Có điều ở trong đoàn mạo hiểm, cũng không phải không có tồn tại cường đại, như mười đoàn mạo hiểm lớn của Long Tâm Đảo, lúc này hạm đội mà những đoàn mạo hiểm này tổ chức cũng rất mạnh, cơ hồ đều do thuyền buồm cỡ trung làm hạch tâm hạm đội, chỉ là trên số lượng ca nô cấp Thanh Đồng và ca nô cấp Huyền Thiết, còn có thuyền buồm thì kém hơn thế lực siêu cấp một chút, nhưng cũng coi như là chiến lực cùng cấp bậc.
- Hắc Viêm hội trưởng, nhiều hạm đội như vậy đều tới đó, sợ là chúng ta ngay cả ngoại vi nhất cũng không chen vào được.
Long Du Thiên Hạ nhìn những hạm đội này cuồn cuộn lái về phía hải vực chỗ hải thú cấp vương, không khỏi cười khổ nói.
Tuy hắn cũng rất tự tin với ca nô cấp Thanh Đồng của mình, có điều ở đây thế lực thảo phạt nào mà không có ca nô cấp Thanh Đồng, có thể nói ca nô cấp Thanh Đồng ít ỏi trên biển ở đây lại chính là vật hi sinh.
Càng đừng nói đi cướp đoạt danh ngạch Tứ Thần Chi Tháp.
Lúc này Vũ Nghiệp và Di Vân ở cảng cũng tìm thấy Thạch Phong, trực tiếp đi tới.
- Hắc Viêm đại ca, chuyện lúc trước không phải là ý của hội trưởng, mà Ổ lão ở trong công hội có uy vọng rất lớn, cho dù là hội trưởng cũng không có cách nào, hy vọng ngươi đừng hiểu lầm.
Di Vân giải thích.
- Ta hiểu.
Thạch Phong gật đầu, cũng không để chuyện này ở trong lòng.
- Nếu vậy, không bằng đại ca đi cùng chúng ta đi, có hạm đội Vũ Nghiệp phó hội trưởng chỉ huy, muốn tiếp cận hải thú cấp vương cũng dễ dàng hơn.
Di Vân nói.
- Hắc Viêm hội trưởng đã là người quen của Di Vân,chuyện trên đường cứ giao cho ta.
Vũ Nghiệp chỉ chỉ hạm đội số ba lấy thuyền buồm cấp Thanh Đồng làm hạch tâm ở cách đó không xa, rất tự tin nói.
Lúc này hạm đội số ba của Thập Tam Vương Đình chỉ là đỗ ở đó, đã khiến cho các thế lực lớn chủ động nhường ra một con đường, uy thế cường thịnh cho dù là hạm đội của mười đoàn mạo hiểm lớn cũng không làm được.
- Đa tạ, tự chúng ta cũng có thể đi được.
Thạch Phong lắc đầu, trực tiếp cự tuyệt.
- Hắc Viêm đại ca?
Di Vân không khỏi kinh ngạc.
- Tự các ngươi đi? Không phải ta nói đâu, đừng nói các ngươi chỉ có năm người, cho dù là các ngươi tổ chức ra một hạm đội không tồi, chỉ sợ cũng ngay cả tiểu quái ở ngoại vi cũng không thể tiếp cận.
Vũ Nghiệp lập tức mỉm cười.
Mà ngay khi Vũ Nghiệp vừa nói xong, Thạch Phong cũng từ trong ba lô lấy ra Lôi Ưng Triệu Hoán Địch, trực tiếp thổi lên.
Ngay tức khắc một tiếng ưng gáy to rõ vang vọng toàn bộ cảng đõ, chỉ chốc lát sau Lôi Ưng sải cánh dài hơn hai mươi xuất hiện trong mắt mọi người, vỗ hai cánh vù vù, đứng trước người Thạch Phong.
Sự xuất hiện của Lôi Ưng khiến toàn trường lâm vào yên tĩnh, ai nấy đều nhìn chằm chằm Lôi Ưng cao bằng một tòa nhà lầu, toàn thân vấn vít hồ quang màu xanh.
