Một kiếm... Hai kiếm... Ba kiếm...
Công kích của Thạch Phong mãnh liệt giống như gió giật mưa rào.
Minh Sát một mực liều mạng ngăn cản né tránh, nhưng thủ lâu tất có sai sót, mỗi lần va chạm, đều sẽ khiến Minh Sát rất khó ổn định thân hình, dưới ngươi hơn mười kiếm liên tục, cuối cùng cũng không chống đỡ được nữa, bị đánh trúng bụng bay ra ngoài.
Nhưng thế vẫn chưa hết, dưới chân Thạch Phong đột nhiên dùng sức, giẫm ra một cái hố sâu, giống như đạn pháo bay về phía Minh Sát.
Minh Sát ở Trong không trung không thể mượn lực, thậm chí ngay cả di động thân thể cũng không làm được.
Trong nháy mắt Thạch Phong đi qua bên cạnh Minh Sát, liên tục vung ra mấy kiếm, kiếm nào kiếm nấy đâm thẳng vào chỗ yếu hại, mỗi một kiếm đều tạo thành hơn sáu trăm điểm thương tổn, trong chớp mắt đã kết thúc Minh Sát.
Tất cả mọi người của Ám Tinh đều choáng váng.
Bởi vì bọn họ đã thấy, chỉ là Thạch Phong bay qua bên cạnh Minh Sát, kiếm mang màu bạc bắn ra bốn phía, sau đó Minh Sát liền tử vong, mà Thạch Phong chui vào ngọn cây, sau mấy lần nhảy đã biến mất trong tầm nhìn của mọi người.
Lúc này mọi người của Ám Tinh mới có phản ứng, đuổi theo nơi Thạch Phong biến mất.
- U Lan, chúng ta có đuổi không?
Lúc này Nam Lang nhìn về phía U Lan, cẩn thận hỏi.
Nam Lang biết rõ Minh Sát mạnh thế nào, nhưng Minh Sát lợi hại như vậy vẫn chết trong tay Thạch Phong, hơn nữa từ đầu tới cuối Thạch Phong đều không sử dụng bất kỳ kỹ năng gì, chỉ thuần túy dùng kỹ thuật để kích sát, cái gì điều mà trước kia Nam Lang không dám tưởng tượng.
Đến bây giờ Nam Lang mới biết, cái gì là cao thủ chân chính.
U Lan lắc đầu, nhẹ giọng cảm khái:
- Chúng ta không đuổi theo, Hắc Viêm có thực lực như vậy, cho dù chúng ta đuổi kịp cũng có thể làm gì hắn? Huống chi chúng ta cũng không đuổi kịp tốc độ của hắn, hay là tiết kiệm chút khí lực đi.
Đầu tiên là ở trong ngàn quân kích sát hội trưởng Duy Ngã Độc Cuồng của Ám Tinh, sau đó lúc đào tẩu lại tiêu diệt cao thủ như Minh Sát, Ám Tinh xem như đã mất hết mặt mũi rồi.
Cho dù Ám Tinh về sau tiêu diệt được thành viên đoàn chủ lực của Linh Dực, truyền ra ngoài cũng không dễ nói dễ nghe gì.
Lần này Ám Tinh đã thua thật rồi.
- Chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua à?
Nam Lang có chút không cam lòng, hắn chính là đa bị giết một lần.
- Vậy ngươi còn muốn thế nào nữa?
U Lan cười nhạt, chỉ về phía rừng rậm màu bạc mà Thạch Phong biến mất,
- Nếu ngươi không cam lòng thì cứ đuổi theo đi, có điều ngươi đã được kiến thức chiến lực khủng bố của Hắc Viêm rồi, dưới kỹ năng trầm mặc toàn thể đó, hắn muốn giết người thật sự là quá dễ dàng, chỉ cần kỹ năng đó CD xong, nói không chừng sẽ quay lại giết về, đến lúc đó ngươi đuổi theo chính là mục tiêu kế tiếp.
