Hai mắt Tử Yên Lưu Vân mở to, nhìn công kích giống như ma huyễn đó của Thương Lang Chiến Thiên.
- Vì sao hắn cũng biết?
- Thương Lang Chiến Thiên có thể dùng Quan Chi Nhãn và gia tốc cấp hai đến trình độ lô hỏa thuần thanh như vậy, chắc là Tào Thành Hoa học được từ chỗ Thương Lang Chiến Thiên.
Lúc này chỉ có Thạch Phong còn vẫn giữ được bình tĩnh, chậm rãi giải thích.
Tử Yên Lưu Vân lập tức giật mình.
Có điều câu này của Thạch Phong, chắc chắn là mang tới đả kích lớn hơn cho đám người Bạch Khinh Tuyết, ai nấy đều trầm mặc.
Nếu Linh Xà và Đằng Xà còn lại cũng học được chiêu số như vậy.
- Ha ha ha, các ngươi nghĩ không sai, Linh Xà và Đằng Xà đều biết, hơn nữa trình độ thuần thục của bọn họ còn ở trên ta.
Tào Thành Hoa nhìn thấy vẻ mặt của đám người Bạch Khinh Tuyết, không khỏi cười to nói.
- Hiện tại Bạch Khinh Tuyết ngươi biết rồi chứ, ngươi là không có phần thắng, huống chi hai người ngươi mời tới chỉ là cấp 22, cho dù có chút trình độ, nhưng sao có thể so với Linh Xà và Đằng Xà đã đề thăng thực lực trên diện rộng, Bạch Khinh Tuyết, hay là ngươi sớm nhận thua đi, như vậy ngươi cũng không đến nỗi phải thua quá khó coi.
Ánh mắt của Linh Xà và Đằng Xà đều nhìn tới trên người Thạch Phong và Tử Yên Lưu Vân, trong ánh mắt đầy vẻ khinh thường.
- Đúng là không thú vị, đối thủ cuối cùng không ngờ lại là bọn họ, như vậy ta thử thân thủ một chút cũng được.
Đằng Xà thở dài đầy mất mát.
- Nếu là đối chiến với Bạch Khinh Tuyết, nói không chừng còn có thể khiến ta phát huy ra được một chút thực lực.
- Nghe nói kẻ tên là Dạ Phong đó thực lực không tồi, còn từng là người chơi tiến vào Bạch Hà Thành đầu tiên, lại ở Thần Vực sơ kỳ một mình đánh bại hơn trăm người, vẫn có một chút thực lực, chắc có thể khiến các ngươi vận động làm nóng người một chút.
Tào Thành Hoa nhìn về phía Thạch Phong, thản nhiên nói.
- Nói không sai, Dạ Phong đó là không thể xem thường, ta từng xem video chiến đấu của hắn rồi, tuy khi đó cấp bậc của mọi người đều rất thấp, không nhìn ra được gì, nhưng từ trong sự xuất thủ của Dạ Phong, ta có thể khẳng định hắn có bản lĩnh võ thuật tương đối, tuy hắn chưa nắm giữ Quan Chi Nhãn, các ngươi chống lại hắn vẫn phải cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Lúc này Thương Lang Chiến Thiên mở miệng nói.
Sau khi Thương Lang Chiến Thiên đáp ứng trở thành ngoại viện của Tào Thành Hoa, trừ khi huấn luyện bọn họ còn nói chuyện ra, bình thường là không hay mở miệng, lúc này Thương Lang Chiến Thiên lên tiếng, tất nhiên dẫn tới sự chú ý của mọi người.
- Hắn á?
Linh Xà nhìn về phía Thạch Phong không có một chút uy thế và cảm giác áp bức gì, khóe miệng nhếch lên cười nói.
- Thương Lang đại ca, ngươi đa tâm quá rồi, chúng ta đã trải qua một tay ngươi dạy dỗ, chỉ dựa vào tay ngang như vậy, một mình ta cũng có thể thoải mái tiêu diệt hắn.
Khi Linh Xà gia nhập bên Tào Thành Hoa, chưa hề biết rất nhiều kỹ xảo võ thuật lại đều có thể dùng trong trò chơi Thần Vực này.
