Nhưng Thạch Phong chỉ là hội trưởng của một chuẩn thế lực siêu cấp, tài nguyên và điều kiện trên các phương diện sao có thể so được với bọn họ, đừng nói là tấn thăng nghề nghiệp bậc ba, chỉ là có thể lên tới cấp 100 đã rất không tồi rồi.
- Không, hắn đích xác là Kiếm Vương bậc ba.
Lúc này Ẩn Giả đột nhiên đi tới, mở miệng nói.
Mà trên hội trường theo Ẩn Giả đứng ra gật đầu thừa nhận, toàn trường lập tức yên tĩnh, một mình Mặc Thu Bạch nói Thạch Phong là nghề nghiệp bậc ba thì cũng thôi, hiện tại Ẩn Giả là nguyên lão của Bích Lam Thương Hội cũng nói như vậy, chứng tỏ chuyện này chắc là thật.
Đột nhiên mọi người ở đây ai nấy đều quay đầu lại nhìn về phía Thạch Phong, mà lúc này ánh mắt nhìn Thạch Phong đã hoàn toàn thay đổi, không còn coi là hội trưởng của chuẩn thế lực siêu cấp, mà là cường giả bậc ba có thể thoải mái kích sát nghề nghiệp bậc hai trong Thần Vực.
- Chẳng trách lúc trước Ẩn Giả đối với chuyện hắn giết người cũng mở một con mắt nhắm một con mắt, thì ra hắn là Kiếm Vương bậc ba sao?
Phần Hào nhìn Thạch Phong đột nhiên có chút giật mình.
Ẩn Giả ở trong thương hội có tiếng là nghiêm khắc, đối mặt với người chơi ngoại lai ở ngay tại chỗ kích sát Man Hào, theo lý mà nói Ẩn Giả tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.
Nhưng lúc trước Ẩn Giả nhịn như vậy, hơn nữa còn răn dạy mấy cao thủ hàng đầu trông coi đó, khiến mọi người thấy mà mở rộng tầm mắt.
Hiện tại xem ra không phải Ẩn Giả không muốn nhúng tay vào chuyện của hai gia tộc, mà căn bản chính là để tránh phát sinh xung đột với Thạch Phong mới làm như vậy.
- Nghề nghiệp bậc ba, hắn ẩn tàng đúng là đủ sâu.
Ánh mắt nhìn Thạch Phong của Thiến Lâm lần đầu lộ ra vẻ thận trọng, không ngờ Linh Dực có thể có nội tình như vậy.
Nghề nghiệp bậc ba không tầm thường, mà nàng biết, hiện tại các thế lực siêu cấp đều chưa xuất hiện một vị nghề nghiệp bậc ba nào.
Tuy lúc trước Mặc Thu Bạch đã nói rất rõ ràng, hơn nữa Mặc Thu Bạch là phó hội trưởng của Cự Nhân Chi Tâm, sau khi có được thần linh gia hộ, địa vị và thân phận cũng đề thăng rất nhiều, khiến các thế lực siêu cấp cũng phải kị, căn bản không cần phải nói dối.
Có điều trong lòng nàng vẫn có chút không tin, nhưng Ẩn Giả đã đứng ra, cho dù không nhìn thấy chứng cớ xác thực, chuyện Thạch Phong là nghề nghiệp bậc ba, chắc cũng phải là thật tới tám chín phần mười.
Nếu Thạch Phong là nghề nghiệp bậc ba, vậy sau này bọn họ hợp tác với Linh Dực nhất định phải thương lượng lại một chút.
Mà so sánh với sự kinh ngạc của mọi người trong hội trường, lúc này sắc mặt của Bàng Hạng Long là lúc xanh lúc trắng, nửa ngày vẫn không nói ra được một câu.
- Hảo tiểu tử, không ngờ dám chơi ta.
Bàng Hạng Long nhìn Thạch Phong, trong lòng hận tới nghiến răng nghiến lợi.
