Cuồng Chiến Sĩ không phải nghề nghiệp viễn trình, đại kiếm ném ra cho dù có chút uy lực, nhưng công kích vô cùng trực tiếp, tốc độ cũng không nhanh, thiếu tính linh động, rất dễ bị người chơi nhìn thấu mà né tránh.
Mà nếu Bạch Khinh Tuyết không còn vũ khí chính để phòng ngự và ngăn cản, đơn thuần dựa vào năng lực né tránh của Cuồng Chiến Sĩ, cao thủ Du Hiệp như Hắc Tâm Tiễn có thể thoải mái đánh bại Bạch Khinh Tuyết.
Triệu Nguyệt Như đã thua trận đầu, khiến Bạch Khinh Tuyết đi tới bên rìa vách núi, có thể nói trận thứ hai này là trận chiến đấu tuyệt không được phép qua loa, nếu bản thân Bạch Khinh Tuyết cũng thua trận này, như vậy thực sự chính là không còn bất kỳ hy vọng gì.
- Xem ra sự đả kích mà Triệu Nguyệt Như mang tới cho Bạch Khinh Tuyết là không nhỏ.
- Sao Bạch Khinh Tuyết này lại không nín nhịn được, không ngờ lại xung động như vậy.
Không ít nguyên lão ủng hộ Bạch Khinh Tuyết trong thính phòng đều nhíu chặt mày, ai nấy đều thầm cảm thấy đáng tiếc.
Trận chiến này còn chưa bắt đầu, đã tuyên bố kết thúc, hơn nữa còn là kết thúc hoàn toàn, Bạch Khinh Tuyết thua, người còn lại bên Bạch Khinh Tuyết lại không thể thắng, một chút cơ hội duy nhất chính là Hung Xà, nhưng người bên Tào Thành Hoa còn lại là Linh Xà và Đằng Xà, còn có một người mà ngay cả Tào Thành Hoa cũng phải tất cung tất kính, thực lực không cần nghĩ cũng biết.
Trên sân thi đấu, Hắc Tâm Tiễn cũng phát hiện đại kiếm màu xanh bay tới, khóe miệng nhếch lên.
- Bạch Khinh Tuyết, đây là ngươi tự tìm chết, cũng đừng trách ta.
Hắc Tâm Tiễn nghĩ như vậy, bộ pháp dưới chân lâm thời biến đổi, bước sang bên, thân thể cong lại, biên độ di động rất nhỏ, hoàn toàn đạt tới trình độ né tránh tinh tế trong võ thuật, chỉ thấy đại kiếm màu xanh bay qua cách chỗ Hắc Tâm Tiễn nghiêng người mấy ly.
Lúc này Hắc Tâm Tiễn lộ ra vẻ dữ tợn, trước kia đối mặt với Bạch Khinh Tuyết, tuyệt đối sẽ đánh cho hắn ôm đầu mà chạy, cho dù hiện tại đối mặt với Bạch Khinh Tuyết, hắn cũng không nắm chắc mười phần có thể giành chiến thắng, nhưng Bạch Khinh Tuyết không ngờ lại ngu xuẩn cho rằng hắn không tránh được đại kiếm ném tới, trong tay không có vũ khí chính, để xem Bạch Khinh Tuyết còn ngăn cản mũi tên giống như mưa rào cuồng phong của hắn thế nào được.
Nghĩ như vậy Hắc Tâm Tiễn rút trường cung màu lam sẫm phía sau lưng, lấy ra Phá Phong Chi Thỉ trân quý trong ba lô, nhắm vào Bạch Khinh Tuyết mà kéo thành trăng tròn.
Phá Phong Chi Thỉ, kèm theo 50% hiệu quả tăng tốc, đồng thời sau khi bắn trúng người chơi còn có hiệu quả đánh lui, lại thêm Thương Lam Chi Dực trong tay Hắc Tâm Tiễn, bản thân khiến mũi tên có hiệu quả tăng tốc 15%, cho dù Thích Khách nổi tiếng là nhanh nhẹn cũng rất khó né tránh, cùng lắm là dùng vũ khí ngăn cản.
