Đó chính là thần uy, Thạch Phong từng cảm nhận thần uy không ít lần, chỉ cần thần uy vừa mở, phàm là người chơi ngươi lĩnh vực thần uy, các phương diện đều sẽ bị áp chế, hơn nữa chênh lệch cấp bậc càng lớn, áp chế càng lớn, chỉ có cấp mới không bị ảnh hưởng, có điều trong các thần uy mà Thạch Phong từng cảm nhận, vẫn chưa có một cái nào là khiến hắn không thể di động, giống như bị trúng Định Thân thuật.
Thạch Phong còn chưa kịp nghĩ kỹ, Thú Vương Tresick trên tế đài màu đen cũng đọc xong chú ngữ, toàn bộ Tử Vong Chi Tháp lâm vào yên tĩnh.
Trên khuôn mặt dữ tợn của Thú Vương Tresick, Thạch Phong đọc được một tia kích động và khát vọng.
Lúc này hố đen không gian đã bao phủ vùng trời của tế đài màu đen, nếu hạ xuống, Thạch Phong không hề nghi ngờ, toàn bộ tế đài màu đen đều sẽ bị cắn nuốt không còn một mảnh.
Có điều hố đen không gian không hạ xuống, ngược lại phát ra tiếng nổ vang trời, giống như bình bạc vỡ nát, sấm mùa xuân nổ vang.
Trong hố đen không gian giống như có thứ gì đó muốn phá cỗ lực lượng kỳ dị đó mà đi ra.
Thạch Phong cảm thấy có chút không ổn.
Nếu đúng là thần linh hàng lâm, như vậy hắn nhất định phải chết.
Một thần linh là vô cùng nhạy bén, cho dù cách nhau hơn một ngàn mét, người chơi chưa phát hiện, thần linh đã phát hiện trước.
Không phải không có người chơi từng thử.
Đời trước không ít người chơi đều cảm thấy hứng thú với thần linh mạnh thế nào, đáng tiếc không ít người chơi bậc bốn chưa tiếp cận phạm vi 3000 mét, đã bị thần linh một chưởng đập chết, mà người chơi bậc năm mới có thể may mắn thoát khỏi, chỉ có người chơi bậc sáu mới có thể có tư cách đối kháng, có điều đó cũng chỉ là có tư cách mà thôi.
Lúc này hắn cách tế đài màu đen không đến 2000 mét, chỉ cần thần linh hàng lâm, lập tức có thể phát hiện hắn, đồng thời một chưởng đập chết hắn.
- Chắc sẽ không hàng lâm đâu.
Thạch Phong đã phát hiện cỗ lực lượng kỳ dị ở hố đen không gian sắp không chống đỡ được.
Trong chớp mắt, trong hố đen không gian bắn ra một bàn tay che trời, tế đài màu đen giống như là đồ chơi dưới bàn tay che trời đó vậy.
Có điều cũng may trong nháy mắt bàn tay này hạ xuống, trong không trung đột nhiên bắn ra vô số sợi xích màu vàng, lập tức khóa bàn tay này lại cho không thể động đậy.
- Trật Tự Thần Liên.
Thạch Phong nhìn thấy sợi xích từ chân trời bắn ra đó, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
- Quá tốt, quả nhiên thần linh là không thể xuất hiện ở đây.
Sợi xích màu vàng nhìn thì mỏng, có điều lực lượng ẩn chứa lại cho dù là thần linh cũng không thể phản kháng.
Có điều bàn tay che trời này đột nhiên động đậy, từ trong lòng bàn tay rơi xuống một thứ, lóe ra quang mang loá mắt màu vàng, chiếu sáng cả Tử Vong Chi Tháp.
Mà thứ này lập tức rơi xuống trước người Thú Vương Tresick, sau đó bàn tay che trời lại lui về trong hố đen không gian.
Lập tức toàn bộ Tử Vong Chi Tháp khôi phục bình tĩnh.
- Chẳng lẽ thần linh đó muốn đưa gì đó cho Thú Vương Tresick, mới phá hố đen không gian?
