Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 645 - Chương 645: Lực Ngàn Cân (1)

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 645: Lực ngàn cân (1)

- Ồ, không ngờ còn có nhân vật thiên tài như vậy, tiểu Tiếu ngươi nhất định phải dẫn tiến đó, lão hủ đã lớn vậy rồi, tuy đã từng đi xem đại hội cách đấu cấp thế giới, nhưng chưa từng có cơ hội tâm tình một phen với đại sư như vậy.

Hai mắt Hứa lão gia tử lập tức sáng lên, hận không thể lập tức muốn kết bạn một phen.

Nghe thấy mọi người nói như vậy, Triệu Nhược Hi ngồi hàng sau theo Triệu Kiến Hoa đến lộ ra vẻ lo lắng.

- Giờ phải làm sao đây?

Trong lòng Triệu Nhược Hi rất lo lắng.

Tuy nàng biết Thạch Phong cũng rất lợi hại, nhưng so với kỳ tài võ thuật Lôi Báo mà mọi người nói, bất kể là kinh nghiệm hay là thực lực, sợ rằng đều thua xa.

Nếu Lôi Báo xuất thủ có chút không biết nặng nhẹ, sợ rằng Thạch Phong sẽ thảm rồi...

Thời gian từng chút một trôi qua, rất nhanh đã tới thời gian thi đấu được đặt trước, toàn bộ hội trường cũng sôi trào.

Đại sư võ thuật thi đấu, ở cả thành phố Kim Hải vẫn là lần đầu, dạng thi đấu này này bình thường chỉ có thể nhìn thấy trên đại hội ở thế giới, đại đa số người đều xem qua tivi, căn bản không có cơ hội chính mắt kiến thức một phen.

Ngay khi mọi người đều đang đàm luận hai vị đại sư này là ai, thông đạo hai bên lôi đài cũng bốc lên một mảng sương trắng, từ trong sương trắng có hai người đi ra, hai người này chính là nhân vật chính hôm nay.

Lôi Báo và Thạch Phong.

Khi mọi người tận mắt thấy mặt thật của hai vị đại sư, không một trố mắt cứng họng, không ngờ hai người đều trẻ tuổi như vậy, nhất là khi mọi người nhìn thấy Thạch Phong, tất cả mọi người trong ghế lô VIP đều giật mình.

- Thạch Phong, sao hắn lại ở đây?

Hứa lão gia tử dụi dụi mắt, còn tưởng rằng mắt mình mờ rồi, nhìn lầm người.

Hứa Văn Thanh vẫn nhớ như in về Thạch Phong.

Lúc trước đánh bại Trương Lạc Uy xếp thứ nhất trên đại hội cách đấu của trường học, ngay cả Trần Vũ cũng khen không dứt miệng, không ngờ lúc này lại xuất hiện ở đây.

- Không thể nào.

Trần Vũ nhìn thấy Thạch Phong cũng giật mình.

Tuy Thạch Phong ở trong ký ức của hắn thì rát lợi hại, nhưng vẫn chưa đạt tới đẳng cấp ám kình đó, lúc này xuất hiện trong sân thi đấu, thật sự khiến người ta kinh ngạc.

Hai bên đứng trên lôi đài, Lôi Báo và Thạch Phong hình thành sự đối lập rõ ràng.

Lôi Báo mặc một bộ áo 3 lỗ màu đen, lộ ra cơ nhục màu đồng cổ, không phải quá bành trướng, mà là cân xứng giống như báo săn tràn ngập cảm giác lực lượng, cả người cũng tóc tai bù xù giống như một dã nhân, lại thêm toàn thân trên dưới tỏa ra khí tức cuồng dã giống như dã thú, ánh mắt sắc bén như ưng hoàn toàn giống như một con dã thú sinh mãnh, khiến người ta không dám tới gần nửa bước.

