Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 643 - Chương 643: Bắc Đấu Chi Tranh (2)

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 643: Bắc Đấu chi tranh (2)

Trước mắt tuy trong tay Thạch Phong có tiền, lại không mua được dược tề dinh dưỡng cấp S.

Nếu có đủ nhiều Hư Nghĩ Thực Cảnh Thương và dược tề dinh dưỡng cấp S, Thạch Phong thật sự muốn lập tức bồi dưỡng Thủy Sắc Sắc Vi, Hỏa Vũ, Khả Nhạc, Tử Yên Lưu Vân trở thành cao thủ đỉnh cấp chân chính, bước vào Nhập Vi Lĩnh Vực, khiến thực lực của Linh Dực có được một bước nhảy vọt, đến lúc đó chủ động đi công chiếm mấy thành xung quanh Bạch Hà Thành cũng sẽ có khả năng.

Thạch Phong vừa hoàn thành rèn luyện buổi sáng, ăn cơm trưa nghỉ ngơi, đồng hồ não quang học trên cổ tay vang lên.

- Thạch Phong tiên sinh, ta là trợ lý của Tiếu Ngọc tiên sinh, thời gian tỷ thí hôm nay là năm giờ chiều, lên tới đón ngươi tới hội trường trước, xe đã chờ ở dưới lầu.

Nữ tử trong video mỉm cười nói.

- Được, chờ chút ta xuống ngay.

Thạch Phong nói xong liền gác máy.

Mà ở dưới hầm nhà trọ của Thạch Phong, sớm đã có một chiếc xe limousine đang đợi, cạnh xe còn có một nam một nữ đang đứng chờ.

Nữ mặc váy ngắn liền màu đen, lông mi thon dài, dung nhan kiều diễm, tóc dài quá vai, nhìn rất minh diễm động lòng người, nam tử cao lớn uy mãnh, mặc âu phục màu đen, đeo kính đen, cả người tỏa ra lệ khí khiếp người, giống như một con mãnh thú, khiến người ta không dám tiếp cận.

Người trong tiểu khu nhìn thấy cảnh tượng này đều liếc tới, cho rằng bên trong là một vị đại lão bản.

- Động tác của người này đúng là chậm thật.

Nữ trợ lý Lương Tĩnh nhìn nhìn đồng hồ não quang học trên cổ tay, có chút bực mình nói.

- Không biết Tiếu chủ tịch coi trọng hắn ở điểm nào, không ngờ lại bắt chúng ta tới đây đón hắn.

Nói như thế nào thì nàng cũng là trợ lý thủ tịch của chủ tịch trung tâm thể hình Bắc Đấu, hiện tại lại tới đón một vị thanh niên.

Hơn nữa nam tử bên cạnh nàng cũng không phải người thường, tên là Lư Chí Hoành, hắn chính là cận vệ bên cạnh Tiếu chủ tịch, một thân thực lực vô cùng, bảy tám người thường cũng có thể bị hắn thoải mái đánh ngã, cho dù tham gia đại hội cách đấu thành phố, đạt được thứ hạng cao cũng không thành vấn đề.

- Trước mắt công ty đang thiếu một vị đại sư võ thuật trấn sân, Tiếu chủ tịch tất nhiên phải long trọng một chút.

Nam bảo tiêu Lư Chí Hoành lạnh lùng đáp lại.

- Ta thấy hắn chỉ mới hơn hai mươi, sao lại là đại sư võ thuật được?

Lúc trước nữ trợ lý Lương Tĩnh đã thấy bộ dạng của Thạch Phong trong video,có thế nào cũng không thể liên tưởng đến được tới những đại sư ba bốn mươi tuổi đó.

- Ta nghe nói đối thủ lần này của hắn rất không tồi, ngay cả Trần quán chủ cũng nói người đó là thiên tài cách đấu, lúc trước người đó còn thắng mấy vị đại sư võ thuật, thật không biết vì sao Tiếu chủ tịch vẫn còn trận thi đấu này, kết quả của loại thi đấu này căn bản là nhìn cái rõ ngay, rõ ràng lựa chọn người đó là không được.

