Tuy sau khi nàng ra khỏi Hắc Ám Động Quật cũng gặp được không ít cao thủ, nhưng không có một cao thủ nào có thể lợi hại như Thạch Phong, cường đại đến đã không thể dùng lời nói để hình dung.
Ma Vương Chi Thủ chính là ác mộng của toàn bộ Hắc Ám Động Quật.
Đối mặt với công kích của Ma Vương Chi Thủ, điều mọi người có thể làm chính là chờ chết, ngoài ra thì không còn gì khác.
Nhưng hiện tại lại bị Thạch Phong ngăn cản.
Loại chuyện này sợ rằng nếu nói ra cũng sẽ không có ai tin, nhưng lại quả thực đã xảy ra ở trước mắt nàng.
- Hắn đúng là Hắc Viêm đó sao?
Lúc này Huyễn Ngữ ở bên cạnh cũng mở to mắt, hoàn toàn không thể tin được đây là sự thật.
Một kích uy lực bậc năm đó.
Một kích này đừng nói là hủy diệt toàn bộ nơi ẩn núp Cực Quang, cho dù là thành thị công hội ở ngoại giới cũng không cản được, có lẽ ngay cả ma pháp trận phòng ngự và toàn bộ tường thành đều sẽ bị hủy.
Nhưng Thạch Phong lại chặn được thế công của Ma Vương Chi Thủ này.
Chuyện như vậy chỉ sợ cho dù là quái vật chân chính của năm công hội siêu cấp lớn cũng không làm được.
- Sao có thể như vậy được.
Chư Thiên Loạn Thế nhìn cự thủ tiêu tán, cả người đều đờ đẫn,
- Đây chính là Ma Vương Chi Thủ. Sao có thể có người có thể chống đỡ được.
Đối với một màn trước mắt, Chư Thiên Loạn Thế là theo bản năng không tin.
Một kích của Ma Vương bậc năm, đừng nói là người chơi nghề nghiệp bậc ba, cho dù là người chơi nghề nghiệp bậc bốn trong nháy mắt cũng sẽ bay đập thành tro bụi, muốn ngăn cản căn bản là không thể.
Nhưng sự thật bày ra trước mắt, bất kể là hắn dụi mắt thế nào, cự thủ đen xì trên bầu trời cũng đang chậm rãi tiêu tán, rõ ràng lực lượng đã hết, không thể tiếp tục tồn tại.
Mà ngay khi người toàn trường cảm thấy rung động và vui mừng khôn xiết vì Ma Vương Chi Thủ đã tiêu tán, trong hố to trên chiến trường cũng đột nhiên có một đạo thân ảnh đi ra, chính là Thạch Phong lúc trước xông lên ngăn cản Ma Vương Chi Thủ.
Chỉ là Thạch Phong lúc này rõ ràng bị thương không nhẹ, lâm vào trạng thái trọng thương thì không nói, điểm sinh mệnh lại ở vào phạm vi cảnh giới dưới một phần mười,mà Thánh Kiếm Thí Lôi trên tay lại không ngừng chấn động, giống như đang phát ra tiếng than khóc.
- Không chết à?
- Hắn không ngờ lại không chết?
- Điểm sinh mệnh và phòng ngự của hắn rốt cuộc là cao tới mức nào?
...
Mọi người nhìn Thạch Phong từ trong hố to đi ra, ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm, cũng không biết nên nói gì.
Theo bọn họ, họ Thạch Phong chỉ là có thể ngăn cản thế công của Ma Vương Chi Thủ đã rất bất khả tư nghị rồi, mà hiện tại Thạch Phong chống đỡ một kích của Ma Vương Chi Thủ bậc năm, không ngờ còn có thể không chết, quả thực là bất khả tư nghị
Phải biết rằng đây chính là một kích bậc năm, cho dù là quái vật truyền kỳ bậc bốn chống đỡ một kích này cũng sẽ bị tạo thành thương tổn khủng bố, căn bản không phải là người chơi hiện tại có thể thừa nhận mới đúng.
- Hội trưởng.
Mà đám người Thanh Sương nhìn Thạch Phong còn sống, ai nấy đều biến thành vô cùng kích động, thậm chí trên mặt còn có thêm một tia kiêu ngạo.
Bởi vì bọn họ lúc này không ngờ được chứng kiến một đoạn truyền thuyết!
Hơn nữa còn là truyền thuyết của Linh Dực Công Hội bọn họ.
Trước tiên không nói chống đỡ Ma Vương Chi Thủ mà không chết, chỉ là lúc trước lực ép Chư Thiên Loạn Thế ác ma hóa đã có thể danh chấn Hắc Ám Động Quật, có thể nói trong toàn bộ Hắc Ám Động Quật đã không có mấy ai có thể tranh phong với Thạch Phong.
Mà hiện tại Thạch Phong chống đỡ một kích của Ma Vương mà không chết, đây tuyệt đối có thể trở thành truyền thuyết của Hắc Ám Động Quật.
Phải biết rằng danh khí của Ma Vương Chi Thủ chính là ở toàn bộ Hắc Ám Động Quật không ai không biết không ai không hay, là tồn tại mà tất cả người chơi đều phải kiêng kị.
Chỉ cần hiện tại tin tức kinh thiên này vừa truyền ra, đến lúc đó không chỉ là Thạch Phong có thể trở thành truyền thuyết, ngay cả Linh Dực Công Hội cũng sẽ trở thành truyền thuyết trong Hắc Ám Động Quật.
Ngay khi mọi người đang rung động và kinh hô vì Thạch Phong có thể chống đỡ Ma Vương Chi Thủ, Thạch Phong từ trong hố to đi ra cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Cũng may uy lực của Ma Vương Chi Thủ chỉ vừa đạt tới bậc năm, lại khiến Hư Không Hộ Thuẫn mở ra cuối cùng thừa nhận tuyệt đại bộ phận thương tổn phản xung, bằng không thì đúng là chết chắc rồi.
Thạch Phong nhìn cột sinh mệnh của mình, thiếu một chút nữa, nếu Ma Vương Chi Thủ không phải do Chư Thiên Loạn Thế chưa mở khóa thân thể ma lực sử dụng, mà là do một vị cao thủ đã mở khóa thân thể ma lực sử dụng, chỉ sợ hắn cũng ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Trong Thần Vực, tuy đạo cụ ma pháp là uy lực cố định, có điều hiệu quả mà người chơi mở khóa thân thể ma lực và không mở khóa thân thể ma lực mang đến lại hoàn toàn khác nhau.
Người chơi chưa mở khóa thân thể ma lực sử dụng đạo cụ ma pháp, chỉ khiến đạo cụ ma pháp tự động vận chuyển, uy lực có thể phát huy ra đều là trình độ thấp nhất, nếu người chơi có thể thông qua thân thể ma lực để dẫn động ma lực, uy lực có thể tăng lên một trình độ nhỏ.
Nếu do những cao thủ nghề nghiệp bậc năm sử dụng, sợ rằng có thể phát huy ra uy lực bậc năm đỉnh phong.
Cũng may Chư Thiên Loạn Thế chưa mở khóa thân thể ma lực, bằng không hậu quả là không thể lường được.
Tuy hắn thông qua lực lượng của Băng Phôi Chi Khải cường hành tấn thăng nghề nghiệp bậc bốn, nhưng cách bậc năm vẫn không nhỏ chút nào, cho dù là dùng ra đệ nhất kiếm của chiến pháp ma lực cũng kém xa, chỉ có thể nói là đạt tới cực hạn của bậc bốn.