Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 3676 - Chương 3676 - Kiếm Vương? (2)

Chương 3676 - Kiếm Vương? (2)
Chương 3676 - Kiếm Vương? (2)

Đây chính là ưu thế mà các thế lực siêu cấp cũng không có, hơn nữa so sánh với nắm giữ vực, nếu có thể hoàn toàn nắm giữ cảnh giới Lý, trợ giúp đối với nghề nghiệp hệ ma pháp tuyệt đối là lớn hơn cả nắm giữ vực, đây cũng là nguyên do vì sao Tử Yên Lưu Vân trên chiến lực lại vượt đám người Bạch Khinh Tuyết và Hỏa Vũ cùng trình độ.

Mà theo Thạch Phong vừa nói xong, toàn trường lại biến thành một mảng tĩnh mịch.

- Đầu hắn hỏng rồi à?

Phần Hào nhìn Thạch Phong, thiếu chút nữa thì mắng thành tiếng.

Một lần không đủ, còn lần thứ hai, đây tuyệt đối là khiêu khích lõa lồ.

- Chẳng trách tiểu tử này lúc trước dám khiêu khích ta, thì ra đúng là một kẻ không sợ chết.

Lúc này đừng nói là là Phần Hào, cho dù là Đoạn Hàn Sơn ở bên cạnh cũng ngây ra một lúc, không ngờ Thạch Phong thật sự dám.

Phải biết rằng loại chuyện khiêu khích Bàng Hạng Long này, cho dù là hắn cũng cảm thấy khó giải quyết và nghĩ mà sợ, mà trong Bích Lam Thương Hội có thể khống chế kẻ diên Bàng Hạng Long này, cũng chỉ có lão gia hỏa của Bàng gia và hội trưởng, về phần người khác là một chút mặt mũi cũng không cho, muốn thế nào là làm thế đó.

Mà cao tầng của các thế lực siêu cấp ở bên cạnh thấy một màn này, thần sắc hâm mộ Linh Dực lúc trước đã hoàn toàn không còn, chỉ cười nhạo Thạch Phong không biết trời cao đất rộng, ngay cả Lăng Nguyệt một mực trầm mặc ít lời cũng kinh ngạc nhìn Thạch Phong.

- Người trẻ tuổi này đúng là thú vị, ta cũng không biết đã bao nhiêu năm rồi chưa gặp người dám nói chuyện với ta kiểu như ngươi.

Bàng Hạng Long tựa cười mà như không phải cười nhìn Thạch Phong, chậm rãi nói,

- Ngươi đã cảm thấy Vô Âm tới Linh Dực phát triển sẽ không ảnh hưởng đến Vô Âm, như vậy Linh Dực các ngươi nhất định là có tự tin tương đối, vậy có thể để ta kiến thức một chút sự lợi hại của Linh Dực các ngươi được không?

- Tam thúc!

Diệu Vô Âm vừa nghe vậy, không khỏi vội vàng đứng ra muốn khuyên can.

- Vô Âm, chuyện này ngươi không cần quan tâm, ta vừa hay cũng muốn xem thử công hội mà ngươi coi trọng rốt cuộc là trình độ gì.

Bàng Hạng Long giơ tay ngăn cản Diệu Vô Âm đang muốn khuyên giải, lập tức nhìn Thạch Phong nói,

- Yêu cầu của Ta đối với Linh Dực các ngươi cũng không cao, ngươi đã là một hội trưởng, chắc trình độ cũng sẽ không kém, chỉ cần ngươi có thể tiếp được mười chiêu của ta mà không chết, ta sẽ không quản chuyện này nữa, nhưng nếu không tiếp được, Vô Âm cũng nhất định phải rời khỏi Linh Dực, đương nhiên tài nguyên mà Linh Dực các ngươi nên có khẳng định sẽ không thiếu, ngươi cảm thấy thế nào?

Theo hắn, Thạch Phong căn bản là không biết trời cao đất rộng, chỉ may mắn cho Diệu Vô Âm được một thân trang bị rất không tồi, lại không biết mình gọi là gì, mà Vô Âm lại không biết Thần Vực hiện tại hoàn toàn khác với trò chơi ảo trước kia, nhất là bọn họ có thể lui tới hai đại lục, trên tốc độ đề thăng căn bản không phải là Linh Dực có thể tưởng tượng.

