Chỉ thấy Tào Thành Hoa hét lớn một tiếng, vung đại kiếm hai tay, lao về phía quả cầu lửa gần nhất, chém tới một kiếm, lập tức khiến cầu lửa vỡ thành hai mảnh, bốn quả cầu lửa còn lại cũng bay sượt qua thân thể của Tào Thành Hoa, chỉ tạo thành hơn bốn trăm điểm thương tổn.
Phá tan công kích của Hỏa Diễm Liên Đạn, Tào Thành Hoa cách Triệu Nguyệt Như chỉ còn 8 mét, đột nhiên nhảy lên, dùng ra Tử Vong Khiêu Dược đi tới bên cạnh Triệu Nguyệt Như, một kích lôi đình và một chém bổ xoay người, Triệu Nguyệt Như không kịp đề phòng, vội vàng dùng ra Thiểm Thước, có điều vẫn chậm một chút, không chỉ bị một kích lôi đình làm giảm tốc, còn bị chém bỏ đánh trúng thân thể.
hơn 2600 điểm sinh mệnh lập tức mất đi 902 điểm, đây còn là vì trên người Triệu Nguyệt Như có ma pháp thuẫn, có thể hấp thu thương tổn nhất định, bằng không một chém bổ cũng có thể lấy hơn nửa cái mạng của Triệu Nguyệt Như rồi.
Nhưng Triệu Nguyệt Như vừa dùng Thiểm Thước để rời xa Tào Thành Hoa 15 mét, Tào Thành Hoa lại dùng ra xung phong lần thứ hai, cấp tốc tiếp cận.
Pháp trượng của Triệu Nguyệt Như vung lên, từng đạo băng thương bắn thẳng tới, khiến Tào Thành Hoa không thể không dùng kiếm để ngăn cản, khiến tốc độ giảm mạnh, Triệu Nguyệt Như vừa kéo giãn cự ly, vừa dùng ra tường băng và Băng Phong Cầu để hạn chế.
Có điều bản thân Triệu Nguyệt Như cũng bởi vì một kích lôi đình, tốc độ giảm bớt, di động cũng không nhanh.
Mà kỹ năng giảm tốc căn bản không có hiệu quả với Tào Thành Hoa đã biến to thân thể, xông thẳng tới Triệu Nguyệt Như, một Tam Đoạn Trảm, ba kiếm mang hình mặt trăng bay tới, Triệu Nguyệt Như không thể không dùng ra Hàn Băng Chi Thuẫn để ngăn cản, thừa dịp này tung người nhảy lên, né tránh Tam Đoạn Trảm.
Có điều Tào Thành Hoa giống như sớm đã nhìn thấu, đã xông tới vị trí Triệu Nguyệt Như né tránh trước, đại kiếm đột nhiên vung lên.
Nhất Tự Trảm!
Triệu Nguyệt Như biết không tránh được, mà ma pháp Thiểm Thước vẫn đang CD, cần một chút thời gian, chỉ có thể sử dụng pháp trượng để ngăn cản.
Tuy lực lượng của nghề nghiệp hệ ma pháp rất yếu, nhưng sử dụng vũ khí ngăn cản công kích, có thể giảm bớt thương tổn phải chịu trên diện rộng, huống chi nàng còn có ma pháp thuẫn, chỉ cần ngăn cản được hai lần, nàng có thể sử dụng Thiểm Thước để đào tẩu, kỹ năng hạn chế tiếp xúc này của Tào Thành Hoa, bình thường thì thời gian duy trì sẽ không quá dài.
Hơn nữa Triệu Nguyệt Như đã nhìn thấu quỹ tích của một kiếm này, sử dụng pháp trượng ngăn cản thì dễ, nói không chừng còn có thể mượn lực kéo giãn cự ly.
Nhưng sau khi đại kiếm của Trảm Thiết hạ xuống pháp trượng, trên hai tay Triệu Nguyệt Như ngươi không cảm thấy có lực lượng.
Ngược lại đại kiếm Trảm Thiết không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở bên sườn Triệu Nguyệt Như, một kiếm chém nát ma pháp hộ thuẫn, đánh lên trên người Triệu Nguyệt Như.
Thế này rốt cuộc là sao?
Bạch Khinh Tuyết ở trong thính phòng nhìn chằm chằm Tào Thành Hoa, trong đầu không ngừng nhớ lại một kiếm lúc trước.
