- Hắc Viêm hội trưởng, tiểu đội chúng ta đã cẩn thận thăm dò trong Dung Hỏa Di Tích, rất quen thuộc với đường nơi đó, chúng ta có thể dẫn đường cho ngươi, hơn nữa đi tới bên kia khu nội bộ di tích, còn có không ít người của đoàn mạo hiểm chúng ta, chắc có thể giúp được ngươi không ít việc.
Phạm Mộc Nhiên đề nghị.
Lúc trước Thạch Phong cứu tiểu đội bọn họ một mạng, nàng đã nợ một đại nhân, Thạch Phong đã muốn tranh, nàng tất nhiên có thể giúp đỡ, hơn nữa càng nhiều thành viên đoàn mạo hiểm đi vào, đến lúc đó vốn liếng để đối kháng Chiến Huyết cũng lớn hơn.
- Vậy phiền các ngươi.
Thạch Phong cảm tạ.
- Vậy hiện tại ta bảo đội viên liên hệ với bọn họ, tin rằng khi chúng ta tới động quật đi thông tới khu nội bộ, bọn họ chắc cũng có thể tập hợp xong.
Phạm Mộc Nhiên thấy Thạch Phong đáp ứng, rất nhanh liền bảo đội viên offline đi thông tri cho thành viên đoàn mạo hiểm khác đang hoạt động ở bên trong.
Sau đó Phạm Mộc Nhiên dẫn theo bốn người Thạch Phong một đường tới động quật có thể tiến vào khu nội bộ của Dung Hỏa Di Tích.
Toàn bộ Dung Hỏa Di Tích vô cùng nguy hiểm, cho dù là đoàn đội cao thủ cấp 100, ai nấy đều mặc một thân trang bị Huyền Thiết cấp 100, hành động ở đây cũng rất dễ bị đoàn diệt.
Bởi vì trong di tích khắp nơi đều là Bích Nhãn Ma Chu đại lĩnh chủ cấp 100, thỉnh thoảng có thể xuất hiện Hỏa Diễm Ma Chu đại lĩnh chủ cao cấp cấp 100, đối với đoàn đội bậc hai đối phó lĩnh chủ cấp 100 cũng rất gian nan, gặp phải mấy con Bích Nhãn Ma Chu thì còn đỡ, nhưng gặp phải Hỏa Diễm Ma Chu thì chính là chỉ có đường chết, có thể đào tẩu cũng đã ít lại càng ít.
Mà tiểu đội của Phạm Mộc Nhiên sớm đã thăm dò thông đạo ở khu ngoại vi Dung Hỏa Di Tích và phạm vi hoạt động của Hỏa Diễm Ma Chu, rất dễ dàng dẫn theo bốn người Thạch Phong vòng qua Hỏa Diễm Ma Chu, trên đường đi chẳng qua chỉ phải đối phó mấy con Bích Nhãn Ma Chu, thậm chí không cần bốn người Thạch Phong xuất thủ, đám người Phạm Mộc Nhiên sử dụng cạm bẫy cầm chân mấy con Bích Nhãn Ma Chu, giúp mọi người thoát khỏi sự đuổi bắt của Bích Nhãn Ma Chu.
Chỉ thấy hơn nửa tiếng ngắn ngủi, Phạm Mộc Nhiên đã dẫn theo bốn Thạch Phong tới một động quật trở nên thành trấn nhỏ, trên đỉnh là thủy tinh màu xanh lam, tỏa ra quang huy chói mắt, khiến cho cả động quật đều biến thành đèn đuốc huy hoàng giống như ban ngày.
Mà trong động quật này có một thông đạo sắt thép cao hơn mười mét, bên trong phát ra uy áp khủng bố, cho dù là cách ngoài mấy trăm mét cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.
Uy áp khủng bố này không tầm thường, nếu là nghề nghiệp bậc một tới đây sợ rằng ngay cả tiếp cận cửa thông đạo cũng không làm được, mà cho dù là nghề nghiệp bậc hai cũng cảm thấy trên tinh thần rất không thoải mái, có một loại cảm giác bó tay bó chân.