Nam Lang vừa nghe vậy, nghĩ đến một màn Thạch Phong trảm sát đại cao thủ Minh Sát lúc gần đi, mồ hôi lạnh ứa ra, đến hiện tại vẫn có chút nghĩ mà sợ.
- Nhưng bên Phong thiếu thì sao?
Nam Lang có chút sợ rồi, nhưng Phong Hiên Dương cũng không dễ chọc.
- Bên Phong thiếu gia ta sẽ đi nói chuyện, hôm nay có thể kiến thức được thực lực của hội trưởng Linh Dực Hắc Viêm, đã là thu hoạch rất lớn, chuyện còn lại cứ giao cho Duy Ngã hội trưởng đi.
U Lan cười thần bí, sau khi nói xong thì xoay người rời khỏi.
Nam Lang thở dài, cũng theo U Lan rời đi.
Duy Ngã Độc Cuồng và Minh Sát đều chết, Nam Lang còn có thể làm gì nữa, hơn nữa hôm nay nhiệm vụ chủ yếu của hắn là dẫn theo U Lan tới đây thăm dò Ám Tinh Công Hội một chút, xem tình huống của Ám Tinh, vây giết Linh Dực chỉ là nhân tiện mà thôi.
Cạnh một hồ nước trong Ngân Diệp Sâm Lâm, bọn Hỏa Vũ đã chờ từ lâu, nhưng thủy chung không thấy Thạch Phong tới, cũng có chút lo lắng.
- Hỏa Vũ tỷ, hội trưởng vẫn chưa quay về, hay là ta đi xem thử nhé.
Thích Khách Phi Ảnh trong Ngũ Ma Tướng nói.
Đời trước Phi Ảnh vô cùng quái gở, có điều thực lực lại xếp hàng đầu, tuy lúc ban đầu không nổi bật, nhưng cũng không kém, thuộc về loại bất nhập lưu, nhưng sau khi được Thạch Phong kéo vào studio Linh Dực, Thạch Phong vẫn đê Phi Ảnh lập tức tiến vào đoàn chủ lực, điều này khiến không ít người trong công hội có ý kiến, có điều theo thời gian trôi qua, mọi người cảm thấy hội trưởng đúng là hội trưởng, không phải là bọn họ có thể so sánh.
Bên trong toàn bộ đoàn chủ lực, Hỏa Vũ được công nhận là Thích Khách số một của Linh Dực, Thích Khách xếp hạng hai một mực không được xác định, nhưng sau khi Phi Ảnh tới, trong chiến đấu và tỷ thí không ngừng, kỹ thuật nhanh chóng đề thăng, rất nhanh liền có được sự công nhận của mọi người, lờ mờ được coi là Thích Khách mạnh nhất dưới Hỏa Vũ.
- Hay là thôi đi, hội trưởng đã ở lại, tất nhiên có nắm chắc tuyệt đối, chúng ta không cần tới muốn giúp lại hóa làm phiền.
Trong lòng Hỏa Vũ rất lo lắng, nhưng vẫn lắc đầu, phủ định đề nghị của Phi Ảnh.
Lúc này một đạo hắc ảnh xuyên qua trong rừng cây, vô thanh vô tức dừng ở ven hồ.
Chờ khi mọi người phát hiện, hắc ảnh này đã tới trước người bọn họ, giống như đột nhiên xuất hiện.
Hỏa Vũ và Tử Yên Lưu Vân ngay lập tức phát hiện ra.
Hỏa Vũ xem bản năng rút ra chủy thủ bên hông, như lâm đại địch.
Người khác cũng phát hiện, nhao nhao lấy ra vũ khí hành động.
Tuy chưa thấy rõ bộ dạng của hắc ảnh này, nhưng áp lực mang tới cho mọi người, lại không thua gì BOSS cấp lĩnh chủ, ở đây trừ Thủ Hộ Kỵ Sĩ và Thuẫn Chiến Sĩ ra, sợ rằng không có một ai chống đỡ được mấy đòn.
- Hội trưởng
Rất nhanh Hỏa Vũ đã thấy rõ bộ dạng của Thạch Phong, trong lòng rung động không thôi.