Ma pháp trận truyền tống mở ra đến truyền tống bình thường đều cần gần 20 giây, đoạn thời gian này chỉ cần người mở ra di động, ma pháp trận truyền tống cũng sẽ tự động đóng lại.
20 giây.
Đủ để cho một con đại lĩnh chủ cấp 30 làm thịt hơn trăm người chơi, càng đừng nói một tiểu đội sáu người.
Nơi này là không gian đặc thù, người chơi không thể sử dụng quyển trục trở về thành để rời khỏi.
Có nghĩa là muốn rời khỏi nơi này, người chơi phải kháng được đại lĩnh chủ trong 20 giây, bằng không sẽ phải luyện cấp ở đây đến chết, hoặc là chết rồi giảm điểm kinh nghiệm, giảm độ thuần thục kỹ năng, mất một kiện trang bị.
Nếu không muốn rơi ra trang bị, hoàn toàn có thể không mặc gì, như vậy trang bị trên người không thể rơi ra, tối đa chỉ gặp phải vật phẩm rồi ba lô rơi ra cực ít có xác suất phát sinh.
- Xem ra chỉ có thể liều một phen thôi.
Thạch Phong nghĩ tới nghĩ lui cũng không có biện pháp giải quyết tốt hơn, địa hình xung quanh là không thể lợi dụng, tuy cửa ra vào rất nhỏ, nhưng hình thể của Người trông cửa Anubis cũng không lớn, cũng có thể đi vào.
Hiện tại biện pháp có thể giúp mọi người an toàn rời khỏi chính là dẫn dụ Người trông cửa Anubis, bằng không thực lực của một đại lĩnh chủ, phạm vi tác động đến là rất rộng, người chơi ở gần căn bản không thể sống sót, càng đừng nói là mở ra ma pháp trận truyền tống.
- Hỏa Vũ, ngươi đi chuẩn bị mở ma pháp trận truyền tống, nếu bị công kích của đại lĩnh chủ vạ lây, thì dùng biến mất hoặc là Tật Phong Bộ để chống đỡ, chỉ cần không di động thân thể, ma pháp trận truyền tống sẽ không đóng lại.
- Ta đi dụ Người trông cửa Anubis, các ngươi tự chú ý thời cơ.
Thạch Phong nói xong mở ra Truy Phong Bộ cấp tốc lao về phía khay đá màu vàng.
Người trông cửa Anubis lập tức chuyển dời ánh mắt đến trên người Thạch Phong.
Mắt thấy Thạch Phong cách khay đá màu vàng chỉ còn không đến 10 mét, Người trông cửa Anubis lập tức biến mất trong không trung, ngay sau đó xuất hiện ở phía trước khay đá màu vàng.
- Thuấn di.
Thủy Sắc Sắc Vi nhìn Người trông cửa Anubis với vẻ không thể tin nổi.
Một đại lĩnh chủ biết thuấn di, còn có người chơi nào có thể tránh được sự đuổi giết của nó nữa?
- Khí trường cường đại quá.
Sắc mặt Hỏa Vũ cũng rất ngưng trọng.
Lúc trước Người trông cửa Anubis cách mọi người chừng tám chín mươi mét, hiện tại cách nhau không đến bốn mươi mét, sự hung hãn của Người trông cửa Anubis liền lộ ra hết.
- Người tự tiện xâm nhập thánh địa - chết.
Mắt Người trông cửa Anubis lộ ra hung quang, nhìn chằm chằm Thạch Phong, lập tức giơ tay phải lên, trong tay phải lập tức bắn ra một thanh trường thương đen xì, nhẹ nhàng vung về phía Thạch Phong.
Vù một tiếng, một đạo thương mang đâm phá không khí, đi tới trước người Thạch Phong.
Thạch Phong không dám lơ là, song kiếm gạt ngang, dùng ra chống đỡ để ngăn cản.