Có điều lúc này ở cửa thông đạo có không ít người chơi đang vây quanh, số lượng đạt tới hơn vạn người, đều là đoàn đội cao thủ đến từ các thế lực lớn, không chỉ cấp bậc rất cao, trang bị cũng tương đối không tồi, không thiếu cao thủ hàng đầu mặc trang bị cấp Sử Thi, thậm chí ngay cả nghề nghiệp bậc ba cũng có mấy chục người.
Trong đó có một đoàn đội mặc áo choàng của Thương Khung Chi Nhận, nhân số của đoàn đội này không nhiều lắm, chỉ có hơn một trăm người, nhưng trang bị trên người những người này đều rất lợi hại, không thiếu cao thủ trang bị Bí Ngân cấp 100, ở trong rất nhiều đoàn đội xem như tương đối bắt mắt.
- Vũ Lạc, các ngươi đến nhanh quá. Chúng ta đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, các ngươi không ngờ vẫn có thể tới trước một bước.
Phạm Mộc Nhiên bước về phía đoàn đội này của Thương Khung Chi Nhận, không khỏi chào hỏi nữ Mục Sư bậc ba áo trắng tú lệ cầm đầu.
Tuy nữ Mục Sư diện mạo thanh tú nói nhìn qua thì cả người lẫn vật đều vô hại, nhưng cao thủ của Thương Khung Chi Nhận khi nhìn nàng, ánh mắt đều tràn ngập kiêng kị và kính sợ.
- Các ngươi cuối cùng cũng ra rồi, nếu các ngươi còn không đến, ta hiện tại thực sự muốn dẫn người xông vào thử.
Nữ Mục Sư Vũ Lạc nhìn Phạm Mộc Nhiên rất vui vẻ nói.
- Hắc Viêm hội trưởng, ta giới thiệu với ngươi một chút, vị này là Mục Sư thủ tịch Vũ Lạc của Thương Khung Chi Nhận chúng ta, thực lực trong nghề nghiệp Mục Sư của Long Tâm Đảo có thể xếp vào top 5.
Phạm Mộc Nhiên nhìn hai người, giới thiệu,
- Vũ Lạc, vị này là Hắc Viêm hội trưởng, Hắc Viêm hội trưởng rất lợi hại, lúc trước chỉ một câu đã khiến Tàn Quang Như Tuyết đó phải nhường đường.
- Hắc Viêm hội trưởng, chào ngươi.
Vũ Lạc nghe Phạm Mộc Nhiên giới thiệu, không khỏi nghiêm túc nhìn kỹ Thạch Phong một chút, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề,
- Không biết, đoàn đội của Hắc Viêm hội trưởng lúc nào mới đến, tình huống hiện tại bên Đoàn trưởng không được tốt lắm, không biết còn có thể trốn được bao lâu, ta hy vọng chúng ta có thể mau chóng bắt đầu hành động.
Lúc trước cân nhắc tới đoàn đội hoạt động ở khu ở ngoại vi, Đoàn trưởng bảo nàng ở lại, hiện tại Đoàn trưởng Tử Vi bị cao thủ của Chiến Huyết đuổi sát không buông, lại đang ở trong hành lang nội bộ nguy hiểm vạn phần, nếu không phải đường tiến vào khu nội bộ quá nguy hiểm, thậm chí là đoàn chủ lực mấy trăm người của một số thế lực siêu cấp cũng không xông vào được, nàng đã sớm xông vào cứu viện rồi.
- Chúng ta đã đủ người rồi, tùy thời có thể đi vào.
Trong động quật theo Thạch Phong nói xong, ngay tức khắc tất cả thành viên của Thương Khung Chi Nhận đều sững sờ.
Lúc này không chỉ là ánh mắt nhìn Thạch Phong của đám người Vũ Lạc rất kinh ngạc, ngay cả đám người Phạm Mộc Nhiên cùng Thạch Phong tới đây cũng vậy.