Chỉ có những cao thủ nắm giữ vực đó mới xem như chiến lực cao cấp, nhưng đơn độc chiến đấu với những đoàn trăm người đó, sợ rằng vẫn phải bỏ chạy, chỉ có cao thủ tuyệt thế mới có khả năng ảnh hưởng tới chiến cuộc một phương.
Càng đừng nói đoàn trăm người còn là đoàn đội chiến lực thấp nhất của lần đại hội này, gặp phải đoàn đội năm trăm người sợ rằng cũng chịu không nổi, gặp phải loại chênh lệch nhân số gấp mười lần như đoàn ngàn người thì căn bản là không có đường sống.
- Đích xác có chút liều lĩnh, có điều đây cũng là khả năng duy nhất để có thể đạt được ghế.
Thạch Phong cũng không phản bác, bởi vì đích xác là như vậy,
- Bằng không Sương Thiên Chi Kiếm là không có một chút cơ hội nào cả, điểm này ta nghĩ chắc các ngươi đều rất rõ.
Đời trước Sương Thiên Chi Kiếm bởi vì nội tình không đủ, căn bản vô duyên với mười hai ghế dự khuyết này.
Mà giai đoạn bắt đầu của đảo chiến là vô cùng quan trọng, nếu không tận hết khả năng phân tán đến trên các hòn đảo, nhân số tập trung quá độ trên một hòn đảo, tịch vị chiến cũng có thể từ bỏ rồi.
Bởi vì cho dù có thể độc chiếm một hai hòn đảo, nhưng ghế chỉ có sáu, mười tám hòn đảo không dựa theo lớn nhỏ để tính toán, ít nhất cũng phải chiếm ba mới tính là khá ổn, huống chi muốn hoàn toàn chiếm ba hòn đảo chính là nói thì dễ mà làm mới khó.
Mà sau khi Thạch Phong nói xong, toàn trường cũng là một mảng trầm mặc.
- Ta cũng khá là đồng ý với quan điểm của Hắc Viêm hội trưởng.
Hồng Tâm Viên đột nhiên đứng ra nói,
- 21 đoàn đội tùy cơ phân tán đến mười tám hòn đảo, thật sự quá cược vận khí, còn không bằng liều một phen.
- Nhưng nếu lại chia ra năm đoàn đội, một khi vận khí không tốt, một đoàn trăm người dưới tình huống không có đoàn đội khác hiệp trợ, sợ rằng cũng không làm được gì. . .
Dục Thương lắc đầu.
Lần này công hội dự thi đạt tới ba mươi nhà, chia đều trên một hòn đảo đều sẽ có gần hai công hội, cho dù một đoàn trăm người tùy cơ mà đến, kết quả này bất kể là nhìn thế nào cũng sẽ không tốt.
Người của Sương Thiên Chi Kiếm cũng lại lâm vào trầm mặc.
- Như vậy đi, ta đồng ý lại phân ra năm đoàn đội trăm người, nhưng năm đoàn đội này chúng ta có thể trợ giúp cũng chỉ là cao thủ bậc ba bình thường, cao thủ đứng đầu sợ rằng không thể phân phối cho các ngươi.
Ngư Long Thất Tuyệt nghĩ nghĩ một chút nói.
- Hội trưởng
Hồng Tâm Viên không khỏi nhíu mày.
Tuy phân ra năm đoàn đội, nhưng nếu không có một số cao thủ hàng đầu tọa trấn, đó chính là để người của Linh Dực làm việc nguy hiểm, thậm chí nói là bị bứt bỏ cũng không đủ.
Đương nhiên hắn cũng không phải không thể lý giải, đoàn trăm người bản thân tương đương với chẳng sinh, tất nhiên không thể lãng phí quá nhiều chiến lực, nhưng nói chung đã là đánh cược, vẫn không bằng cho thêm một chút lợi thế.
- Lão Hồng, ngươi không cần nói nữa, ý ta đã quyết.