Nàng cũng không phải chưa từng thấy đại sư võ thuật, mỗi một vị đại sư võ thuật chỉ là nhìn từ xa, đã khiến người ta kính sợ, nhưng Thạch Phong không có loại cảm giác này, nếu không phải Tiếu chủ tịch xác định Thạch Phong là đại sư, nàng cũng không thể tin được lại có đại sư trẻ tuổi như vậy.

Có điều khi hai người đang nói chuyện, Thạch Phong cũng đã xuống.

Khi vị nữ trợ lý Lương Tĩnh nhìn thấy Thạch Phong mặc quần áo thể thao màu lam, lập tức trợn tròn mắt, đây đâu phải là đại sư gì, căn bản chính là một thanh niên thích vận động, bất kể là khí chất hay là uy thế, đều không thể bằng được đại sư khác, thế này không phải là đi tìm chết à.

Có điều nam bảo tiêu bên cạnh nàng ta lại lộ ra sắc mặt hoàn toàn trái ngược, tuy Thạch Phong mặt mày tươi cười, nhưng ở trong lòng hắn Thạch Phong giống như một con mãnh thú yên lặng, chưa bùng nổ thì không có gì, nếu bùng nổ, vậy chính là không tồi.

Bởi vì nhất cử nhất động của Thạch Phong đều khiến người ta không cảm giác được.

Đúng vậy, chính là không cảm giác được.

Điều này đối với một người hàng năm làm bảo tiêu mà nói, không có chuyện gì nguy hiểm hơn là không có cảm giác.

Giống như có người trong tay cầm súng, dí vào đầu mình, mình lại vẫn còn tưởng rằng người ta đang đùa, khiến hắn không có một chút ý thức cảnh giác với nguy hiểm nào.

Nếu Thạch Phong động thủ, chỉ sợ hắn căn bản không đỡ nổi mấy chiêu, đã bị Thạch Phong dễ dàng làm thịt rồi.

- Thạch Phong đại sư, mời vào trong, giờ chúng ta đưa ngươi tới hội trường.

Nữ trợ lý chưa mở miệng, nam bảo tiêu Lư Chí Hoành trầm mặc ít lời đã vội vàng mở cửa xe, cung kính nói.

- Cám ơn.

Thạch Phong cười cười, đi vào bên trong xe.

Có điều nữ trợ lý Lương Tĩnh lại trợn tròn mắt.

Tình huống gì thế?

Nàng nhưng chưa bao giờ thấy Lư Chí Hoành cung kính với ai như vậy, ngay cả Tiếu chủ tịch cũng không có đãi ngộ này.

Hội trường trung tâm Bắc Đấu.

Tuy hiện tại mặt trời đã nắng chói chang, nhưng tân khách ở cửa lớn của hội trường lại nối liền không dứt.

Trước thảm đỏ rực, từ trong xe sang từng vị nhân sĩ thượng tầng nổi tiếng đi xuống, chậm rãi tiến vào hội trường, toàn bộ hội trường Bắc Đấu là một mảng khí thế ngất trời, còn hot hơn cả đại hội cách đấu thành phố, khiến người ta vô cùng hưng phấn.

- Người đúng là ít thật.

Thạch Phong thời bên trong xe nhìn lướt qua hội trường ngoài cửa sổ xe, phát hiện lần này người đến xem thi đấu căn bản toàn là nhân sĩ nổi danh của thành phố Kim Hải, căn bản không có dân chúng bình thường.

Theo lý mà nói Bắc Đấu cử hành lần thi đấu này, chắc là muốn tuyên truyền cho Bắc Đấu, tiến tới gia tăng độ nổi tiếng, để vãn hồi xu hướng suy tàn của trung tâm Bắc Đấu, khẳng định sẽ ra sức tuyên truyền toàn thành phố.

Cao thủ ám kình vốn đã ít, đọ sức giữa cao thủ ám kình càng ít hơn, không biết không biết người được xem cho đã mắt.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0