- Được rồi, chúng ta vào đi thôi.
Thạch Phong thấy mọi người đã nắm được trọng lượng trong lời nói của hắn, , không khỏi nhắc nhở.
- Nhớ kỹ, theo sát đội ngũ.
Lập tức Thạch Phong dẫn đội bước về phía một sơn đạo đi thông vào trong Hủy Diệt Sơn Mạch cách đó không xa.
Toàn bộ sơn đạo cũng không dài, nhất là đối với người chơi nghề nghiệp bậc ba, chỉ cần vài phút cước trình là tới.
Chỉ thấy không tới mười phút, toàn bộ đoàn đội hơn trăm người toàn bộ tiến vào trong phạm vi của Hủy Diệt Sơn Mạch, mà trong nháy mắt mọi người bước vào Hủy Diệt Sơn Mạch, ai nấy đều không khỏi trở nên thận trọng, theo sát nhau, hoàn toàn dựa theo phân phó của Thạch Phong mà chấp hành.
Tốc độ của đoàn đội không nhanh, cho dù là nghề nghiệp hệ ma pháp bậc ba cũng có thể thoải mái đuổi kịp, thậm chí trong Hủy Diệt Sơn Mạch cũng không ác liệt như người chơi tưởng tượng, phải thời khắc tiêu hao một lượng lớn thể lực hoặc là tinh thần, thậm chí ngay cả sự xâm nhập của năng lượng kỳ dị ở ngoại giới đối với bọn họ cũng vô cùng thấp.
Liên tục chạy hơn nửa tiếng, mọi người ở bên trong sơn mạch lại ngay cả một quái vật cũng không nhìn thấy, có thể nói toàn bộ sơn mạch đều an toàn và yên ổn một cách thần kỳ, căn bản không có quái vật bay đầy trời, từng quái vật đều có thể treo người chơi bậc ba lên đánh như tưởng tượng của ngoại giới.
- Xem ra Hủy Diệt Sơn Mạch này, cũng không có gì to tát cả.
Thanh Y Độc Hành theo sát phía sau đoàn đội, quan sát xung quanh, hoàn toàn thất vọng với những gì đã chờ mong.
Đối với điều này mọi người cũng cảm thấy Thạch Phong vừa rồi nói quá khoa trương, khiến bọn họ đều biến thành rất khẩn trương.
- Thanh Y, chờ lát nữa xuất hiện quái vật, phải dựa vào ngươi rồi. Một vị nữ Triệu Hoán Sư cấp 119 nhìn Thanh Y Độc Hành nói.
- Được, không thành vấn đề, ta bảo đảm những quái vật đó đều đừng hòng tiếp cận.
Thanh Y Độc Hành rất tự tin nói.
Theo Thanh Y Độc Hành gật đầu bảo đảm hoàn, vị nữ Triệu Hoán Sư này cũng yên tâm.
Ngay tức khắc liền nghe thấy tiếng nước bắn vang lên, mùi máu tươi rất nhanh đã truyền khắp xung quanh, mà tất cả mọi người trong đoàn đội đều kinh ngạc nhìn nữ Triệu Hoán Sư và Thanh Y Độc Hành.
- Ngươi. . . Vì sao?
Trong lòng nữ Triệu Hoán Sư cũng đầy khó hiểu nhìn về phía Thanh Y Độc Hành.
Không biết từ lúc nào, một thanh trường kiếm trong tay Thanh Y Độc Hành đã đâm vào nữ Triệu Hoán Sư này, khiến điểm sinh mệnh của nữ Triệu Hoán Sư không ngừng giảm xuống.
Thanh Y Độc Hành cũng vẻ mặt kinh ngạc nhìn nữ Triệu Hoán Sư, khóe miệng lộ ra một tia vui cười, đầy khó hiểu hỏi:
- Cái gì vì sao?
Nói xong Thanh Y Độc Hành lại một kiếm phong hầu, trực tiếp tiêu diệt nữ Triệu Hoán Sư. . .
