Lúc này toàn thân Thạch Phong đã tê dại, hoạt động cánh tay một chút cũng khó, đã không thể trong khoảng thời gian ngắn ứng đối với đợt công kích tiếp theo của Doron Pare.
Nhưng chuyện kỳ quái đã xảy ra, Doron Pare vốn nên lập tức cường công không ngờ lại đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
- Thế này là sao?
Thạch Phong rất kinh ngạc.
Lúc này Doron Pare nhìn chằm chằm hắn, sát khí ngút trời, căn bản không giống như là bộ dạng muốn cho hắn cơ hội thở dốc, nhưng Doron Pare lại ngừng lại, chỉ nhìn hắn.
- Không đúng, khôi giáp của hắn.
Thạch Phong phát hiện trên áo giáp màu đen mà Doron Pare mặc xuất hiện xuất hiện, có điều vết rạn này đang chậm rãi khôi phục.
- Chẳng lẽ là công kích của ta khiến khôi giáp của hắn hư tổn?
Trong lòng Thạch Phong có chút không xác định, muốn thử thêm thế nào nữa.
Lúc này Thạch Phong muốn hành động cũng rất khó khăn, Doron Pare cũng không thể di động, Thạch Phong từ trong ba lô lấy ra quyển trục ma pháp bậc hai Viêm Long Chi Vũ.
Sử dụng quyển trục ma pháp bậc hai là cần thời gian, nếu là đối phó với người chơi bình thường và BOSS, chút thời gian này hoàn toàn là không có vấn đề.
Nhưng ở trước mặt người chơi cao thủ và NPC cao cấp, chút thời gian này là đủ để né tránh và lấy mạng rồi.
Thạch Phong vừa mở ra quyển trục ma pháp, khôi giáp của Doron Pare cũng khôi phục hoàn toàn, trong ánh mắt Thạch Phong đầy vẻ giễu cợt.
Giơ lên cự kiếm bạch ngân đột nhiên nhảy tới, hướng thẳng về phía Thạch Phong, tốc độ nhanh tới kinh người.
Thạch Phong đang khởi động quyển trục ma pháp Viêm Long Chi Vũ, chỉ cần khẽ động là sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
- Nhanh.
- Nhanh lên.
Lúc này Thạch Phong rất sốt ruột, nhưng cột khởi động Viêm Long Chi Vũ vẫn chưa hoàn toàn đọc xong.
Doron Pare đột nhiên nhảy, giơ cự kiếm bạch ngân, nhắm thẳng tới đỉnh đầu của Thạch Phong, trên cự kiếm bạch ngân vấn vít hỏa xà đỏ thẩm, ngay cả không khí xung quanh cũng bốc hơi.
Vào lúc chỉ mành treo chuông, cột khởi động của Viêm Long Chi Vũ cũng đầy.
Lập tức quyển trục ma pháp màu đỏ thẫm bắn ra lửa lớn ngút trời, hóa thành một con hỏa diễm cự long xộc thẳng tới chân trời, há to miệng cắn tới Doron Pare.
Doron Pare cười khinh thường, không chỉ không né tránh, ngược lại hai tay nắm chặt cự kiếm bạch ngân, dùng sức chém xuống.
Hỏa xà và Viêm Long va chạm với nhau.
Viêm Long Chi Vũ thuộc về ma pháp bậc hai, trên uy lực là thịnh hơn một bậc, hỏa xà trực tiếp bị Viêm Long cắn nuốt, Doron Pare cũng bị đánh bay ra, trên đầu bắn ra hơn một vạn điểm thương tổn.
Có điều đối với ba mươi vạn điểm sinh mệnh của Doron Pare mà nói, chỉ là gãi ngứa mà thôi.
Sau khi Doron Pare rơi xuống đất, lập tức đứng lên lao về phía Thạch Phong, không hề dừng lại, biểu hiện so với lúc trước hoàn toàn là hai bộ dạng khác nhau, hơn nữa lần này khôi giáp trên người Doron Pare không xuất hiện vết rạn.
- Thế này rốt cuộc là sao?
Thạch Phong nhìn Doron Pare không rụng lấy một sợi tóc, hoàn toàn không hiểu.
