Nhưng cảnh tượng trước mắt lại không giống như là đã trải qua tuyên truyền, bằng không trường hợp hot như vậy đã đủ để khiến toàn bộ hội trường Bắc Đấu bị lấp kín rồi.
- Thạch Phong tiên sinh, là như vầy, bởi vì yêu cầu của vị đại sư còn lại, muốn thi đấu kín đáo, không muốn để thế nhân đều biết, cho nên lần thi đấu này không tiến hành bất kỳ tuyên truyền gì, chỉ mời một số nhân sĩ nổi danh, có điều cho dù là như vậy, vị đại sư đó cũng rất không vui, nếu không phải Tiếu chủ tịch cấp ra đủ thù lao, sợ rằng nhân số hiện tại còn ít đi hơn một nửa.
Lương Tĩnh nhìn về phía Thạch Phong, đôi môi đỏ thẫm pác ra một nụ cười mê người, nói.
- Nếu Thạch Phong tiên sinh cảm thấy trường hợp này quá nhỏ, sau này chúng ta có thể an bài, tuyệt đối có thể khiến Thạch Phong tiên sinh nổi tiếng khắp thành phố Kim Hải.
Lương Tĩnh là trợ lý thủ tịch của chủ tịch, sát ngôn quan sắc chính là bản lĩnh giữ nhà, lúc trước nhìn thấy nam bảo tiêu Lư Chí Hoành trầm mặc ít lời vô cùng cung kính với Thạch Phong, cho dù nàng có ngốc tới mấy cũng có thể nhìn ra được Thạch Phong tuyệt đối không phải đơn giản như bề ngoài.
Trẻ tuổi như vậy đã có thành tựu này, tương lai tuyệt đối là nhân trung long phượng, nếu lúc này có thể kéo gần quan hệ một chút, cũng có trợ giúp cực lớn đối với tương lai của nàng.
Hiện tại tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội trước mắt.
- Người đó đúng là khiêm tốn, có điều cũng tốt, ta cũng không thích quá nhiều người.
Thạch Phong cười cười.
Vốn Thạch Phong cũng không muốn nổi danh, âm thầm phát triển mới là vương đạo, nếu không phải vì 15 bình dược tề dinh dưỡng cấp S và năm chiếc Hư Nghĩ Thực Cảnh Thương, hắn đúng là không quá muốn tham gia lần tỷ thí này.
Sau đó Thạch Phong đi theo Lương Tĩnh vào hậu trường nghỉ ngơi, lẳng lặng chờ thi đấu bắt đầu.
Lúc này đại sảnh thi đấu trong hội trường Bắc Đấu đã ngồi đầy người, những người này không ai không phải là người có địa vị ở thành phố Kim Hải, thậm chí còn có không ít nhân sĩ nổi danh của thành thị khác, mà trong ghế lô VIP ở tầng hai lại là mấy vị Thái Sơn Bắc Đấu của thành phố Kim Hải ngồi.
Lúc này Tiếu Ngọc đang tiếp đãi những khách quý thực sự này.
Nếu Thạch Phong ở đây nhất định sẽ phát hiện, trong đây không ngờ có không ít người quen.
Ngồi ở trung tâm chính là Hứa Văn Thanh, Hứa lão gia tử, hiệu trưởng của đại học Kim Hải, bên cạnh còn có Trần quán chủ Trần Vũ của võ quán số một thành phố Kim Hải, Triệu Kiến Hoa của tập đoàn lớn Triệu thị, vân vân...
- Tiểu Tiếu, lần này ngươi mang tới cho chúng ta kinh hỉ không nhỏ, không ngờ có thể mời đến hai vị đại sư võ thuật tiến hành một hồi tỷ thí, đây chính là lần đầu tiên của thành phố Kim Hải chúng ta.
Hứa lão gia tử vuốt râu bạc, có chút kích động nói.
- Không biết lần này hai vị đại sư được mời đến đó là ai, có thể dẫn tiến một phen không.
