- Ta, lão Hồng, Dục Thương ba người phân biệt dẫn dắt đoàn đội năm trăm người và Sương Thiên Thập Kiếm, nghĩ biện pháp đi cướp khu tài nguyên trung đẳng, ít nhất cũng phải đoạt được một khu tài nguyên sơ đẳng, về phần ba vị phó hội trưởng các ngươi và đoàn ngoại viện dẫn dắt đoàn đội không đến một ngàn người còn lại, nghĩ biện pháp đi chiếm một khu tài nguyên cao đẳng, ít nhất cũng phải lấy được một khu tài nguyên trung đẳng.
Phân phối của Ngư Long Thất Tuyệt có thể nói là trung quy trung củ, cũng là phân phối tương đối bảo thủ.
Phân phối như vậy là không dễxảy ra vấn đề nhất, thứ nhất là bảo đảm số lượng đoàn đội nhiều, lúc ban đầu rải lưới đủ lớn, thứ hai chính là gặp phải đoàn ngàn người, mỗi đoàn đội ít nhiều cũng có một chút sức tự bảo vệ mình.
Đương nhiên, cơ hội thực sự gặp phải đoàn ngàn người vẫn rất ít, bởi vì nhân số dự thi của công hội nhiều như vậy, tạo thành đoàn ngàn người chính là lãng phí cực lớn đối với nhân số, để có thể rải lưới nhiều hơn, dưới tình huống bảo đảm chiến lực, tất nhiên số lượng đoàn đội là càng nhiều càng tốt.
- Các ngươi cảm thấy thế nào?
Ngư Long Thất Tuyệt nhìn cao tầng công hội, mở miệng hỏi.
Cao tầng công hội đều nhìn nhau, không có một ai phản đối.
- Vậy thì...
Ngư Long Thất Tuyệt gật đầu, khi định quyết định như vậy, một đạo thanh âm trầm thấp lại truyền tới.
- Ta phản đối.
Theo lời nói này vang lên, các cao tầng của Sương Thiên Chi Kiếm đều không nhịn được mà quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy người lên tiếng chính là Thạch Phong được tới.
- Hắc Viêm hội trưởng, ngươi có kiến nghị gì!
Ngư Long Thất Tuyệt cũng không bực mình, ngược lại thành khẩn hỏi.
Theo Ngư Long Thất Tuyệt mở miệng hỏi, các trưởng lão và nguyên lão đều ai nấy nhìn về phía Thạch Phong, rõ ràng là cùng một ý tứ với Ngư Long Thất Tuyệt.
- Những người này mới nửa ngày không gặp đã đều làm sao vậy?
Thạch Phong có chút kinh ngạc nhìn đám người Ngư Long Thất Tuyệt.
Lúc trước khi hắn rời khỏi, những người này chính là rất ghét bỏ hắn, hiện giờ không chỉ là thái độ của Ngư Long Thất Tuyệt chuyển biến tốt, ngay cả những nguyên lão và trưởng lão đó cũng đều có thái độ ôn hòa hơn không ít.
Nhưng mà Thạch Phong lại không biết, bởi vì ở tuyển chọn chiến hắn đánh một trận kinh thiên, thực lực mạnh tới gần như là lấy một địch một ngàn, chiến lực khủng bố như vậy, đừng nói là Sương Thiên Chi Kiếm bọn họ, cho dù là những công hội siêu cấp đó cũng phải đối đãi cung kính.
Có điều Thạch Phong cũng không nghĩ quá nhiều.
- Kiến nghị tốt thì không dám nói.
Thạch Phong bình thản nói,
- Ta chỉ là cảm thấy có thể thay đổi chuyện chia tổ một chút.
- Thay đổi thế nào?
Ngư Long Thất Tuyệt cũng tò mò hỏi.
Thạch Phong không khỏi vươn bàn tay ra.
- Năm.