Rõ ràng Viêm Long Chi Vũ có uy lực lớn hơn Diễm Lôi Bạo mà hắn sử dụng, thậm chí cũng tạo thành hơn một vạn điểm thương tổn với Doron Pare, nhưng khôi giáp của Doron Pare không xuất hiện vết nứt, ngược lại long tinh hổ mãnh, ý chí chiến đấu càng cao hơn.
Nhìn đến đây, Thạch Phong đã hoàn toàn hiểu rồi.
Hiện tượng lúc trước khẳng định không phải là công kích đối với Doron Pare tạo thành.
Mắt thấy Doron Pare lại xông tới, Thạch Phong đột nhiên nghĩ tới một loại khả năng.
- Hy vọng chiêu này dùng được.
Lúc này thân thể của Thạch Phong vẫn có chút tê dại, cho dù Doron Pare không sử dụng Hàn Băng Lĩnh Vực, hắn cũng không chống đỡ được chính diện, về phần kỹ năng chạy trốn đều đã dùng hết rồi, lập tức giơ Thâm Uyên Giả a dùng ra Liệt Địa Trảm.
Thâm Uyên Giả vô cùng Sắc bén, lập tức đâm vào trong đá phiến màu đen, Thạch Phong súc lực đột nhiên vung lên.
Mục tiêu công kích của một kiếm này không phải Doron Pare, mà là đá phiến màu đen dưới chân.
Doron Pare thấy một màn này khóe mắt như rách ra, hận không thể nuốt sống Thạch Phong, tốc độ lại nhanh hơn mấy phần.
Có điều tốc độ của Doron Pare có nhanh tới mấy, cũng không nhanh bằng tốc độ Thạch Phong công kích đá phiến dưới chân.
Thâm Uyên Giả đột nhiên vung lên, đá phiến màu đen đã bị kiếm khí màu xám bạc thoải mái cắt đứt, lập tức mấy khối đá phiến màu đen đều bị một kiếm chặt đôi, để lại để lại vết nứt dài.
Ngay sau đó khôi giáp trên người Doron Pare cũng vỡ ra một vết rạn có thể thấy được rõ ràng.
- Quá tốt.
- Đoán đúng rồi.
Trong lòng Thạch Phong cảm thấy vui mừng khôn xiết, nếu công kích đá phiến màu đen dưới chân, có thể khiến Doron Pare không thể động đậy, như vậy hắn có thể tùy ý sử dụng quyển trục ma pháp bậc hai, tuyệt đối có thể thoải mái tiêu diệt Doron Pare.
- Kẻ khiêu chiến hèn hạ.
Doron Pare hoàn toàn không còn vẻ thoải mái lúc trước, hai mắt biến thành màu đỏ.
- Vĩnh viễn trầm luân ở đây đi.
Tuy áo giáp trên người Doron Pare xuất hiện vết rạn lớn hơn, nhưng lần này Doron Pare không dừng bước, xông tới trước người Thạch Phong, chém xuống một kiếm.
Liệt Diễm Thập Tự Trảm!
Thạch Phong chưa hiểu là có chuyện gì, theo bản năng dùng ra chống đỡ để ngăn cản.
Rầm một tiếng, Thạch Phong liên tục lui ba bốn bước mới đứng vững.
Tuy Thạch Phong bị đánh lui, còn dùng ra chống đỡ, nhưng trên mặt Thạch Phong cũng lộ ra nụ cười vui sướng.
Vốn với một kiếm này của Doron Pare, cho dù hắn triệt tiêu thương tổn, nhưng trùng kích mà thân thể phải chịu sẽ không giảm bớt, hắn ít nhất cũng phải bị hất bay ra ngoài hơn mười mét, hiện tại chỉ lui ba bốn bước, chỉ là hai tay hơi run lên mà thôi.
Đủ để chứng minh lực lượng của Doron Pare yếu đi rất nhiều.
Lúc trước sở dĩ Doron Pare không lập tức xông lên công kích, chính là lo lắng bại lộ ra nếu công kích đá phiến màu đen dưới chân, sẽ khiến lực lượng của hắn giảm mạnh, cho nên mới dừng lại sửa chữa phục hồi khôi giáp.