Trong nháy mắt Thương mang chạm vào song kiếm, hai tay của Thạch Phong đã bị chấn văng, cả người lập tức đã bị chấn ra ngoài hơn 20 mét.
Mọi người đứng trong ma pháp trận truyền tống lập tức đờ đẫn.
Lực lượng của Thạch Phong mạnh thế nào?
Không cần mở ra bất kỳ trạng thái gì cũng có thể đánh không phân cao thấp với lĩnh chủ cùng cấp, nhưng Thạch Phong hiện tại chỉ vừa chạm tới thương mang, so sánh với hắc thương trong tay Người trông cửa Anubis, uy lực không biết yếu hơn bao nhiêu lần, nhưng cho dù là như vậy, cả người Thạch Phong cũng bị đánh bay.
Lực lượng của Người trông cửa Anubis rốt cuộc là khủng bố tới mức nào.
- Không hổ là đại lĩnh chủ, cho dù ta có chiến lực bậc hai, cũng kém xa.
Sau khi Thạch Phong rơi xuống đất nhìn hai tay đã hoàn toàn tê liệt, cười khổ nói.
Nếu không phải kỹ năng chống đỡ có thể miễn dịch thương tổn, một thương lúc trước, hắn ít nhất phải giảm ba bốn ngàn điểm sinh mệnh.
Có điều đây cũng là Thạch Phong muốn thử một chút lực lượng của Người trông cửa Anubis, cũng tiện tiến hành đánh giá thực lực của Người trông cửa Anubis.
Hiện tại thử một lần, Thạch Phong cũng đại khái nắm được chiến lực của Người trông cửa Anubis.
Chiến lực trung cấp bậc ba.
Cho dù người chơi vừa mới chuyển chức trở thành nghề nghiệp bậc ba cũng sẽ bị đánh thành chó.
Có điều sau khi Người trông cửa Anubis đánh lui Thạch Phong, không có ý dừng lại, lập tức quay đầu nhìn về phía bọn Hỏa Vũ.
- Người tự tiện xâm nhập thánh địa - chết.
Người trông cửa Anubis quát khẽ một tiếng, vươn tay kia không cầm thương, đột nhiên trong tay ngưng tụ ra hỏa diễm màu trắng bạc.
Trong chớp mắt chỉ hỏa diễm chỉ to bằng nắm đấm đã thành một đống lửa to bằng căn phòng, nhiệt độ nóng rực cho dù là Thạch Phong ở cách ngoài 20 mét Phong cũng cảm thấy đau rát.
Mắt thấy hỏa diễm trắng bạc sắp từ trong tay Người trông cửa Anubis bắn ra.
Đột nhiên xung quanh Người trông cửa Anubis xuất hiện một đạo tấm chắn màu đen, hoàn toàn bao bọc lấy Người trông cửa Anubis.
Sau đó lửa lớn màu trắng bạc cũng dần dần tiêu tán.
- Nguy hiểm thật.
Tử Yên Lưu Vân lau mồ hôi lạnh trên trán, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này ánh mắt của mọi người cũng nhao nhao chuyển sang Tử Yên Lưu Vân.
Cũng may Tử Yên Lưu Vân ngăn cản công kích của Người trông cửa Anubis, bằng không hậu quả là không thể lường được.
Nhưng mọi người còn chưa bình phục kịp nội tâm đang kích động, ma pháp bậc một Hắc Quan giống như là một quả khí cầu bị đâm thủng, bị Người trông cửa Anubis ở phía trong đâm ra.
- Sao có thể?
Tử Yên Lưu Vân nói với vẻ không thể tin nổi.
Hắc Quan là ma pháp bậc một cao cấp, hơn nữa nàng cũng là Tinh Thuật Sư nghề nghiệp bậc một, cho dù lĩnh chủ cao cấp cũng có thể bị nhốt khoảng hai giây, nhưng Người trông cửa Anubis trước mắt lại ngay cả nửa giây cũng không có...