Ngư Long Thất Tuyệt vô cùng kiên quyết nói.
- Ta hiểu rồi.
Hồng Tâm Viên nhìn thấy vậy cũng chỉ có thể ngậm miệng, Ngư Long Thất Tuyệt là hội trưởng, là quyền uy của công hội, hơn nữa Ngư Long Thất Tuyệt cũng là một đường dẫn dắt Sương Thiên Chi Kiếm đi tới được đây, Long Thất Tuyệt đã quyết định, hắn cũng không thể thay đổi.
- Hội trưởng, bọn Hắc Viêm hội trưởng cũng không quen thuộc với Sương Thiên Chi Kiếm chúng ta, ta kiến nghị dứt khoát để ta đi, như vậy Hắc Viêm hội trưởng cũng có thể chỉ huy tốt hơn.
Mộ Tâm mở miệng đề nghị.
- Được, vậy ngươi làm liên lạc viên của Linh Dực đi.
Ngư Long Thất Tuyệt cũng không phản đối, gật đầu.
Đúng như Mộ Tâm nói, Thạch Phong căn bản không hiểu gì về thành viên của Sương Thiên Chi Kiếm, không hiểu thì tất nhiên không thể làm được an bài và quy hoạch tốt nhất, Mộ Tâm là phó hội trưởng công hội, sự hiểu biết đối với thành viên công hội cũng là số một số hai trong công hội, đích xác là là nhân tuyển thích hợp nhất.
- Tỷ tỷ, ngươi điên rồi à Khả Duệ ở bên cạnh chớp chớp mắt, nhìn Mộ Tâm với vẻ không thể tin nổi,
- Loại chuyện liều mạng như vậy mà ngươi cũng dám làm?
Tuy chết không phải chết thật, nhưng cấp bậc giảm xuống hai cấp cũng không phải chuyện đùa, nhất là đến cấp bậc này của bọn họ, cách điểm mấu chốt cấp 120 chỉ thiếu một bước.
Nếu chết, chính là sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ tấn thăng bậc bốn về sau.
- Yên tâm đi, muội muội thân ái của ta, ta sẽ theo đoàn đội của Hắc Viêm hội trưởng, chắc vấn đề sẽ không lớn.
Mộ Tâm cười cười nói.
- ...
Đối với lời nói của Mộ Tâm, Khả Duệ trong nhất thời cũng không biết đáp lại thế nào.
Sau đó toàn bộ Sương Thiên Chi Kiếm cũng chia tổ dưới sự an bài của Ngư Long Thất Tuyệt, đồng thời để 483 người của Sương Thiên Chi Kiếm thuộc về tổ mà Thạch Phong quản lý, về phần Thạch Phong chia tổ thế nào, bên Ngư Long Thất Tuyệt hoàn toàn không bận tâm.
- Hắc Viêm hội trưởng, người đã an bài xong rồi, sau đây phải xem ngươi chia thế nào.
Mộ Tâm thống kê thành viên bên Sương Thiên Chi Kiếm một chút, có chút tò mò hỏi Thạch Phong.
- Bên này ta đã quyết định xong rồi.
Thạch Phong cười cười,
- Ta sẽ một mình dẫn một đội, sau đó Bạch Khinh Tuyết, Thủy Sắc Sắc Vi, Tử Yên Lưu Vân, Hỏa Vũ phân biệt dẫn một đội, về phần người khác theo đoàn đội của Tử Yên và Hỏa Vũ là được.
- Thế... liệu có....
Mộ Tâm trong nhất thời cũng ngây đơ.
Vốn nàng cho rằng Tử Yên Lưu Vân sẽ một mình dẫn một đội, về phần người khác thì chia đều ra, dẫu sao Tử Yên Lưu Vân cũng nắm giữ Ma Pháp Lĩnh Vực.
Nhưng hiện tại Bạch Khinh Tuyết và Thủy Sắc Sắc Vi đơn độc dẫn một đội là cái quỷ gì?