Có điều mọi người có mặt cũng nhìn ra, đây là Lân Tà Đoàn trưởng muốn bồi dưỡng Phong Lô và Bạch Hồng, dẫu sao hai người này không chỉ rất trẻ tuổi, mới hai mươi bảy hai mươi tám, tiềm lực có thể nói là rất tốt, Phong Lô trước đó không lâu đã trở thành cao thủ hàng đầu, mà Bạch Hồng cũng chỉ thiếu nửa bước là có thể bước vào Chân Không cảnh, trở thành một vị cao thủ hàng đầu chân chính.
Hiện tại hai người sớm đã tấn thăng thành nghề nghiệp bậc ba, tiềm lực tương lai lại không thể đoán định.
Phải biết rằng hiện tại tấn thăng thành bậc ba và chờ hơn mười ngày nữa tấn thăng thành nghề nghiệp bậc ba, kỳ ngộ có được giữa hai bên chính là hoàn toàn khác nhau.
Chính bởi vậy Lân Tà Đoàn trưởng mới có lòng bồi dưỡng Phong Lô và Bạch Hồng, nói không chừng tương lai có thể nắm giữ vực, trở thành trụ cột chân chính của công hội.
Chỉ thấy Phong Lô và Bạch Hồng thi triển bộ pháp, giống như u linh vô thanh vô tức đi tới cách bốn người Khả Nhạc không đến ba mươi mét.
- Bạch Hồng, một lúc ngươi làm thịt nữ Kỵ Sĩ bậc hai đó trước, ta sẽ ở bên cạnh cầm chân hai MT, chờ ngươi thuấn sát nữ Kỵ Sĩ đó rồi, bốn người còn lại chúng ta sẽ chậm rãi chơi đùa với bọn họ, ngươi cũng đừng tiêu diệt cả Cuồng Chiến Sĩ bậc ba bên cạnh nàng ta.
Phong Lô nhìn Phạm Mộc Nhiên nghỉ ngơi cách đó không xa, thấp giọng truyền âm.
Đối với nghề nghiệp bậc hai như Phạm Mộc Nhiên, hắn là hoàn toàn không để vào mắt, nhưng vì bảo đảm bọn họ có thể luyện tập được tốt, vẫn cần thiết dọn dẹp tạp binh trước.
- Yên tâm đi, cơ hội luyện tập tốt như vậy, sao ta có thể lãng phí, hy vọng bọn họ đừng quá yếu, có thể cho chúng ta chơi thêm một lúc.
Bạch Hồng liếm liếm khóe miệng, trong ánh mắt là không nén được vẻ hưng phấn.
Cơ hội tiến hành thực chiến với nghề nghiệp bậc ba là vô cùng ít ỏi, tuy cũng có thể tiến hành chiến đấu ở đấu kỹ trường, nhưng chung quy vẫn không phải đánh nhau sinh tử, thua lại không có bất kỳ trừng phạt gì, sâu trong lòng thủy chung không thể phát huy đến trình độ đỉnh phong nhất.
Hơn nữa mỗi người chơi đều có phong cách chiến đấu của mình, có thể chiến đấu với cao thủ khác nhau, chính là có trợ giúp rất lớn đối với đề thăng trình độ của bọn họ.
- Vậy chúng ta hành động đi.
Phong Lô cũng gật đầu, trực tiếp lặng lẽ lẻn tới cạnh hai MT bậc ba đang nghỉ ngơi, mà bộ pháp dưới chân Bạch Hồng cũng biến đổi, giống như một cơn gió mát thổi tới Phạm Mộc Nhiên đang nghỉ ngơi trong đám người, hoàn toàn hòa thành một thể với hoàn cảnh xung quanh, cho dù là nghề nghiệp bậc ba có cảm tri rất mạnh, cũng không thể nhận thấy, càng đừng nói là nghề nghiệp bậc hai.
Hai mươi lăm mét. . .
Hai mươi mét. . .
Mười lăm mét. . .
Theo Bạch Hồng càng lúc càng gần, động tác của Bạch Hồng cũng càng lúc càng nhẹ nhàng, khí tức lại phối hợp với tiếng gió xung quanh.
