Một Kiếm Ảnh có thể phát hiện ra Bạch Hồng đã rất lợi hại rồi, nhưng hai MT trước mắt đều có thể phát hiện hắn đang tiềm hành, quả thực là bất khả tư nghị, phải biết rằng hắn ở dưới trạng thái tiềm hành, trong toàn bộ đoàn đội, cũng chỉ có đám người Phó đoàn trưởng và Đoàn trưởng mới có thể trong khu vực mười mét nhận thấy hắn.
Mà hai MT trước mắt không ngờ cũng có thể làm được, hắn thậm chí có chút hoài nghi mình rốt cuộc có phải đang tiềm hành hay không?
Ngay sau khi hai người Bạch Hồng và Phong Lô hiện hình, Phạm Mộc Nhiên tránh ở xa xa nhìn thấy hai người này, sắc mặt cũng xanh mét.
- Ma Hoàng Điện! Sao bọn họ lại ở đây.
Phạm Mộc Nhiên nhìn kí hiệu công hội trên người Bạch Hồng và Phong Lô, trong lòng lờ mờ cảm thấy không tốt.
- Thì ra là người của Thương Khung Chi Nhận.
Phong Lô nhìn dấu hiệu của Thương Khung Chi Nhận trên người Phạm Mộc Nhiên, cười lạnh nói,
- Lần này cũng có thể vừa hay giải quyết các ngươi, xem Thương Khung Chi Nhận các ngươi còn chơi được nữa không. Bạch Hồng, ngươi không cần quan tâm tới nữ Kỵ Sĩ này nữa, đối phó nghề nghiệp bậc ba bọn họ trước.
- Được.
Bạch Hồng vừa nghe vậy cũng trở nên nghiêm túc, chuẩn bị lại trốn vào bóng râm.
- Muốn trốn á, nào có dễ dàng như vậy.
Kiếm Ảnh dùng xung phong xông lên, bổ tới Bạch Hồng.
Chỉ là một bổ đơn giản nhất, tốc độ lại nhanh tới căn bản khiến Bạch Hồng không kịp né tránh, chỉ có thể dựa vào chủy thủ trên tay để ngăn cản.
Bùm.
Theo thanh âm kim loại va chạm vang vọng, lại thấy cả người Bạch Hồng bay ngược ra năm sáu bước, thiếu chút nữa thì không không đứng vững ngã xuống đất, điểm sinh mệnh lập tức mất đi hơn hai vạn.
- Sao có thể?
Phong Lô nhìn Bạch Hồng bị đánh bay, vẻ mặt đầy khó hiểu.
Đối với lực lượng của Bạch Hồng, hắn chính là biết rất rõ, cho dù là Cuồng Chiến Sĩ bậc ba cũng chưa chắc đã mạnh bằng Bạch Hồng, nhưng hiện tại lại bị đánh bay, quả thực là bất khả tư nghị.
Mà còn không chờ Phong Lô từ trong kinh ngạc bình tĩnh lại, Ban Cưu cũng trực tiếp xách thuẫn đánh tới.
Phong Lô cũng không dám lơ là, đoản kiếm trên tay giơ ngang, dùng ra kỹ năng đón đỡ.
Trong nháy mắt Đoản kiếm và thuẫn bài va chạm, Phong Lô cảm thấy cánh tay của mình đã tê rần, cả người cũng không nhịn được lui ba bốn bước.
- Sao lực lượng của nàng cũng mạnh như vậy?
Phong Lô cảm thấy cả người cũng ngây đơ.
Một Cuồng Chiến Sĩ bậc ba thì cũng thôi, nhưng lực lượng của một Thuẫn Chiến Sĩ cũng mạnh như vậy, hắn hoài nghi có phải mình bị yếu đi không.
Có điều lúc này bất kể là Kiếm Ảnh, hay là Ban Cưu, hai người căn bản không cho Bạch Hồng và Phong Lô phản ứng phản ứng, một trận mãnh công, khiến Bạch Hồng và Phong Lô không thể không liều chết ngăn cản, điểm sinh mệnh là liên tục giảm xuống.
Mà một màn này khiến tất cả mọi người của Ma Hoàng Điện ở xa xa đều sửng sốt.
