Nhất là loại đại lĩnh chủ dã ngoại này, tuy điểm sinh mệnh ít hơn đại lĩnh chủ trong phó bản, nhưng đại lĩnh chủ dã ngoại lại mạnh hơn BOSS đại lĩnh chủ phó bản, cho dù là một ngàn người ngàn người cấp 30, đối mặt với đại lĩnh chủ trước mắt cũng chỉ là gãi ngứa.
- Hắn sẽ không đánh tới chứ?
Thủy Sắc Sắc Vi nhìn Người trông cửa của Anubis, có chút khẩn trương nói.
Kỳ thật không chỉ là Thủy Sắc Sắc Vi khẩn trương, ngay cả Thạch Phong cũng có chút không bình tĩnh được.
- Hy vọng là không.
Thạch Phong cũng nói một cách không xác định.
- Có điều chúng ta đã đi đến đây rồi mà hắn vẫn không động thủ, trước hết đừng đi lung tung.
Nếu người trông cửa của Anubis chủ động công kích, cho dù Thạch Phong cũng không có bất kỳ biện pháp nào, có thể làm được chính là chạy thoát thân, đối chiến chính diện hoàn toàn là tìm chết, về phần muốn dùng một số thủ đoạn đặc thù đối phó đại lĩnh chủ, đó cũng là tìm chết, bởi vì loại quái vật đại lĩnh chủ này căn bản sẽ không cho người chơi cơ hội này.
Đại lĩnh chủ dựa theo cấp bậc của Thần Vực để tính, đó chính là nghề nghiệp bậc ba.
Nghề nghiệp bậc ba là khái niệm gì, tương đương với Thành chủ của bình thường bình thường, có thể tọa trấn một thành thị.
Sau khi đám người Thạch Phong lẳng lặng quan sát một lúc, mọi người lờ mờ cũng hiểu là có chuyện gì.
- Xem ra Người trông cửa của Anubis đó chắc là quái vật thủ hộ khay đá màu vàng, chỉ cần chúng ta không động tới khay đá màu vàng đó, Người trông cửa của Anubis sẽ không đụng đến chúng ta.
Lúc trước Thạch Phong đã thử Người trông cửa của Anubis, chỉ cần hắn tới gần khay đá màu vàng, sát khí của Người trông cửa của Anubis sẽ sát khí, Thạch Phong cũng không dám quá tiếp cận khay đá màu vàng, về phần ma pháp trận truyền tống bên kia, Người trông cửa của Anubis lại không có phản ứng gì.
- Thủy Sắc, các ngươi tới chỗ truyền tống trận xem mở thế nào.
Sau khi Thạch Phong nghĩ nghĩ một chút, mở miệng nói.
- Ta đi lấy khay đá màu vàng.
- Hội trưởng, đó chính là đại lĩnh chủ đấy.
Hỏa Vũ hoảng sợ nói.
Tuy mọi người chưa từng thấy đại lĩnh chủ lợi hại cỡ nào, nhưng dựa vào hai mắt chấn nhiếp lòng người và sát khí cực kỳ nồng đậm đó, Xích Ảnh Hung Lang ở trước mặt đại lĩnh chủ này, chính là một trò cười, nếu Thạch Phong thực sự hành động, rất có thể sẽ bị thuấn sát.
Hỏa Vũ phản đối, người khác cũng nhao nhao gật đầu.
Bọn họ thừa nhận chiến lực của Thạch Phong kinh người, thậm chí có thể chính diện lực ép lĩnh chủ hiếm có Xích Ảnh Hung Lang, lúc trước bọn họ cũng không phải không nghĩ tới Thạch Phong có sức đối kháng đại lĩnh chủ, đến lúc đó tới Thần Điện Di Tích ở khu hạch tâm của Bạch Vụ Hạp Cốc đối phó đại lĩnh chủ cấp 25 cũng có hy vọng.
