Nam tử trên mặt bao phủ sương đen, hoàn toàn không nhìn thấy cấp bậc và tin tức đứng bên cạnh Ổ lão nhìn video Thạch Phong cưỡi Lôi Ưng bay đi, không khỏi cười nói.
- Có tọa kỵ phi hành thì sao? Thực sự cho rằng con hải thú cấp vương đó là dễ tiếp cận như vậy à? Chúng ta cũng không phải chưa từng ăn quả đắng của con hải thú đó sao?
Nữ tử trên mặt cũng có sương đen bao phủ ở bên cạnh nói với vẻ khinh thường.
Tọa kỵ phi hành tất nhiên có ưu thế trên tốc độ, nhưng chiến đấu trên biển, tàu thuyền mới là vương đạo.
- Được rồi.
Ổ lão nói khẽ,
- Việc này không quan trọng, mục tiêu lần này là tận hết khả năng lấy được nhiều Truyền Tống Thạch và thứ đó ở Tứ Thần Chi Tháp.
Đối với chuyện Thạch Phong có tọa kỵ phi hành đích xác khiến hắn có chút bất ngờ, nhưng đây cũng chỉ là một khúc nhạc đệm nho nhỏ mà thôi, căn bản không đáng để lãng phí thời gian chú ý tới chuyện này.
- Vâng.
Hai người nghe thấy tiếng quát của Ổ lão, đều không khỏi cúi đầu, trực tiếp rời khỏi đại sảnh, bắt đầu làm công tác chuẩn bị cuối cùng cho thảo phạt hải thú cấp vương.
Mà trên một chiếc cấp Thanh Đồng cấp Thanh Đồng của hạm đội Tinh Hoàn.
- Gì cơ? Tọa kỵ phi hành xuất hiện trên Băng Ngục Đảo là của Hắc Viêm à?
Lục Tinh La nghe thấy báo cáo của thủ hạ, trong ánh mắt lóe lên một tia ghen tị.
Tọa kỵ phi hành đó.
Đối với hắn có thể xuyên qua hai Thần Vực Đại Lục mà nói là biết rõ chỗ đáng quý và tác dụng của tọa kỵ phi hành.
Ở bên đông đại lục không biết nhiều tin tức về tọa kỵ phi hành, nhưng bên tây đại lục đã có không ít tin tức liên quan tới tọa kỵ phi hành, thậm chí ngay cả manh mối thu hoạch tọa kỵ phi hành cũng có một chút.
Có thể nói tọa kỵ phi hành không chỉ là lợi khí thăng cấp, đồng thời cũng là tiểu thần khí có thể cấp tốc đề thăng thực lực của đoàn đội, nhất là ở trên biển, giao thông vô cùng không tiện lợi, tất cả đều chỉ có thể dựa vào tàu thuyền để di chuyển, mà tọa kỵ phi hành lại có thể mang theo không ít người cùng bay, nói cách khác có thể mang theo một tiểu đoàn đội tùy tiện đi qua các hòn đảo, mang đến tác dụng to lớn cho đoàn đội khai hoang.
Nhưng cho dù có không ít tin tức, toàn bộ tây đại lục cũng không ai có tọa kỵ phi hành, nhưng hiện tại Thạch Phong lại có tọa kỵ phi hành mà hắn một mực theo đuổi.
- Hội trưởng, hay là chúng ta đánh hạ bọn họ? Chỉ cần Tọa kỵ phi hành chết, tuy không khó phục sinh như NPC hộ vệ, có điều trong một đoạn thời gian ít nhất là không thể sử dụng.
Thần Huy ở bên cạnh làm một thủ thế trảm sát.
Đối với Thạch Phong, hắn cũng rất hận.
Tọa kỵ phi hành đích xác có một chút chiến lực, so với tọa kỵ trên lục địa thì mạnh hơn rất nhiều, nhưng hoàn toàn không thể so sánh với ca nô và thuyền buồm ở trên biển.
