- Rốt cuộc là có chuyện gì?
Bất Diệt Chiến Tâm nhìn mà cũng kinh ngạc không thôi.
- Chẳng lẽ đi đường bình thường cũng trúng ảo giác à?
Nhưng mà còn không chờ đám người Bất Diệt Chiến Tâm hồi thần từ trong ảo giác của Thanh Y Độc Hành, Thâm Uyên Giả trong tay Thạch Phong đã đâm về phía Thanh Y Độc Hành.
- Hắc Viêm hội trưởng, ngươi làm gì vậy?
Huyễn Ngữ kinh hãi.
Thạch Phong chính là Kiếm Đế bậc bốn, sau đó một kiếm cũng có thể chém đi mấy trăm vạn điểm sinh mệnh của quái vật truyền kỳ bậc bốn, kích sát Thanh Y Độc Hành điểm sinh mệnh không đến ba trăm vạn, căn bản chính là chuyện của một kiếm.
Nhưng mà một màn sau đó lại khiến tất cả mọi người nhìn mà không khép miệng lại được.
Bởi vì một kiếm của Thạch Phong, không miểu sát Thanh Y Độc Hành. . .
Nhưng trên đầu Thanh Y Độc Hành lại bắn ra hơn bốn trăm bốn mươi vạn điểm thương tổn, mà cột sinh mệnh của Thanh Y Độc Hành lại chỉ giảm xuống một chút, thậm chí có thể là ngay cả 3% điểm sinh mệnh cũng không đến.
- Sao có thể như vậy được.
Bất Diệt Chiến Tâm quả thực không thể tin được.
Một kiếm hơn bốn trăm vạn thương tổn, nhưng cột sinh mệnh của Thanh Y Độc Hành lại tổn thất không đến 3%, nói cách khác điểm sinh mệnh của Thanh Y Độc Hành tuyệt đối phải hơn hai ức.
Điểm sinh mệnh của một người chơi lại đạt tới hơn hai ức?
- Chẳng lẽ Thanh Y Độc Hành là quái vật biến thành?
Huyễn Ngữ cũng kinh ngạc.
Quái vật Trực tiếp hóa thân thành người chơi, đây tuyệt đối là lần đầu nàng nhìn thấy, hơn nữa xem ra, quả thực không khác gì Thanh Y Độc Hành chân chính.
Nhưng mà còn không chờ mọi người từ trong kinh ngạc phản ứng lại, Thạch Phong trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Huyễn Ngữ, Thâm Uyên Giả trong tay không nói hai lời chém xuống.
- 6434654!
Một thương tổn cao tới hơn sáu trăm vạn từ đỉnh đầu Huyễn Ngữ bắn ra, nhưng cột sinh mệnh của Huyễn Ngữ cũng tổn thất không đến 3%, ngược lại Huyễn Ngữ dùng vẻ mặt kỳ dị nhìn về phía Thạch Phong, không rõ vì sao Thạch Phong đột nhiên động thủ với nàng.
Mà Bất Diệt Chiến Tâm ở bên cạnh không hiểu gì cũng lúng ta lúng túng, hoàn toàn không rõ rốt cuộc đã có chuyện gì.
- Hắc Viêm hội trưởng, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Sau khi Huyễn Ngữ cũng trúng một kiếm, vội vàng lui về phía sau, trực tiếp cho mình một thuật khôi phục, điểm sinh mệnh lập tức lại đầy.
- Làm gì á?
Thạch Phong lập tức mỉm cười.
- Đương nhiên là tiêu diệt đám quái vật các ngươi.
- Quái vật? Ngươi đang đùa gì thế! Sao ta lại là quái vật? Ta chính là người chơi hàng thật giá thật.
Huyễn Ngữ nhìn Thạch Phong, trong ánh mắt đầy kỳ dị, vội vàng giải thích.
- Trong đây nhất định là có vấn đề gì rồi.