Dẫu sao đồ loại quái vật đại lĩnh chủ này rơi ra thật sự quá hấp dẫn người ta, nhất là đại lĩnh chủ cấp 25, trang bị rơi ra vừa hay là thứ mà thành viên chủ lực của các công hội lớn cần nhất, nếu có thể rơi ra một kiện vật phẩm cấp Sử Thi, đối với công hội, bất kể là sĩ khí hay là thực lực đều sẽ có đề thăng rất lớn.
Có điều hiện tại sau khi bọn họ tận mắt thấy Người trông cửa của Anubis, đột nhiên cảm thấy mình rất nhỏ bé.
Đại lĩnh chủ và lĩnh chủ cao cấp hoàn toàn là sinh vật của hai thứ nguyên.
Đừng nói lực kháng đại lĩnh chủ, có thể tránh được sự đuổi giết của đại lĩnh chủ cũng là kỳ tích rồi.
Tất nhiên bảo vật mà đại lĩnh chủ thủ hộ rất quý giá, nhưng đi cướp khay đá màu vàng, quá chín thành chín là sẽ toi mạng, mua bán như vậy thì không làm cũng được.
Hơn nữa có trời mới biết sau khi cướp được khay đá màu vàng, tòa ma pháp trận truyền tống đó còn có thể có thể dùng được hay không.
Vạn nhất không thể dùng nữa, chẳng phải là phải toàn bộ đều phải chết ở nơi này à.
- Hội trưởng, hay là chờ chúng ta có đủ thực lực rồi lại đến, trước mắt vì một bảo vật chưa rõ mà đáp cả mạng ở đây là không đáng.
Thủy Sắc Sắc Vi khuyên giải.
- Hay là các ngươi rời khỏi trước đi, ta một mình thử một lần, nếu không được, vậy chờ sau này rồi tính.
Thạch Phong lắc đầu nói.
Thủy Sắc Sắc Vi nói có lý, có điều bọn Thủy Sắc Sắc Vi không biết ý nghĩa của một khay đá màu vàng có thể khiến một con đại lĩnh chủ bảo hộ.
Thạch Phong ở Thần Vực cũng có mười năm kinh nghiệm mạo hiểm, có thể gặp được bảo vật có đại lĩnh chủ thủ hộ, ít nhất cũng đều là cấp Sử Thi, vì một kiện vật phẩm cấp Sử Thi chết một lần cũng không có gì, nếu đợi tới sau này, nói không chừng sẽ có người nào đó lấy mất khay đá màu vàng, dẫu sao Tinh Thần Vẫn Lạc Chi Địa cũng không phải nơi đặc biệt bí mật.
Mọi người nghe thấy ngữ khí kiên quyết của Thạch Phong, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đi tới chỗ ma pháp trận truyền tống, chuẩn bị rời khỏi Tinh Thần Vẫn Lạc Chi Địa.
Nhưng Thủy Sắc Sắc Vi vừa muốn mở ra ma pháp trận truyền tống, động tác trong tay lập tức dừng lại, trên trán túa ra mồ hôi lạnh.
Đừng nói Thủy Sắc Sắc Vi, người khác cùng đứng ở ma pháp trận truyền tống cũng lộ ra sắc mặt âm trầm, như lâm đại địch.
Sát ý trầm trọng âm lãnh đó, giống như tất cả mọi người đều đặt mình trong nước đá vậy, khiến hô hấp của người ta cũng trở nên khó khăn.
- Hội trưởng, nếu chúng ta mở ra ma pháp trận truyền tống, Người trông cửa của Anubis ở bên trên sẽ phát động công kích.
Hỏa Vũ cẩn thận nhìn về phía Người trông cửa của Anubis nhìn về phía trong không trung, nói khẽ.
- Đúng là không cho một chút cơ hội nào.
Thạch Phong cười khổ nói.
Hắn đã mở ra Toàn Tri Chi Nhãn, tất nhiên cũng cảm giác được ánh mắt âm lãnh như rắn của Người trông cửa Anubis, chỉ cần Thủy Sắc Sắc Vi dám mở ra ma pháp trận truyền tống, người trông cửa của Anubis sẽ lập tức triển khai công kích.