Lúc trước Hắc Tâm Tiễn còn dùng Phá Phong Chi Thỉ thử qua với Linh Xà, trong phạm vi 20 mét, với phản ứng và thân thủ cực nhanh của Linh Xà cũng không tránh được, chỉ có thể dùng chủy thủ ngăn cản, huống chi là Cuồng Chiến Sĩ không có vũ khí và độ nhanh nhẹn của bản thân không cao.
Đây cũng là nguyên nhân Hắc Tâm Tiễn có tự tin đánh bại Bạch Khinh Tuyết.
Mắt thấy Hắc Tâm Tiễn nhắm vào Bạch Khinh Tuyết muốn bắn ra ba mũi Phá Phong Chi Thỉ, Bạch Khinh Tuyết ở xa xa cũng lộ ra một nụ cười.
- Xem ta diệt...
- A.
Hắc Tâm Tiễn đột nhiên cảm thấy phía sau truyền đến một trận đau đớn, toàn bộ thân thể đều lao về phía trước, trên đầu bắn ra 1342 điểm thương tổn, điểm sinh mệnh trực tiếp giảm xuống gần một nửa.
Hắc Tâm Tiễn ngã xuống đất, trong đầu trống rỗng.
Thế này rốt cuộc là sao?
Vì sao hắn công kích Bạch Khinh Tuyết, kết quả người ngã xuống lại là hắn?
Trên người còn có thêm một hiệu quả trọng thương, tốc độ di chuyển và tốc độ công kích giảm xuống 20%, kéo dài 6 giây.
Hơn nữa Bạch Khinh Tuyết không biết từ lúc nào đã cầm lại đại kiếm màu xanh đó vào trong tay, hướng thẳng tới hắn mà lao đến.
- Đây không phải là Tử Vong Đầu Trịch (ném mạnh tử vong) ư, sao Bạch Khinh Tuyết lại học được, hơn nữa cấp bậc còn không thấp, không ngờ đạt tới trình độ đó, lẽ là bởi vì thanh vũ khí đó tự mang kỹ năng?
Kinh nghiệm của Thạch Phong rất phong phú, lập tức nhìn ra kỹ năng mà Bạch Khinh Tuyết sử dụng.
Một chiêu Tử Vong Đầu Trịch này không phải kỹ năng của Cuồng Chiến Sĩ, mà là kỹ năng đặc thù, hơn nữa là công kích bậc hai.
Người không biết đều cho rằng đó chỉ là ném vũ khí một cách bình thường, có điều phương thức công kích của Tử Vong Đầu Trịch giống như là bay vòng, phần lớn người chơi đều là sau khi né tránh công kích trước mặt lao đến thì sẽ lập tức phản kích, từ đó mà bỏ qua công kích thứ hai xoay ngược lại về, mà công kích thứ hai lại nhanh hơn xa công kích thứ nhất, hơn nữa sức phá hoại cũng mạnh hơn, khi ở bậc không đã kèm theo hiệu quả trọng thương, bậc một còn lợi hại hơn, rất nhiều người chơi đều sẽ không cẩn thận mà trúng chiêu, bởi vậy đi đời nhà ma.
Hắc Tâm Tiễn ở trong sân biết là không ổn rồi, có điều Bạch Khinh Tuyết cách hắn vẫn còn hơn 10 mét, vội vàng bò dậy, muốn vừa chạy vừa dùng Phá Phong Chi Thỉ công kích, đủ để đủ có thể đánh lui Bạch Khinh Tuyết.
Nhưng Hắc Tâm Tiễn vừa bò dậy, đột nhiên phát hiện Bạch Khinh Tuyết ở vị trí cách khoảng 10 mét thì đột nhiên vung kiếm, hơn mười đạo phong nhận màu xanh được chém tới.
Tốc độ công kích và di động của Hắc Tâm Tiễn đều giảm xuống một chút, bất kể là ngăn cản hay là né tránh, đều không dễ dàng, lập tức gầm lên một tiếng, muốn mở ra kỹ năng giữ mạng nhảy lùi, lập tức đột nhiên nhảy về phía sau, kéo giãn cự ly hơn 10 mét, mượn cái này để né tránh công kích.
- Vì sao ta không thể sử dụng kỹ năng?