Tuy không thể hoàn toàn hủy tọa kỵ phi hành của Thạch Phong, nhưng ít nhất cũng có thể trút giận.
- Không cần thiết.
Lục Tinh La lắc đầu, cười lạnh nói,
- Muốn lợi dụng tọa kỵ phi hành để tiếp cận hải thú cấp vương, Hắc Viêm quá ngây thơ rồi.
Hải thú cấp vương mà Bọn họ đối phó chính là Truyền Kỳ cấp 91, tùy tiện một kích cũng có lực lượng bậc bốn, con hải thú cấp vương mà bọn họ muốn đối phó còn là mượn phòng ngự siêu cường của tàu thuyền để thay phiên chống đỡ, một con tọa kỵ phi hành cấp 100 đối mặt với hải thú cấp vương truyền kỳ cấp 91, đó căn bản chính là chuyện cười, sợ rằng vừa tiếp cận đã bị tát bay.
Mà trong một khu vực bảo tạp ở Tử Vong Chi Hải, Thạch Phong cưỡi Lôi Ưng đi qua.
Nếu không phải Lôi Ưng là tọa kỵ phi hành cấp siêu phàm, bản thân có thực lực bậc ba, chỉ là gió mạnh nơi này đã có thể khiến đám người Thạch Phong nửa bước cũng khó đi.
- Quả nhiên ở loại hải vực đặc thù này, vẫn là tàu thuyền chiếm ưu thế hơn.
Thạch Phong nhìn ca nô cấp Huyền Thiết chạy trên biển, trên tốc độ không ngờ là nhanh hơn Lôi Ưng một chút.
Đương nhiên tọa kỵ phi hành chung quy cũng là tọa kỵ phi hành, trừ hải vực đặc thù hoàn cảnh quá ác liệt như thế này, tốc độ ở nơi khác cho dù là ca nô cấp Ám Kim cũng không bằng.
Sau khi bay gần nửa tiếng, đám người Thạch Phong cũng tới trung tâm của hải vực bão táp này.
Cảnh tượng đồ sộ nơi này cũng không khỏi khiến đám người Thanh Trúc hít một hơi lạnh.
Chỉ thấy ở trung tâm hải vực có một lốc xoáy nối tới chân trời, giống như một thanh thương bão táp cắm vào trong biển, mà ở mắt bão có một con rắn biển to lớn hình thể dài đến mấy ngàn mét, cả người rắn biển này thành màu đen, trên đầu mọc sừng bạc nhọn, toàn thân đều được bão táp vờn quanh, giống như chúa tể của bão táp.
Phong Bạo Vương Xà, sinh vật loại hải vương, hải thú cấp vương, cấp Truyền Kỳ, cấp 91, điểm sinh mệnh 225000 vạn.
Điểm sinh mệnh cao tới hai mươi hai ức căn bản khiến người chơi tuyệt vọng, mà bên cạnh con Phong Bạo Vương Xà này còn có một đám Độc Giác Hải Xà cấp đại lĩnh chủ và lĩnh chủ, trên số lượng là khoảng hai ba trăm con, hạm đội bình thường xông lên, sợ rằng chưa tiếp cận Phong Bạo Vương Xà đã bị những Độc Giác Hải Xà này cắn nuốt toàn bộ rồi.
Lúc này hạm đội của các thế lực siêu cấp tới về sau đều dừng lại chỗ cách rắn biển ngàn mét, căn bản không dám tới gần, có điều theo càng lúc càng nhiều thế lực tới nơi, các hạm đội lớn cũng bắt đầu an bài công tác, tiến hành chuẩn bị vây quét Phong Bạo Vương Xà.
Hơn vạn chiếc tàu thuyền toàn bộ triển khai, trận trượng này cho dù là Long Du Thiên Hạ đã từng thấy không ít lần hải chiến cũng rung động không thôi.