- Sao ngươi không dám à?

Bàng Hạng Long nhìn Thạch Phong trầm mặc, cảm thấy Thạch Phong hình như là sợ rồi, không khỏi khích tướng.

Ngay khi Thạch Phong chuẩn bị mở miệng, Mặc Thu Bạch đi bên cạnh Thạch Phong đột nhiên đứng dậy.

- Bàng huynh ngươi việc gì phải vậy? Lựa chọn của người trẻ tuổi cứ để bọn họ quyết định không phải là tốt hơn à?

Mặc Thu Bạch khuyên giải.

Mặc Thu Bạch đột nhiên ngăn cản khiến mọi người có mặt đều kinh ngạc.

- Mặc Thu Bạch này rốt cuộc có quan hệ gì với Linh Dực? Không ngờ nguyện ý ra mặt cho cho Linh Dực.

Thiến Lâm cũng tò mò nhìn về phía Thạch Phong.

Hiện tại Bàng gia đã chủ đạo Bích Lam Thương Hội, có thể nói các thế lực siêu cấp đều muốn lôi kéo Bàng gia, nhằm có được tài nguyên của tây đại lục, ai nấy hận không thể đứng ở bên Bàng Hạng Long, nhưng Mặc Thu Bạch không ngờ lại đứng ở bên Linh Dực, quả thực quá bất khả tư nghị.

- Mặc phó hội trưởng, ngươi không cần ngăn cản ta, đây chỉ là chuyện của ta và hắn.

Bàng Hạng Long cũng hơi kinh ngạc, có điều vẫn lạnh lùng cự tuyệt Mặc Thu Bạch khuyên can.

- Bàng huynh, ngươi hiểu lầm rồi, ta không phải muốn đối nghịch với ngươi, mà là muốn tốt cho ngươi.

Mặc Thu Bạch lắc đầu bật cười.

- Ngươi có ý gì?

Bàng Hạng Long lạnh giọng hỏi.

- Ý của ta là ngươi không phải đối thủ của Hắc Viêm hội trưởng.

Mặc Thu Bạch thở dài một hơi, rất trực tiếp nói.

- Ta không phải là đối thủ của hắn?

Bàng Hạng Long lập tức mỉm cười,

- Vì sao ta không phải là đối thủ? Chẳng lẽ ngươi cho rằng Linh Dực có thể kiếm được vũ khí trang bị cường lực, Bích Lam Thương Hội chúng ta lại không thể sao?

Hắn biết nội tình của Linh Dực không tầm thường, điểm này từ trên người Diệu Vô Âm là có thể nhìn ra, mà Thạch Phong là một hội trưởng, trên vũ khí trang bị càng không cần phải nói, nhưng Bích Lam Thương Hội bọn họ cũng không phải là đồ trang trí.

- Bởi vì hắn là Kiếm Vương bậc ba.

Tuy thanh âm của Mặc Thu Bạch không lớn, nhưng mọi người có mặt đều nghe rất rõ ràng, ai nấy đều nhìn về phía Thạch Phong với vẻ không thể tin nổi.

- Nghề nghiệp bậc ba! Điều đó là không có khả năng.

Mọi người theo bản năng đều không tin lời nói của Mặc Thu Bạch, nhất là Bàng Hạng Long đã nổi nóng, cảm thấy Mặc Thu Bạch căn bản chính là đang lừa hắn.

- Mặc Thu Bạch này đang nói đùa à? Tiểu tử này sao có thể là nghề nghiệp bậc ba!

Đoạn Hàn Sơn cũng hoàn toàn không tin, cảm thấy Mặc Thu Bạch chính là đang đùa bọn họ.

Nghề nghiệp bậc ba chính là thứ bọn họ một mực muốn theo đuổi, nhưng đến bây giờ bọn họ đối với tấn thăng nghề nghiệp bậc ba cũng không nắm chắc bao phần, cảm thấy vẫn còn cần một đoạn thời gian để tích lũy mới được.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0