Nguyên Giới Kiếm Vực khác với Thập Nhị Thí Luyện mà Thạch Phong tham gia, khi ở Thập Nhị Thí Luyện không thể sử dụng đạo cụ, nhưng ở Nguyên Giới Kiếm Vực lại không có hạn chế này, có thể tùy tiện sử dụng quyển trục ma pháp.
Hơn một trăm quyển trục ma pháp bậc hai dùng để đối phó , bậc một cấp 30, thật sự là quá dễ dàng.
Cho dù Doron Pare có 30 vạn điểm sinh mệnh, cũng không phải không thể đánh.
Nhưng hiện tại lại khác.
Thạch Phong ở đời trước thường xuyên chiến đấu với NPC cao cấp biết rất rõ, NPC có trí năng cao cấp đều có cảnh giác cực lớn với quyển trục ma pháp, khi ngươi chơi sử dụng quyển trục ma pháp, đều cần một chút thời gian thi pháp, NPC trí năng cao cấp sau khi phát hiện đều sẽ khẩn cấp né tránh, kéo giãn cự ly thi pháp, bằng không chính là cắt ngang quyển trục ma pháp, căn bản không cho người chơi cơ hội chơi sử dụng quyển trục ma pháp để công kích.
Mắt thấy Doron Pare đã xông tới trước người, Thạch Phong lập tức vung Thâm Uyên Giả, chỉ về phía Doron Pare phát động Thâm Uyên Thúc Phược.
Chín sợi xích đen xì bỗng nhiên từ dưới mặt đất bắn ra, Doron Pare hừ khẽ một tiếng, đại kiếm bạch ngân vung lên cắm vào mặt đất, một đạo ma pháp trận màu vàng từ dưới chân Doron Pare dâng lên, hoàn toàn bao bọc Doron Pare, tỏa ra màu vàng màu vàng, chín sợi xích đen xì vừa chạm tới vầng sáng màu vàng, lập tức hóa thành sương khói biến mất không thấy đau.
Nhìn thấy vầng sáng màu vàng trên người Doron Pare, Thạch Phong cảm thấy vô cùng quen mắt.
Một chiêu này tên là ý chí tự do, có thể khiến người sử dụng miễn dịch với tất cả hiệu quả khống chế và hạn chế, kỹ năng hạn chế trói buộc như Thâm Uyên Giả là hoàn toàn vô dụng.
Thạch Phong cắn răng một cái mở ra ngự phong phi hành, tốc độ tăng vọt 150%, còn có thể phi hành, lập tức bỏ lại Doron Pare chạy ra khỏi Hàn Băng Lĩnh Vực.
Tuy Thạch Phong có thể bay, có điều sau chiến đấu, toàn bộ bình đài chiến đấu đều bị một kết giới ma pháp to lớn bao phủ, cho dù Thạch Phong muốn chạy trốn, cũng không chạy được xa, đợi cho ngự phong phi hành hết 20 giây, Doron Pare vẫn có thể đuổi kịp hắn.
Cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì cũng chết.
Thời gian từng giây trôi qua, Doron Pare thủy chung vẫn đuổi sát theo Thạch Phong, có điều Doron Pare là Ma Pháp Kỵ Sĩ, tuy có sức phá hoại cường đại, đối chiến chính diện có ưu thế tuyệt đối, nhưng thiếu kỹ năng giữ mạng và kỹ năng khống chế, cho nên Doron Pare cũng không làm gì được Thạch Phong có tốc độ cực nhanh, tức tới giậm chân.
Đối phó với Thạch Phong, ở dưới Hàn Băng Lĩnh Vực rõ ràng là vài ba chiêu là có thể giải quyết, nhưng Thạch Phong lại giống như con thỏ, không chỉ linh hoạt, năng lực chạy thoát thân cũng là nhất lưu.
- Xem ngươi còn có thể bay bao lâu, chỉ cần ngươi hạ xuống thì chính là tử kỳ của ngươi!
Doron Pare nhìn chằm chằm Thạch Phong trên bầu trời, hừ khẽ một tiếng.
Mà Thạch Phong ở trên bầu trời thì một mực đang lẳng lặng quan sát.