Thạch Phong khiếp sợ không thôi.
Thứ thông qua huyết tế hy sinh mấy chục vạn đại quân thú nhân, kêu gọi thần linh mà có được, cho dù Thạch Phong không nhìn rõ thứ đó là gì, có điều Thú Vương Tresick nguyện ý trả giá đắt như vậy, tất nhiên là bảo vật không tồi.
Nếu có thể đoạt được.
Có điều Thạch Phong vẫn lắc đầu.
Đi cướp đoạt thứ của quái vật truyền kỳ, quả thực chính là nói đùa, không muốn sống nữa mới làm như vậy, bởi vì làm như vậy không khác gì là đi cướp của Chấp Chính Quan Ma Đạo Sư bậc bốn Wiseman của Bạch Hà Thành, không biết chữ chết viết như thế nào.
Ngay khi Thạch Phong chuẩn bị xoay người rời đi.
Tử Vong Chi Tháp ở xa xa đột nhiên có một đạo thân ảnh bay tới, tốc độ cực nhanh, còn nhanh hơn Thạch Phong mở ra Ngự Phong Phi Hành rất nhiều lần, chỉ vài giây, thân ảnh vốn chỉ to bằng hạt vừng đã biến thành kích cỡ của người bình thường.
- Thiên Không Kỵ Sĩ?
Thạch Phong không khỏi kinh ngạc, người đến không ngờ là một NPC một nhân loại.
Hơn nữa còn là Thiên Không Kỵ Sĩ nghề nghiệp ẩn tàng bậc bốn.
Chỉ thấy Thiên Không Kỵ Sĩ cả người tỏa ra hoa quang năm màu trực tiếp lao về phía Thú Vương Tresick.
Thú Vương Tresick như lâm đại địch, muốn lập tức đi thu bảo vật lấp lánh kim quang đó.
Có điều Thiên Không Kỵ Sĩ này đã sớm có chuẩn bị, hét lớn một tiếng, chém ra một kiếm lên trời.
Lập tức trên đỉnh đầu Thú Vương Tresick bắn ra một thanh thánh kiếm màu vàng to lớn, hóa thành một đạo lưu tinh rơi thẳng về phía Thú Vương Tresick.
Thạch Phong trực tiếp ngây dại.
Bởi vì vị Thiên Không Kỵ Sĩ này không ngờ biết cấm chiêu bậc bốn Thương Khung Nhất Thiểm.
Cấm chiêu là kỹ năng cấm kỵ của Thần Vực, sở dĩ gọi là cấm kỵ, là vì sức phá hoại quá to lớn, ngoài ra muốn học tập kỹ năng này cũng vô cùng khó khăn, nghề nghiệp cùng cấp căn bản không thể nắm giữ.
Thương Khung Nhất Thiểm bậc bốn đủ để địch nổi kỹ năng bậc năm, cho dù Thú Vương Tresick là quái vật truyền kỳ, cao hơn nghề nghiệp bậc bốn, nhưng đối mặt với chiêu thức có uy lực của kỹ năng bậc năm, cũng không thể giữ mạng.
Chỉ nhìn Thú Vương Tresick rút ra đại kiếm màu máu, tức giận gầm lên, toàn thân bộc phát ra khí thế khủng bố, giống như mở ra kỹ năng bùng nổ nào đó, khiến lực lượng của hắn đề thăng tới một độ cao khủng bố, ngay sau đó đại kiếm màu máu chém ra, một đạo hồng mang màu máu bay về phía thánh kiếm màu vàng
Rầm rầm.
Lập tức toàn bộ Tử Vong Chi Tháp đất rung núi chuyển, giống như tận thế.
- Không thể nào!
Thạch Phong giật mình.
Thú Vương Tresick không ngờ chặn được Thương Khung Nhất Thiểm.
Có điều lúc này Thiên Không Kỵ Sĩ đã đứng ở phía trước bảo vật màu vàng, vươn tay ra đoạt lấy.