Mà Thạch Phong lại giống như một sinh viên bình thường tới không thể bình thường hơn, vừa không có khí thế sắc bén như kiếm, cũng không có thân hình to lớn, cảm giác mang tới cho người ta hoàn toàn là cả người lẫn vật đều vô hại, không dâng lên một chút lòng cảnh giác nào.

Chiến đấu của hai người này, hoàn toàn chính là một hồi thi đấu không có gì phải lăn tăn, giống như một con sư tử hung mãnh đối chiến v một con thỏ trắng nhỏ đáng yêu, ngay cả một chút đẹp mắt cũng không có.

Lập tức kích tình đang sôi trào trong thính phòng đã bị nước lạnh dập tắt.

- Trận tỷ thí này không phải là chiến đấu của hai vị đại sư ư? Sao lại là một sinh viên bình thường đến góp vui?

- Đúng vậy, cho dù Bắc Đấu muốn tuyên truyền Lôi Báo đại sư, cũng phải tìm một cao thủ tương tự chứ, tìm loại lăng đầu thanh ngay cả lông cũng chưa mọc này tới thì đánh cũng có ý nghĩa gì, ngay cả ta cũng có thể dễ dàng thu thập tiểu tử đó.

Mọi người nhao nhao nghị luận, cảm thấy Tiếu Ngọc của Bắc Đấu quá vớ vẩn.

Có điều ở một góc của thính phòng, hai người Trương Lạc Uy và Lam Hải Long thấy một màn này thì vô cùng khiếp sợ.

- Sao hắn lại là đại sư võ thuật?

Trương Lạc Uy nhìn Thạch Phong trên lôi đài với vẻ không thể tin nổi.

Lúc trước hắn bị Thạch Phong đánh bại, đến bây giờ vẫn canh cánh trong lòng, trong đoạn thời gian này không ngừng khổ luyện, còn thỉnh giáo Trần Vũ, muốn báo thù rửa hận, hiện tại Thạch Phong lại xuất hiện ở trước mặt hắn, kết quả còn thành đại sư võ thuật.

Có điều sau khi nhìn thấy đối thủ Lôi Báo của Thạch Phong, Trương Lạc Uy không khỏi mỉm cười.

Hắn chính là từ chỗ Trần Vũ nghe nói tới không ít sự tích về Lôi Báo.

Lôi Báo tuyệt đối là một hung nhân vô cùng hung hãn, xuất thủ tàn nhẫn, không biết cái gì là thủ hạ lưu tình, phàm là người từng tiến hành thi đấu chính thức với hắn, ít nhất cũng trọng thương, có người thậm chí còn bị phế, cho nên căn bản không có ai nguyện ý muốn thi đấu với Lôi Báo, trong giới nội phàm là nhắc tới hai chữ Lôi Báo, cho dù đại sư đỉnh cấp cũng được bao xa thì trốn bấy nhiêu xa, không muốn bởi vì giao thủ với Lôi Báo mà hủy đi tiền đồ của mình.

Vốn Trương Lạc Uy còn tưởng rằng là cao thủ nào dám thi đấu với Lôi Báo, hiện tại xem ra xem ra Thạch Phong hoàn toàn chính là một lăng đầu thanh

Có điều ngay khi mọi người chưa oán giận xong, một câu của người chủ trì lập tức khiến cho mọi người trở nên hưng phấn.

- Các nữ sĩ, các tiên sinh, trước khi thi đấu bắt đầu, hai vị đại sư sẽ có một hồi vận động làm nóng người, cũng có thể để mọi người nhận thức được rõ ràng sự lợi hại của hai vị đại sư, hiện tại xin mời hai vị đại sư triển lãm một chút.

Người chủ trì nói xong, từ cạnh lôi đài đẩy ra một chiếc máy kiểm tra sức đấm mới nhất, muốn Lôi Báo va Thạch Phong thử một chút.

Kiểm tra đầu tiên chính là Thạch Phong.

Thạch Phong cũng rất có hứng thú với việc này, muốn biết trong đoạn thời gian này bản thân hắn đã đề thăng được bao nhiêu.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0