Càng ở vào tuyệt cảnh thì càng phải bình tĩnh, đây là căn bản để sinh tồn ở Thần Vực.
Một người chơi bậc không đối chiến với một Ma Pháp Kỵ Sĩ bậc một có trí năng cao cấp, hơn nữa còn là Ma Pháp Kỵ Sĩ điểm sinh mệnh cao tới 30 vạn, nhìn thế nào cũng là kiểu gì cũng thua, nếu đổi thành người khác thì chỉ sợ sớm đã chết rồi.
Nhưng Thạch Phong biết rất rõ, đã là khảo nghiệm truyền thừa, vậy thì không thể đùa giỡn người ta như vậy được, chắc vẫn có một đường sinh cơ.
Có điều sinh cơ ở đâu?
Toàn bộ bình đài đều bị kết giới ma pháp bao bọc, hoàn toàn là địa hình bằng phẳng, 100100 mét, toàn bộ bình đài đều từ màu đen từ lát thành, trên những đá phiến màu đen này khắc đồ án cổ quái, mà đồ án đó hơn mười khối đá phiến màu đen hợp lại cùng một chỗ thì thành ma văn mà Thạch Phong chưa từng thấy, ngoài ra trong toàn bộ bình đài là không có gì.
- Chẳng lẽ một đường sinh cơ chính là những ma văn này?
Thạch Phong tự nhận có chút hiểu biết đối với ma văn, nhưng nhìn thấy ma văn trên đá phiến, hắn cũng không hiểu gì, không biết những ma văn này có tác dụng gì?
Mắt thấy thời gian ngự phong phi hành sắp kết thúc, Thạch Phong vừa hạ xuống đất, Doron Pare đã xông tới.
Thạch Phong vội vàng mở ra Luyện Ngục Chi Lực, sau đó đột nhiên nhảy lên, giơ cao Thâm Uyên Giả, trên thân kiếm bốc lên liệt hỏa hừng hực xen lẫn với hồ quang màu vàng, đánh thẳng mặt Doron Pare, lập tức không gian xung quanh Doron Pare đều giống như ngưng kết, hành động biến thành chậm chạp.
Diễm Lôi Bạo bậc một, không chỉ là phạm vi công kích có uy lực lớn hơn, ngay cả thời gian làm choáng cũng biến thành 6 giây, ngoài ra một điểm lợi hại nhất chính là khiến hành động của kẻ địch trong phạm vi 10
10 mét trở nên chậm chạp, tốc độ chỉ có một phần sáu lúc trước, sau đó một giây trôi qua lại khôi phục một phần sáu tốc độ.
Doron Pare hừ lạnh một tiếng, lại mở ra ý chí mở ra, lập tức giải hiệu quả làm chậm, cũng một chiêu Liệt Diễm Thập Tự Kiếm đón đỡ Diễm Lôi Bạo của Thạch Phong.
Hai bên va chạm, nổ ra vô số tia lửa, mặt đất đều vỡ vụn.
Mà cả người Thạch Phong lại bay ra ngoài mấy mét, nặng nề ngã xuống đất, Thạch Phong chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, điểm sinh mệnh cũng bắt đầu điên cuồng giảm xuống, chỉ trong nháy mắt điểm sinh mệnh của Thạch Phong đã giảm đến dưới 1000 điểm, vẫn không có xu thế dừng lại.
Thạch Phong giật mình, lập tức từ trong ba lô lấy ra một lọ thuốc khôi phục trung cấp, uống một ngụm, mới khiến điểm sinh mệnh giảm xuống dừng lại, miễn cưỡng duy trì ở hơn 800 điểm thì chậm rãi tăng lên, cuối cùng khôi phục đến hơn 1100 điểm sinh mệnh.
Rõ ràng đều là kỹ năng bậc một, Diễm Lôi Bạo đã là kỹ năng có sức phá hoại kinh người, nhưng va chạm với Liệt Diễm Thập Tự Trảm của Doron Pare, chỉ là là lực trùng kích của va chạm cũng khiến cho hắn giảm xuống hơn nửa điểm sinh mệnh, nếu thêm một lần nữa, hắn khẳng định sẽ chết.