Lúc ấy Tào Thành Hoa tìm tới hắn, bản thân Linh Xà căn bản là khinh thường không thèm gia nhập, cảm thấy kỹ thuật chiến đấu của Bạch Khinh Tuyết mới là thứ hắn muốn theo đuổi, nhưng sau khi đối chiến với Thương Lang Chiến Thiên, thua tới rối tinh rối mù, Linh Xà mới phát hiện, hắn chỉ là ếch ngồi đáy giếng.
Cái này giống như một người bình thường vào một ngày nào đó đột nhiên nhìn thấy siêu nhân vậy.
Siêu nhân chỉ là ảo tưởng của nhân loại, căn bản không thể tồn tại.
Nhưng hiện tại đột nhiên nói với Linh Xà, loại chuyện này là thực sự tồn tại, không cần nghĩ cũng biết là mang tới trùng kích bao lớn đối với Linh Xà.
Cho nên Linh Xà mới không chút do dự gia nhập bên Tào Thành Hoa, lại được Thương Lang Chiến Thiên huấn luyện đặc biệt, cuối cùng tiêu tốn rất nhiều thời gian và nỗ lực, nắm giữ tuyệt kỹ Quan Chi Nhãn này.
Sau khi nắm giữ Quan Chi Nhãn, Linh Xà mới cảm nhận được rõ ràng, chênh lệch lúc trước giữa hắn và Thương Lang Chiến Thiên là bao lớn.
Nếu nói Bạch Khinh Tuyết chính là đỉnh phong của phàm nhân, như vậy sau khi nắm giữ Quan Chi Nhãn, hắn đã vượt qua trình độ phàm nhân, giữa hai người căn bản không phải cùng một thứ nguyên.
Cao thủ đỉnh cấp gì?
Đại cao thủ gì?
Ở trong mắt Linh Xà đều là chuyện cười.
- Linh Xà, ngươi nói nhiều quá rồi đấy, Thương Lang huynh đã nói như vậy, khẳng định là có lý, chờ lát nữa bất kể là ai đối chiến với Dạ Phong, các ngươi đều phải toàn lực ứng phó, biết chưa?
Tào Thành Hoa lườm Linh Xà một cái, quát:
- Vâng, ta biết rồi.
Linh Xà vội vàng cúi đầu, không còn vẻ cười nhạo nữa.
Lúc này danh sách trận thứ tư cũng đã được đưa ra.
Dạ Phong VS Đằng Xà!
- Ha ha ha, quá tốt, Thương Lang đại ca đã nói phải cẩn thận Dạ Phong, vừa hay mượn hắn để kiểm tra một chút xem thực lực gần đây của ta đề thăng bao nhiêu.
Sau đó hưng phấn đi tới sân thi đấu.
Đằng Xà không phải một tráng hán, ngược lại rất gầy gò, tuy gầy gò, nhưng cơ nhục toàn thân lại tràn ngập sức bùng nổ giống như báo săn, ở trong mấy người, Thương Lang Chiến Thiên đánh giá Đằng Xà cao nhất, không chỉ là thiên phú chiến đấu cao nhất, năng lực học tập cũng không phải nói, thời gian học Quan Chi Nhãn chỉ bằng một nửa người khác, hơn nữa còn là cuồng chiến đấu trời sinh.
Dưới sự huấn luyện của Thương Lang Chiến Thiên, lại ngày đi ngàn dặm, trong toàn bộ Phệ Thân Chi Xà, chính là đệ nhất nhân hoàn toàn xứng đáng.
Nếu không phải Tào Thành Hoa muốn ẩn tàng thực lực của Đằng Xà, có lẽ Đằng Xà đã sớm tiến vào Phong Vân Cao Thủ Bảng, cũng không đến nỗi để Xích Vũ của Tinh Hà Liên Minh một mực kiêu ngạo.
- Dạ Phong, ngươi nắm chắc không?
Khi Thạch Phong sắp đi vào sân thi đấu, Bạch Khinh Tuyết đột nhiên hỏi:
- Nếu thực sự không được thì nhận thua đi, ngươi là nòng cốt của Linh Dực Công Hội, vì chuyện này mà rớt một cấp thì không hay.