Nhưng kết quả có được lại là có thế nào cũng không liên hệ được, cho dù là ở trong một đoàn đội, sử dụng nói chuyện đoàn đội cũng không được, tình huống như vậy vẫn là lần đầu tiên gặp phải.
- Hiện tại mới phát hiện ra à, đáng tiếc đã chậm rồi.
Thạch Phong nhìn thấy hành động của các công hội lớn, cười cười lắc đầu.
Đúng như suy đoán của Xích Vũ, khi hắn lao về phía Ám Tinh, đã sớm bảo đại quân của Linh Dực Công Hội phân công nhau nhìn chằm chằm đội ngũ hộ tống của các công hội khác, ngay khi Thạch Phong giao chiến với thành viên của Ám Tinh, đại quân của Linh Dực cũng bắt đầu hành động.
Các công hội lớn đều nhìn chằm chằm Thạch Phong, cho nên thành viên hộ tống cũng không nhiều, nhiều thì mấy chục người, mà ít thì chỉ có hơn mười người, mà mỗi một tổ Linh Dực rải ra đều là ít thì hơn trăm người, nhiều thì ba bốn trăm người, căn bản không lo không bắt được.
Hơn nữa để bảo đảm những thành viên hộ tống này khi bị đánh lén sẽ không liên hệ được với các công hội lớn, Thạch Phong bảo mọi người mua rất nhiều quyển trục phong tỏa tình báo từ cửa hàng ma pháp, loại quyển trục này một cái là 50 ngân tệ, vô cùng đắt đỏ, vừa không thể phòng ngự cũng không thể công kích, càng không thể phụ trợ người chơi, hơn nữa mục tiêu có thể sử dụng chỉ có người chơi, tác dụng cũng chỉ là khiến người chơi trong thời gian nhất định không thể sử dụng hệ thống thông tin, không thể nhận hoặc là gửi đi bất kỳ tin tức gì, chỉ có thể nói chuyện bình thường, cho nên thứ này một mực không ai hỏi thăm, nhưng dùng ở đây lại vừa chuẩn. Những đội ngũ hộ vệ này mặc dù cách chiến trường không xa, nhưng bị phục kích thì không liên hệ được với các công hội lớn, không thể khiến các công hội lớn ngay lập tức phái người đi cứu viện, đối mặt với binh lực gấp mấy lần, đồ rơi ra khẳng định là không giữ được.
Bởi vì vệ binh tiến đến cần thời gian, đoạn thời gian này sử dụng chiến lực gấp mấy lần kích sát mấy người chơi đi lẻ, trừ khi mấy người này đều là cao thủ hàng đầu, bằng không là chắc chắn sẽ phải chết, cho dù vệ binh về sau sẽ tính sổ, vật phẩm rơi ra cũng đều bị nhân viên không tham gia chiến đấu của Linh Dực Công Hội cầm đi.
Lúc này sắc mặt Xích Vũ đã xanh mét, tuy không biết Thạch Phong dùng thủ đoạn gì, không ngờ có thể chặn liên hệ của những người này, chỉ có thể nhìn thấy điểm sinh mệnh của những người này đang giảm xuống, có điều đã có thể đoán trước là xảy ra chuyện gì, dẫu sao không chiến đấu thì sao lại giảm máu.
Hiện tại những người này khẳng định đang kịch chiến.
Xích Vũ lần đầu tiên ý thức được, hắn thật sự quá coi thường Thạch Phong, hắn hoàn toàn bị biểu hiện giả dối cao thủ nhất lưu này của Thạch Phong lừa cho, so sánh với kỹ thuật chiến đấu của Thạch Phong, loại trí mưu này càng đáng sợ hơn.
Rõ ràng có nhiều người chơi như vậy, nhiều công hội như vậy, trả giá nhiều như vậy, kết quả lại chỉ có Linh Dực là người được lợi lớn nhất hoặc có thể nói là người được lợi duy nhất.
Trí mưu như vậy căn bản không giống như là một con tiểu hồ ly mới ra đời, mà là một lão yêu hồ không biết đã sống bao nhiêu năm rồi.
- Xích Vũ ca, nhìn điểm sinh mệnh của bọn họ giảm xuống cũng không nhiều, chắc lúc vừa chiến đấu bọn họ cách chúng ta cũng không xa, hiện tại chúng ta chạy về cứu viện không chừng vẫn còn kịp.
Liễu Thiên Thiên gấp giọng nói.
Nhưng Liễu Thiên Thiên vừa nói xong, thành viên của tiểu đội hộ tống đã chết một người.
- Sao vậy.
Liễu Thiên Thiên nhìn trạng thái của người chơi trong đoàn đội điều biến thành một mảng u ám, chứng minh người chơi này đã chết, nàng biết rất rõ thực lực của tiểu đội hộ tống đồ rơi, những người đó đều là tinh nhuệ của Tinh Hà Liên Minh, nhưng chỉ một thoáng đã chết một người, sao có thể không khiến nàng kinh ngạc.
- Đã không kịp rồi, kế hiện tại chỉ có thể tiêu diệt Hắc Viêm mới có thể bù đắp được tổn thất của chúng ta.
Xích Vũ lắc đầu, trong ánh mắt nhìn về phía Thạch Phong bốc lên lửa giận.
Kỳ thật không chỉ là Xích Vũ nổi giận, công hội khác cũng đều nổi giận.
Bọn họ hao hết tâm tư trả giá lớn như vậy mới cướp được vật phẩm rơi ra, lại bị Thạch Phong cướp đi dễ dàng như vậy, lần này một mình Thạch Phong lấy được toàn bộ đồ rơi ra từ Cơ Giới Đồ Lục Giả, sao có thể không khiến người ta phẫn nộ.
Bọn họ vẫn xem nhẹ dã tâm của Thạch Phong, từ lúc lúc ban đầu quái vật công thành, Thạch Phong đã không hề nghĩ tới để mọi người ở bên cạnh chia một chén canh, mà là muốn độc chiếm, mà bọn họ lại muốn mỗi người đều có thể được chia một chút.
Hiện tại bọn họ mới biết bọn họ là ngây thơ cỡ nào, cho nên từ lúc ban đầu bọn họ đã thua rồi.
Lúc này chiến đấu đã bắt đầu được một đoạn thời gian, cho dù bọn họ lại đi cứu viện cũng không kịp, điều duy nhất có thể làm chính là tiêu diệt Thạch Phong, nói chung toàn bộ đồ rơi ra Thạch Phong có được so với toàn bộ đồ của bọn họ cộng lại thì cũng không sai biệt lắm.
- Giết, hiện tại tiêu diệt hắn cho ta.
- Hắc Viêm, hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi.
Các công hội lớn cũng không quản được nhiều như vậy, nhao nhao lao về phía Thạch Phong, căn bản không bận tâm Thạch Phong có bố trí cạm bẫy hay không.
Có điều khi các công hội lớn xông lên, đám người Thạch Phong cũng lui về bên trong đại sảnh truyền tống, các công hội lớn thấy chết không sờn là không nói hai lời xông vào.
Mắt thấy rất nhiều người xông vào, Thạch Phong cũng nói trong trò chuyện đoàn đội:
- Bắt đầu hành động.
Hắc Tử đã sớm không chờ được dùng ra Quang Chi Tinh Thần.
Cửa lớn và hành lang của Đại sảnh truyền tống không phải quá rộng rãi, một trăm người chơi có thể hoàn toàn bịt lại, mà phạm vi của Quang Chi Tinh Thần vừa hay có thể bao phủ hoàn toàn.