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
Ngay tức khắc, tất cả mọi người ở phía sau nhìn Thanh Y Độc Hành, đều cảm thấy ngỡ ngàng và khó hiểu, hoàn toàn không rõ vì sao Thanh Y Độc Hành lại đột nhiên động thủ.
Hơn nữa nụ cười còn quỷ dị không sao diễn tả được, ánh mắt nhìn bọn họ căn bản không giống ánh mắt nhìn con người.
- Các ngươi đều làm sao vậy?
Thanh Y Độc Hành nhìn thấy ánh mắt cảnh giác của mọi người, đầy khó hiểu hỏi.
- Sao ai nấy, đều nhìn ta như vậy?
Lúc này vẻ mặt của trên mặt Thanh Y Độc Hành rất lạnh lùng và kinh ngạc, giống như lúc trước tiêu diệt đồng bạn là giẫm chết con kiến ven đường, hoàn toàn không có một chút tự giác nào...
- Thanh Y không phải bị quái vật phụ thân chứ?
- Giờ phải làm sao đây?
- Tóm lại chúng ta lui về phía sau một chút, bảo trì cự ly đi.
Mọi người nhìn Thanh Y Độc Hành trong ánh mắt mang theo vẻ khó hiểu, ai nấy đều không nhịn được mà lui về phía sau, kéo giãn cự ly tương đối, dẫu sao thực lực của Thanh Y Độc Hành không đơn giản, lại là loại nghề nghiệp ẩn tàng Thủ Hộ Kỵ Sĩ, nếu bị tiếp cận đánh lén, hậu quả tuyệt đối sẽ giống như nữ Triệu Hoán Sư lúc trước.
Mà sau khi những người ở hàng sau kéo giãn cự ly, Thanh Y Độc Hành cũng chậm lại, có chút kỳ quái nhìn những người này.
- Các ngươi rốt cuộc làm sao vậy?
Thanh Y Độc Hành vừa hỏi, trường kiếm trong tay cũng tỏa ra hoa quang chói mắt, khiến không gian xung quanh đều bắt đầu lờ mờ trở nên vặn vẹo.
- Không tốt! Cẩn thận! Đó là kỹ năng truyền thừa bậc ba của nàng ta, nếu như bị đánh trúng chúng ta tuyệt đối là chắc chắn sẽ phải chết.
Một vị cao thủ bậc ba quen thuộc với Thanh Y Độc Hành không nhịn được nhắc nhở cao thủ của Chiến Hồn Bất Lạc, sau đó cả người chui vào trong rừng cây.
Ngay tức khắc liền thấy mấy cao thủ hàng đầu của Xích Đế Công Hội cũng lần lượt trốn vào trong rừng, khiến cao thủ của Chiến Hồn Bất Lạc đều do dự, không biết nên trốn hay là nên nghênh chiến.
Trái lại bên Thanh Y Độc Hành, cũng kinh ngạc nhìn thành viên Xích Đế chạy trốn.
- Minh Tiêu, ngươi nói đám người bọn họ đều làm sao thế? Ai nấy đều nhìn ta như vậy?
Thanh Y Độc Hành không khỏi quay đầu nhìn về phía Triệu Hoán Sư ở bên cạnh nên là đã bị tiêu diệt, hỏi.
- Ta cũng không biết.
Nữ Triệu Hoán Sư tên là Minh Tiêu cũng lắc đầu, vẻ mặt khó hiểu, lập tức mở miệng nói.
- Hay là chúng ta đi thử đi, nếu bọn họ thoát ly đội ngũ quá xa sẽ không tốt đâu.
- Cũng đúng.
Thanh Y Độc Hành cũng gật đầu.
Mà Huyễn Ngữ ở phía trước Thanh Y Độc Hành, nhìn Thanh Y Độc Hành chuẩn bị một mình rời khỏi đơn vị, cũng trực tiếp dừng bước.
- Thanh Y rốt cuộc muốn làm gì?
Huyễn Ngữ không khỏi gọi Thanh Y Độc Hành lại, đầy khó hiểu vội vàng chất vấn nói.
- Hơn nữa lúc trước ngươi rốt cuộc một mực nói chuyện với ai vậy?