Chiến tích đỉnh phong của Vương Tông Quyền cũng chỉ lọt vào được top 64 mà thôi.
- Nếu ta trẻ lại mười lăm tuổi, chắc còn có thể đánh một trận với Vương Tông Quyền lúc này, nhưng hiện tại...
Trần Thiên Hà lắc đầu.
Quyền sợ trai trẻ, những lời này bất kể là đặt vào quá khứ, hay là hiện tại, đều như nhau.
Hiện tại Vương Tông Quyền đã ba mươi bảy ba mươi tam, với trình độ khoa học kỹ thuật hiện đại, có thể nói là trạng thái đỉnh phong, hơn nữa còn từng đánh bại Ma Lang, hiện tại thực lực của Ma Lang là không dưới hắn ở thời kì đỉnh phong.
- Chẳng lẽ cứ vậy là kết thúc à?
Tiếu Ngọc lập tức giống như người mất hồn.
Để có thể giúp quán huấn luyện Thiên Đấu đứng vững, hắn vất vả lắm mới mời được Trần Thiên Hà tới đây, thậm chí là dùng cả nhân tình năm xưa vất vả lắm mới khiến Trần Thiên Hà mắc nợ, nhưng hiện tại lại hỏng hét rồi.
- Đúng là đáng tiếc cho người trẻ tuổi tên là Thạch Phong đó, nắm giữ ám kình sớm như vậy, lại lại đánh với Vương Tông Quyền.
Trần Thiên Hà nhìn Vương Tông Quyền, hơi thở dài nói.
Hai mươi tuổi đã nắm giữ ám kình, đã có thể dùng từ thiên tài để hình dung, tương lai có thể nói là nhiều triển vọng, dẫu sao sau khi nắm giữ ám kình, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với khống chế cơ nhục khắp toàn thân và nội tiết đại não, hơn nữa trẻ tuổi hơn nữa, thân thể chưa phát dục tới đỉnh phong, cộng thêm khoa học kỹ thuật hiện tại, có thể khiến tố chất thân thể có được đề thăng cực lớn.
Nếu cho Thạch Phong thêm năm sáu năm, hoàn toàn đánh một trận với Vương Tông Quyền.
Mà ở một góc đại sảnh, một vị nam tử trung niên gầy gò đang lẳng lặng nhìn tất cả, mày hơi nhíu lại, mà người này chính là Trác Lâm Thu.
- Lục Tinh La này đúng là không thể xem thường, không ngờ ngay cả Vương Tông Quyền cũng có thể mời tới, chuyện lần này khó rồi.
Trác Lâm Thu nhìn chằm chằm Vương Tông Quyền giống như là mãnh hổ, cảm thấy áp lực không nhỏ.
Vốn tưởng rằng Lục Tinh La tối đa cũng chỉ mời đến được một vị cao thủ ám kình đại thành đã tốt lắm rồi, nhưng hiện tại lại mời đến Vương Tông Quyền ám kình đỉnh phong, cao thủ như vậy đặt ở toàn quốc cũng không nhiều, không ai không phải nhân vật danh chấn một phương, căn bản là không thể tùy tiện mời tới.
Bởi vậy người như vậy đối với tiền đều đã không cảm thấy quá hứng thú, hoặc là nói bản thân cũng không thiếu tiền, cho nên rất khó mời được.
Tuy hắn cũng là ám kình đỉnh phong, có điều bởi vì vấn đề tuổi tác, thể chất của hắn khẳng định là kém hơn Vương Tông Quyền đang lúc tráng niên một chút, nếu thực sự đánh nhau, tỷ lệ thắng của hắn tối đa chỉ có bốn thành.
Mà ngay khi mọi người đang nhỏ giọng nghị luận, Hỏa Vũ cũng dưới cái nhìn chăm chú của mọi người từng bước tiến về phía từng bước tiến về phía.
- Nếu muốn luận bàn với quán chủ của chúng ta, ít nhất trước tiên phải qua được một cửa này của ta đã.
Hỏa Vũ đi đến trước người đi đến, thần sắc bình thản nói.
Theo Hỏa Vũ vừa nói xong, lập tức toàn trường trở nên yên tĩnh, sau đó chính là một mảng kinh hô.
- Tiểu cô nương này điên rồi à?
- Quán huấn luyện Thiên Đấu không phải là không có người chứ, cố ý để tiểu cô nương này ra tìm chết à?
Mọi người nhìn Hỏa Vũ vẻ mặt bình thản như nước, ai nấy đều không biết nên nói gì, nếu chỉ là người thường luận bàn thì cũng thôi, nhưng đây lại là giao thủ với đại sư ám kình như Vương Tông Quyền, Vương Tông Quyền lại không phải là hạng lương thiện gì, xuất thủ tuyệt đối là vô cùng tàn nhẫn.
Có thể nói thi đấu luận bàn đến nay, người giao thủ với Vương Tông Quyền không có một ai không phải nằm nửa năm trong không phải, đấy còn là vì hiện tại kỹ thuật chữa bệnh vô cùng phát đạt, có thể sử dụng được dược tề đắt đỏ.
Đổi thành người thường chính là nằm trong bệnh viện nằm.
-- Đây là nàng đang làm gì vậy?
Bạch Khinh Tuyết không khỏi quýnh lên.
Nàng biết Hỏa Vũ khổ luyện trong Thần Vực, thực lực hiện tại đã vô cùng lợi hại, nhưng đây chính là thực tại không phải trong game, cho dù bình thường không ngừng rèn luyện thân thể, nhưng đây dẫu sao cũng không phải trong Thần Vực, tối đa có thể ứng phó là cao thủ phổ thông một chút đã tốt lắm rồi, đọ sức với cao thủ như Vương Tông Quyền, căn bản chính là căn bản chính là.
- Khinh Tuyết, nàng là bằng hữu của ngươi à?
Trương Thiên Nhai ở bên cạnh hỏi.
Bạch Khinh Tuyết gật đầu.
- Nếu là như vậy, ngươi cứ yên tâm đi, tuy ta không phải là đối thủ của người đó, có điều vào thời khắc mấu chốt ta xuất thủ ngăn cản một chút vẫn không thành vấn đề.
Trương Thiên Nhai tự tin nói.
Đối với Bạch Khinh Tuyết, hắn chính là theo đuổi đã lâu, không chỉ là vì dung mạo và dáng người hoàn mỹ của Bạch Khinh Tuyết, còn có tập đoàn Bạch thị phía sau Bạch Khinh Tuyết, cũng chỉ có nữ nhân như vậy mới có thể xứng với hắn.
Bình thường hắn cũng không có cơ hội để Bạch Khinh Tuyết biết một chút sự lợi hại của hắn, hiện giờ vừa hay là thời khắc tốt nhất để Bạch Khinh Tuyết thấy thực lực của hắn.
Đối mặt với cao thủ ám kình đỉnh phong như Vương Tông Quyền, tuy hắn không phải là đối thủ, nhưng đánh ra một kích vẫn không có vấn đề.
- Tiểu cô nương, Thiên Đấu các ngươi là hết người rồi à? Nếu ngươi muốn luận bàn với ta, con người ta trước nay không biết thủ hạ lưu tình, đến lúc đó ngươi cũng đừng trách.
Vương Tông Quyền nhìn Hỏa Vũ, sắc mặt hơi trầm xuống, trong ánh mắt mang theo một tia sát khí, lờ mờ đã có ý tứ muốn động thủ.
Lúc trước hắn có thể coi Hỏa Vũ là trẻ tuổi vô tri, có điều dám ở trước mặt nhiều người khiêu chiến hắn thì lại là một chuyện khác.