Mắt thấy chỉ còn lại cự ly mười cuối cùng, chủy thủ trong tay Bạch Hồng đã được lấy ra, đang muốn dùng một phục kích, Kiếm Ảnh một mực nhắm mắt ngồi xếp bằng đột nhiên mở mắt, đại kiếm trong tay đột nhiên giơ lên, bay thẳng tới Phạm Mộc Nhiên, khiến Phạm Mộc Nhiên đang có chút mệt mỏi liền cả kinh.
Kiếm quang của Kiếm Ảnh ngay cả không khí cũng có thể trực tiếp cắt đứt, xuất thủ lại vô cùng mau lẹ, Phạm Mộc Nhiên hoàn toàn không kịp phản ứng, ngay khi Phạm Mộc Nhiên cho rằng mình chết chắc rồi, phía sau đột nhiên truyền ra một tiếng va chạm mãnh liệt.
Bùm.
Lại thấy phía sau không biết từ lúc nào xuất hiện một bóng người, khiến Phạm Mộc Nhiên cảm thấy toát mồ hôi lạnh.
Không ngờ có người cách nàng gần như vậy, nàng lại không hề phát hiện.
Có điều Phạm Mộc Nhiên chung quy cũng là cao thủ hàng đầu, phản ứng vô cùng nhanh chóng, tung người kéo giãn cự ly với thân ảnh này, không công kích và phòng ngự, bởi vì nàng biết Thích Khách có thể tiếp cận nàng như vậy, hơn nữa còn khiến nàng không phát hiện ra, thực lực tuyệt đối không tầm thường, cộng thêm lại là nghề nghiệp bậc ba, khẳng định không phải là tồn tại nàng có thể đối kháng.
- Phát hiện ra ta à? Quả nhiên có một chút thực lực.
Bạch Hồng không để ý tới Phạm Mộc Nhiên đã đào tẩu, không hề có ý động thủ, ánh mắt hoàn toàn tập trung ở trên người Kiếm Ảnh, khóe miệng lộ ra một nụ cười vui mừng,
- Xem ra ta có thể nghiêm túc một chút.
Tuy Thân pháp của hắn không bằng Phong Lô, có điều nghề nghiệp bậc ba bình thường ở trong bảy tám mét nội là rất khó phát hiện ra hắn, nhưng hiện tại hắn cách Kiếm Ảnh hơn mười mét, Kiếm Ảnh lại đều có thể phát hiện ra hắn, chứng tỏ trình độ của Kiếm Ảnh tương đối cao, ít nhất trên phương diện cảm tri không phải là nghề nghiệp bậc ba phổ thông có thể đạt tới.
Mà Phong Lô ở cách đó không xa cũng rất hưng phấn.
- Lần này đúng là tiện nghi cho Bạch Hồng, sớm biết vậy ta đã động thủ rồi.
Phong Lô nhìn Kiếm Ảnh mà thầm hối hận.
Có điều ngay khi Phong Lô vừa nghĩ như vậy, đột nhiên một đạo đao quang bay đến, khiến Phong Lô không kìm được lắc mình tránh né, trực tiếp hiện ra thân ảnh trước mặt mọi người.
Mà sau khi Phong Lô né tránh, vẻ mặt cũng kinh ngạc nhìn về phía nơi đao quang bay tới.
Bởi vì đạo đao quang này đến từ Thủ Hộ Kỵ Sĩ bậc ba ở ngoài mét, hơn nữa vị Thủ Hộ Kỵ Sĩ này xem ra chắc là chắc là phát hiện ra hắn, bằng không một đao này cũng không thể chính xác như vậy.
Hơn nữa trừ vị Thủ Hộ Kỵ Sĩ này ra, nữ Thuẫn Chiến Sĩ đó ở bên cạnh rõ ràng cũng phát hiện ra hắn.
- Bọn họ rốt cuộc là ai?
Phong Lô nhìn đám người Khả Nhạc, trong lòng đầy kinh ngạc.