Khách quý khác cũng nhao nhao gật đầu.
Hiện giờ đại hội cách đấu là thi đấu hot nhất trên toàn thế giới, địa vị tất nhiên không tầm thường.
Mà cao thủ ám kình không ai không phải là nhân vật danh chấn một phương, ở thành thị bình thường như thành phố Kim Hải căn bản là không được thấy, cho dù bọn họ là nhân vật cao tầng của thành phố Kim Hải, muốn gặp mặt cũng rất không dễ dàng.
- Hứa lão gia tử, ngươi nói đùa rồi, sao ta có thể mời được hai vị đại sư đó, chỉ là hai người đều muốn luận bàn một chút, cho nên mới để ta an bài.
Tiếu Ngọc cười ha ha nói, trong lòng lại sảng khoái không nói nên lời.
- Hiện tại hai vị đại sư đều đang nghỉ ngơi, chuẩn bị một lúc nữa sẽ thi đấu, mời bọn họ tới cũng không tiện, sau này ta nhất định sẽ an bài.
- Ta nghe nói hai vị đại sư của lần tỷ thí này hình như đều rất trẻ tuổi.
Hứa lão gia tử có chút tò mò nói.
- Ừm, đích xác đều rất trẻ tuổi, đều chưa đến 30.
Tiếu Ngọc gật đầu, rất kiêu ngạo nói.
- Nhất là vị đại sư lần này đặc biệt mời tới, Trần quán chủ cũng gặp rồi, tuy năm nay mới 27, có điều thực lực vô cùng kinh người, lúc trước còn đã đánh bại mấy vị đại sư thành danh đã lâu, qua một đoạn thời gian nữa nghe nói sẽ tham gia thi đấu dự tuyển đại hội cách đấu cấp thế giới, rất có khả năng sẽ giành được thành tích không tồi.
- Chính xác, vị Lôi Báo đại sư đó đúng là là thiên tài chân chính, ta từng luận bàn rồi, đáng tiếc không đỡ được mấy chiêu đã bị dễ dàng chế ngự, hiện tại vị Lôi Báo đại sư này trải qua hơn một năm khổ luyện ở thâm sơn, thực lực có lẽ càng kinh người hơn, lúc trước khi thấy hắn, ngay cả ta cũng cảm thấy cả người rét run.
Trần Vũ cũng gật đầu, thổn thức không thôi.
Lôi Báo tuyệt đối là cao thủ ám kình mạnh nhất hắn từng gặp, là kỳ tài võ thuật, tương lai rất có khả năng sẽ trở thành một đại tông sư, cho dù không sử dụng ám kình, cũng đều có thể thoải mái đánh bại hắn, nếu sử dụng ám kình, sợ rằng một chiêu là có thể định sinh tử, chứ không phải là thắng bại.
Mọi người nghe thấy quán quân cách đấu đại danh lừng lẫy của thành phố Kim Hải Trần Vũ cũng bị đánh bại một cách thoải mái, đó còn là chuyện một năm trước, đều cảm thấy không thể tin nổi.
Trần Vũ là ai, ở đây ai chẳng biết, tuyệt đối là nhân vật nổi tiếng của thành phố Kim Hải.
Thậm chí năm xưa đã từng giao thủ với không ít đại sư võ thuật, tuy bị đánh bại, nhưng những đại sư võ thuật đó muốn thắng cũng không phải chuyện dễ dàng, có thể nói là cao thủ võ thuật tiếp cận đại sư nhất, cho nên tất cả mọi người trong thành phố Kim Hải đều gọi Trần Vũ là Trần đại sư.
Tuổi của Trần Vũ hiện tại cũng không lớn, thực lực vẫn bảo trì ở đỉnh phong, theo lý mà nói đã bước nửa bước vào hàng ngũ đại sư, nhưng vẫn chỉ đỡ được mấy chiêu, không cần nghĩ cũng biết vị đại sư tên là Lôi Báo đó đáng sợ cỡ nào.