- Không thể nào, Bạch Hồng và Phong Lô không ngờ lại rơi vào hạ phong?
- Đó rốt cuộc là ai vậy?
Tất cả mọi người ở đây biết rất rõ thực lực của hai người Bạch Hồng và Phong Lô, đó tuyệt đối không phải nghề nghiệp bậc ba phổ thông có thể đối kháng, nhưng hiện tại hai người rõ ràng đã rơi vào hạ phong, sợ rằng không tới một phút, sẽ bị tiêu hao chết.
- Đoàn trưởng, sợ rằng Bạch Hồng và Phong Lô không chống đỡ được bao lâu đâu.
Một vị thanh niên tóc trắng lạnh lùng nhìn Bạch Hồng và Phong Lô điểm sinh mệnh đã tổn thất hơn một phần ba, không khỏi nói với Đoàn trưởng Lân Tà,
- Nếu hai người bọn họ bị tiêu diệt, muốn khôi phục lại, sợ rằng cần không ít thời gian.
- Xem ra không thể cho bọn họ luyện tập rồi, ngươi dẫn người đi cứu đi.
Lân Tà nhìn Bạch Hồng và Phong Lô điểm sinh mệnh đã càng lúc càng ít, cũng gật đầu, bảo Phó đoàn trưởng Ma Hạt đi cứu viện.
Bất kể có nói như thế nào nghề nghiệp bậc ba cũng là chiến lực quý giá của Ma Hoàng Điện, không thể vì tôi luyện một chút mà tổn thất một cấp.
Theo Lân Tà nói xong, Phó đoàn trưởng Ma Hạt dẫn theo sáu gã nghề nghiệp bậc ba trực tiếp chạy tới.
Mà Phạm Mộc Nhiên đang quan chiến nhìn bảy tên nghề nghiệp bậc ba bọn Ma Hạt chạy tới, lập tức cảm thấy da đầu run lên.
Cao thủ bậc ba khác của Ma Hoàng Điện thì cũng thôi, nhưng tên của Phó đoàn trưởng Ma Hạt, trên Long Tâm Đảo chính là có danh khí cực lớn, từng kích sát hai vị Đoàn trưởng trong mười đoàn mạo hiểm lớn của Long Tâm Đảo, nhảy lên trở thành nhân vật phong vân của Long Tâm Đảo, thực lực mạnh tới thậm chí vượt xa cả Đoàn trưởng Tử Vi của bọn họ.
Nếu bảy tên nghề nghiệp bậc ba bọn Ma Hạt gia nhập chiến cuộc, các nàng chính là nhất định phải chết.
Mắt thấy đám người Ma Hạt còn cách đám người Khả Nhạc không đến một trăm mét, một đạo lôi quang màu xanh đột nhiên hạ xuống, trực tiếp khiến đám người Ma Hạt nhao nhao dừng bước, không nhịn được mà né tránh.
Mà sau khi đám người Ma Hạt né tránh, ai nấy đều quay đầu nhìn về phía Kiếm Vương bậc ba chém ra một kiếm này.
- Ngươi là ai? Các ngươi thực sự muốn đối địch với Ma Hoàng Điện chúng ta à?
Ma Hạt nhìn chằm chằm Thạch Phong mặc áo choàng đen, lạnh lùng hỏi.
Đối với một đạo lôi quang vừa rồi, khiến hắn lần đầu cảm thấy nguy hiểm từ sau khi tấn thăng thành nghề nghiệp bậc ba, đối với Kiếm Sĩ thần bí trước mắt, hắn cũng không dám lơ là.
- Một chọi một đọ sức công bằng, nếu các ngươi muốn nhúng tay, vậy đừng trách ta xuất thủ.
Thạch Phong thu hồi Thánh Kiếm Thí Lôi, liếc đám người Ma Hạt một cái, bình thản nói.
Thạch Phong mặc áo choàng đen, phần mặt hoàn toàn bị bao phủ dưới bóng râm, cộng thêm Ám Hành Giả Phi Phong che giấu hoàn toàn, có thể nói bất kỳ người chơi nào cũng không thể nhìn thấy mặt của Thạch Phong.