- Tọa kỵ phi hành.
Vũ Nghiệp nhìn Lôi Ưng nhu thuận bên cạnh Thạch Phong, cả người đều đờ đẫn, hoàn toàn không thể tin được đây là sự thật,
- Chẳng lẽ hắn chính là người xuất hiện trên Băng Ngục Đảo?
Tàu thuyền có lẽ rất quý giá, nhất là tàu thuyền cỡ trung như thuyền buồm, đó chính là trân bảo vạn kim khó cầu, nhưng so sánh với Tọa kỵ phi hành, vậy thì vẫn kém xa.
Tọa kỵ phi hành chính là thứ mà các thế lực siêu cấp trước mắt đang một mực điên cuồng tìm kiếm, vì thế thậm chí đa ra treo thưởng giá trên trời một vạn kim tệ, chỉ hy vọng có thể có được manh mối thu hoạch tọa kỵ phi hành.
Có điều kết quả cuối cùng lại là không thu hoạch được gì, có thể thấy được tọa kỵ phi hành là ít ỏi và quý giá cỡ nào.
Trước mắt tọa kỵ phi hành đã biết, cũng chính là con từng xuất hiện ở Băng Ngục Đảo, ngoài ra thì không có bất kỳ manh mối và tin tức gì.
Lúc này không chỉ là Vũ Nghiệp trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Cầm Âm, Long Du Thiên Hạ, Tư Vũ Khinh Hiên, Thanh Trúc ở bên cạnh Thạch Phong cũng trố mắt cứng họng.
Chuyện tọa kỵ phi hành bọn họ cũng chỉ là nghe qua mà thôi, đối với bọn họ mà nói cái thứ tọa kỵ phi hành này chính là ảo ảnh trong mơ, cũng chỉ có thể tưởng tượng trong đầu, dẫu sao thứ này cho dù là các thế lực siêu cấp cũng không có, sao bọn họ có thể kiếm được.
- Khinh Hiên ngươi xem. . . Tọa kỵ phi hành. . . Là tọa kỵ phi hành.
Thanh Trúc nắm lấy cánh tay Tư Vũ Khinh Hiên, kích động tới tột đỉnh.
Di Vân ở đây lại vô cùng bình tĩnh, có điều nhìn Lôi Ưng vẫn rất hâm mộ.
Chuyện Lôi Ưng nàng cũng chỉ từng nói với hội trưởng, hội trưởng Ly Hận để không khiến tin tức tiết lộ, trực tiếp phong tỏa tin tức, không nói với bất kỳ ai, chỉ âm thầm sai người đi thu thập danh ngạch tiến vào Lôi Thần Bí Cảnh, chuẩn bị cho khai hoang Lôi Minh Điện.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Thạch Phong nói xong nhảy lên lưng Lôi Ưng, không để ý tới Vũ Nghiệp nữa, về phần chuyện bại lộ Lôi Ưng, hắn đã không để ý.
Linh Dực hiện tại đã không phải Linh Dực trước kia, tương lai Linh Dực đã muốn phát triển ở Long Tâm Đảo, vừa hay dùngLôi Ưng để đề thăng danh khí của Linh Dực ở Long Tâm Đảo.
Mà đám người Cầm Âm vừa nghe vậy, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người cũng theo Thạch Phong nhảy lên người Lôi Ưng.
Sau khi đám người Cầm Âm đi lên, Lôi Ưng cũng phát ra một tiếng gãy khẽ, hai cánh vung lên, trong nháy mắt đã xuất hiện trên trời cao mấy chục mét, rất nhanh liền biến mất ở chân trời, chỉ để lại cao thủ của các thế lực lớn đang ngơ ngác nhìn tất cả.
Mà tin tức này cũng giống như phát điên bắt đầu truyền bá và khuếch tán, rất nhanh đã truyền khắp các thế lực siêu cấp.
- Thì ra tiểu gia hỏa này còn có át chủ bài nhưvậy, chẳng trách lúc trước có tự tin cướp lấy danh ngạch Tứ Thần Chi Tháp.