Nhìn thế nào cũng là Triệu Nguyệt Như chắc chắn đỡ được, lại không biết vì sao, kiếm của Tào Thành Hoa chém tới lại xuất hiện ở vị trí hoàn toàn khác.
Quả thực giống như ma kiếm vậy.
Trong lòng Triệu Nguyệt Như cũng rất khó hiểu, không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có điều nàng đã không có thời gian để suy nghĩ.
Một kích của Tào Thành Hoa trực tiếp tạo thành 1241 thương tổn, Triệu Nguyệt Như vốn đã không có nhiều điểm sinh mệnh, trực tiếp thành tàn huyết, hơn 470 điểm sinh mệnh còn sót lại cuối cùng không chịu nổi công kích của Tào Thành Hoa.
Phòng ngự của nghề nghiệp hệ ma pháp quá yếu, lực lượng cũng yếu, nhanh nhẹn cũng không được tốt lắm, chỉ cần bị Cuồng Chiến Sĩ tiếp cận người, vậy chính là bi kịch.
Triệu Nguyệt Như theo bản năng dùng ra loại ma pháp thuận phát Liệt Diễm Chi Hoàn này, chỉ thấy vòng lửa nóng rực khuếch tán ra xung quanh, có thể đánh lui kẻ địch xung quanh.
Tào Thành Hoa hào không sợ, lại chém tới một kiếm.
Ầm một tiếng, đại kiếm Trảm Thiết của Tào Thành Hoa chém đứt vòng lửa, có điều thân thể vẫn lùi ra sau một bước, khiến hắn phải ngừng thế công.
Triệu Nguyệt Như thừa cơ vừa lui về phía sau, vừa sử dụng ra Hàn Băng Tiễn để công kích.
- Muốn chạy à, chết ở đây đi.
Tào Thành Hoa hét lớn một tiếng, chống chọi Hàn Băng Tiễn, một càn quét bổ về phía Triệu Nguyệt Như.
Triệu Nguyệt Như lại dùng trượng để ngăn cản.
Lần này Triệu Nguyệt Như nhìn chằm chằm quỹ tích đại kiếm của Trảm Thiết, có thể nói là toàn tâm toàn ý đều đầu nhập vào trên đại kiếm Trảm Thiết.
Mắt thấy đại kiếm Trảm Thiết sắp hạ xuống người Triệu Nguyệt Như, hai tay Triệu Nguyệt Như vung pháp trượng ngăn cản.
Có điều Tào Thành Hoa lại lộ ra một nụ cười nhạo, dùng sức chém xuống.
Một màn kỳ quái đã xảy ra....
Không biết vì sao đại kiếm Trảm Thiết lại biến mất, đánh trúng góc chết của Triệu Nguyệt Như.
Triệu Nguyệt Như không kịp khiếp sợ đã ngã xuống đất, tầm nhìn đã trời đất xoay tròn, càng lúc càng tối.
- Triệu Nguyệt Như, giờ thì ngươi đã hiểu rõ chưa, đi theo ta, ngươi mới có thể có tương lai rực rỡ.
Tào Thành Hoa từ bên trên nhìn xuống Triệu Nguyệt Như đã ngã dưới đất.
Triệu Nguyệt Như vẫn muốn đứng dậy phản bác, có điều điểm sinh mệnh đã về 0.
Trận đầu, người thắng là Tào Thành Hoa.
Mà Triệu Nguyệt Như không chỉ giảm xuống một cấp bậc, cả trang bị cũng mất đi một kiện, độ thuần thục kỹ năng cũng tổn thất không ít.
Triệu Nguyệt Như sau khi phục sinh, vẻ mặt sa sút đi tới trước người Bạch Khinh Tuyết, vô cùng hổ thẹn nói
- Khinh Tuyết, xin lỗi...
Trận đầu thua, chắc chắn sẽ làm tăng thêm gánh nặng về sau, trong bốn trận tỷ thí về sau phải thắng ba trận mới được.
- Cái này không trách ngươi, là Tào Thành Hoa ẩn tàng quá sâu, không chỉ học được kỹ năng giải trừ hạn chế, còn học được loại kỹ năng mới quỷ dị này, ngươi thua không oan.
Bạch Khinh Tuyết an ủi.
- Còn lại cứ giao cho ta đi.
- Ừm.