Mọi người nhìn Huyễn Ngữ không phản kích, cộng thêm ngôn ngữ thành khẩn của Huyễn Ngữ, ai nấy đều không khỏi gật đầu, cảm thấy khẳng định là có chỗ nào đó xảy ra vấn đề.
Nếu đổi thành quái vật, sau khi bị công kích, khẳng định sẽ động thủ với bọn họ, sao lại có thể giải thích.
Thanh Y Độc Hành cũng vẻ mặt kinh ngạc nhìn bản thân mình, hoàn toàn không thể tin được mình là quái vật:
- Ta không ngờ là quái vật biến thành ư?
Theo biểu hiện và ngôn ngữ kỳ dị của Thanh Y Độc Hành và Huyễn Ngữ, trong nhất thời cao thủ toàn trường đều ngây đơ.
Rốt cuộc Thanh Y Độc Hành và Huyễn Ngữ có phải quái vật hay không?
Trước kia bọn họ thấy quái vật thì trực tiếp chém giết là được, căn bản không phải lằng nhằng, đánh thắng được thì đánh, không đánh lại thì bỏ chạy, nhưng hiện tại bọn họ, ngay cả quái vật có phải là quái vật hay không cũng không phân rõ, thế này thì còn đánh làm sao được?
Lập tức toàn trường lâm vào một mảng tĩnh mịch, ai nấy đều nhìn nhau.
Bởi vì lúc này, bất kể là động thủ cũng không được, không động thủ cũng không xong, chỉ có thể ai nấy đứng đực tại chỗ, phòng bị lẫn nhau, rất sợ đồng bạn bên cạnh nói không chừng chính là quái vật biến thành.
Mà Huyễn Ngữ và Thanh Y Độc Hành, cũng đề phòng đối phương, cảnh tượng rất quỷ dị, tuyệt đối là tất cả người ở đây đều chưa từng nghe chưa từng thấy.
Có điều bầu không khí quỷ dị này kéo dài chưa được vài giây, đột nhiên bầu trời đột nhiên vỡ nát, bầu trời vốn nên là ánh nắng tươi sáng, lúc này không ngờ là một mảng u ám, xung quanh lại sấm chớp đùng đùng.
Không biết từ lúc nào, người xung quanh đều không thấy đâu, một con quái vật hình thể đạt tới năm sáu mét, mang theo một cái miệng khổng lồ, giống như thể linh hồn đã cắn nuốt gần một nửa linh hồn của nàng.
Trước mắt nàng thậm chí có thể nhìn thấy, một nàng khác đang ánh mắt đờ đẫn lẳng lặng đứng trước người quái vật này không nhúc nhích, giống như một con rối gỗ.
Mà một thanh ma pháp chi nhận lại đâm xuyên qua tim quái vật, khiến quái vật này phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai, khiến đầu của nàng cảm thấy giống như sắp vỡ ra.
- Thế này rốt cuộc là sao?
Thanh Y Độc Hành giống như thể linh hồn vẻ mặt ngỡ ngàng, hoàn toàn không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Thậm chí nàng lúc này, thật sự đã không phân biệt được đâu là thật, đâu là giả, đã từ trong mộng tỉnh lại hay là đang nằm mơ.
Còn không chờ Thanh Y Độc Hành có phản ứng, cự thú linh hồn chịu đau lại nhào tới, định mau chóng cắn nuốt mỹ thực trước mắt.
Mà quay về Thanh Y Độc Hành Mà quay về thân thể đối mặt với cự thú linh hồn, có thể nói ngay cả một chút năng lực phản kháng cũng không có, chỉ là cự thú linh hồn tới gần, đã khiến cho Thanh Y Độc Hành cảm thấy sợ hãi và đại não đau đớn, căn bản không làm ra được hành động phản kháng gì.
Linh Hồn Thôn Phệ Giả, ma vật linh hồn, đại lĩnh chủ, cấp 124, điểm sinh mệnh 44000 vạn.