- Kiến nghị của ta là do Linh Dực chúng ta phân biệt dẫn dắt năm đoàn trăm người, để phó hội trưởng của công hội các ngươi dẫn dắt năm trăm người còn lại, như vậy có thể tối đại hóa chiến lực đoàn đội.
- Lại phân ra năm đoàn đội?
Người của Sương Thiên Chi Kiếm mọi người nhìn Thạch Phong, đều không khỏi hít một hơi lạnh.
Tuy an bài của Ngư Long Thất Tuyệt nói là hơi bảo thủ một chút, nhưng sẽ không xảy ra sai lầm quá lớn, dẫu sao trên nhân số bọn họ là không có bất kỳ ưu thế gì, một khi không cẩn thận sẽ không có hy vọng tranh đoạt ghế.
Nhưng Thạch Phong thì ngược lại, còn phân ra thêm năm đoàn đội, hơn nữa còn là đoàn đội trăm người hạn độ thấp nhất, đây đã không phải liều lĩnh, mà căn bản chính là điên cuồng.
- Hắc Viêm hội trưởng Hắc Viêm hội trưởng, liệu thế có quá liều lĩnh không?
Mộ Tâm cũng không nhịn được lo lắng nói.
Thực lực kinh người mà Thạch Phong thể hiện ra, hiện giờ toàn bộ người của Sương Thiên Chi Kiếm đều biết, nói một địch một ngàn cũng không đủ, cho dù là dẫn dắt đoàn đội quy mô nhỏ nhất, cũng đủ để ứng đối với tuyệt đại bộ phận vấn đề.
Nhưng bốn đoàn đội còn lại thì không có bảo đảm như vậy, bởi vì người khác không thể cũng có chiến lực khủng bố như Thạch Phong, toàn bộ Linh Dực người mạnh thứ hai chính là Tử Yên Lưu Vân, mà sự nắm giữ đối với ma lực của sự nắm giữ đối với ma lực là không bằng Thạch Phong, điểm này từ trong chiến đấu của Tử Yên Lưu Vân và Thiên Xứng đã có thể nhìn ra.
Về phần người khác của Linh Dực, trình độ chiến đấu phổ biến không đến Chân Không cảnh, chỉ có thể nói nói có thể trở thành một chiến lực, lại không thể thay đổi một chiến cuộc.
Bởi vì điểm này cho dù là những cao thủ nắm giữ vực đó cũng không thể làm được, cho nên Ngư Long hội trường mới để các trưởng lão và nguyên lão công hội dẫn đoàn ba trăm người là hạn độ thấp nhất.
Lúc này không chỉ là Mộ Tâm cảm thấy như vậy, cho dù U Lan và Diễn Thiên Hành cũng không nhịn được mà nhìn về phía Thạch Phong.
Linh Dực trước mắt mà nói đích xác có tiến bộ to lớn, chiến lực đứng đầu lại không ngừng gia tăng, nhưng vẫn chưa tới mức là quái vật tuyệt thế, điều duy nhất có thể bảo đảm chính là Tử Yên Lưu Vân mà thôi, người khác rõ ràng vẫn kém xa.
Trực tiếp chia làm năm đoàn đội nhỏ, một khi không cẩn thận sẽ bị tiêu diệt, dẫu sao lần đại hội này không phải là trẻ con chơi đồ hàng, cũng không phải tranh đoạt địa phương nhỏ ở Thần Vực, các thế lực siêu cấp đều có chiến lực bảo lưu cực lớn.
Hiện tại chính là mười hai ghế công hội dự khuyết được Thần Vực công nhận.
Các thế lực siêu cấp đều sẽ dùng ra toàn lực để chiến đấu, đại cao thủ Chân Không cảnh hàng đầu ở trong trận đại hội này chỉ có thể xem như một chiến lực mà thôi, mỗi đoàn đội tham gia đại hội sợ rằng đều sẽ có mấy thậm chí là hơn mười cao thủ như vậy tọa trấn, căn bản không tạo ra được bao nhiêu bọt sóng.