Đối mặt với nghề nghiệp bậc ba, cho dù là hắn cũng chỉ có thể xoay người bỏ chạy, dẫu sao chênh lệch cấp bậc quá lớn, giống như nghề nghiệp bậc hai hiện tại đi bắt nạt nghề nghiệp bậc một vậy, hai bên căn bản không phải cùng một cấp bậc, nhất là ở trên đường ranh giới cấp 100 này, chênh lệch lại vô cùng to lớn.
Mà Đoạn Hàn Sơn đứng ở bên cạnh lại thầm cảm thấy may mắn, thiếu chút nữa thì lúc trước hắn đã xuất thủ, bằng không hiện tại người xấu hổ phải là hắn rồi.
- Bàng trưởng lão, hiện tại ngươi vẫn chuẩn bị muốn đọ sức một hồi chứ?
Thạch Phong tựa cười mà như không phải cười hỏi.
Đối với Bàng Hạng Long vì tương lai của Diệu Vô Âm, muốn Diệu Vô Âm tiến vào Bích Lam Thương Hội để phát triển, hắn cũng không phải không thể lý giải, nhưng nói Linh Dực sẽ hủy Diệu Vô Âm, hắn là không thể coi như không nghe thấy.
Nếu Bàng Hạng Long muốn tỷ thí, hắn cũng không ngại cho Bàng Hạng Long biết một chút nội tình của Linh Dực.
- Không cần, ta thừa nhận hiện tại ta không phải là đối thủ của ngươi.
Bàng Hạng Long vô cùng quả quyết nói,
- Có điều chênh lệch thực lực của hai người chúng ta cũng không thể chứng tỏ điều gì, muốn bồi dưỡng ra cao thủ, chung quy vẫn phải dựa vào một lượng lớn tài nguyên, mà Linh Dực các ngươi cho rằng ở trên điểm này có thể thắng được Bích Lam Thương Hội sao?
- Loại chuyện này không thử một lần thì sao mà biết được?
Thạch Phong lại hoàn toàn thờ ơ nói.
Tài nguyên của Bích Lam Thương Hội là vô cùng hùng hậu, nhưng trên phương diện bồi dưỡng cao thủ, Linh Dực hiện tại đã không như trước kia, nhất là hiện tại Linh Dực bọn họ đã tích trữ không ít Hư Không Nguyên Thạch, chỉ cần có thể xây thành phòng chiến đấu, chưa chắc đã kém hơn các thế lực siêu cấp hiện tại.
Nhất là trên con đường thăng cấp sau này, hắn là biết rõ hơn bất kỳ một thế lực hiện tại.
- Tốt. Rất tốt! Bích Lam Thương Hội chúng ta hàng năm đều sẽ tổ chức một lần tỷ thí gia tộc, Vô Âm cũng sẽ tham gia, đến lúc đó ta cũng muốn xem thử, nếu Linh Dực các ngươi không mượn tài nguyên của Bích Lam Thương Hội chúng ta sẽ có thể khiến Vô Âm đi được đến mức nào.
Bàng Hạng Long nói xong xoay người rời khỏi, hoàn toàn không có ý ở lại.
- Tam thúc.
Diệu Vô Âm nhìn Bàng Hạng Long tức giận rời khỏi, cũng không khỏi quýnh lên.
Linh Dực giúp nàng đề thăng chính là tiêu hao không ít tài nguyên, vốn nàng còn định sau khi tỷ thí sẽ bảo Bích Lam Thương Hội cung cấp một số tài nguyên cho Linh Dực, nhưng hiện tại nhìn thái độ của Bàng Hạng Long, căn bản là một xu tài nguyên cũng không định cho Linh Dực.
- Nhị tỷ, ngươi đừng đi khuyên, tính cách của Tam thúc thì ngươi cũng biết rồi, chỉ có thể để sau này chậm rãi mà nói.
Phần Hào nhìn Diệu Vô Âm có chút lo lắng, cũng mở miệng khuyên.
Diệu Vô Âm cũng chỉ có thể từ bỏ, cảm thấy có lỗi với Linh Dực.