Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 668 - Chương 668: Thần Tinh

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 668: Thần Tinh

Mắt thấy bảo vật màu vàng sắp rơi vào trong tay Thiên Không Kỵ Sĩ, Thạch Phong lại từ trong ánh mắt của Thú Vương Tresick nhìn thấy một tia cười nhạo.

- A.

Trong nháy mắt Thiên Không Kỵ Sĩ chạm vào bảo vật màu vàng, liền phát ra một tiếng hét cực kỳ bi thảm, ngay sau đó toàn thân giải thể hóa thành vô số tinh quang...

Thiên Không Kỵ Sĩ Nghề nghiệp bậc bốn chính là bá chủ trấn thủ một tòa thành lớn, nhưng hiện tại lại đột nhiên bị làm thịt như vậy, thậm chí ngay cả một chút lực lượng phản kháng cũng không có.

Thạch Phong thậm chí còn cho rằng mình hoa mắt.

- Chẳng lẽ đây là cạm bẫy nhằm vào Thiên Không Kỵ Sĩ?

Thạch Phong nhìn tinh quang tiêu tán, trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn.

Lúc trước còn muốn có chủ ý với Tresick, cướp đoạt bảo vật đó.

May mà từ bỏ ý tưởng này, bằng không Thiên Không Kỵ Sĩ bị làm thịt ở trước mắt chính là kết cục của hắn.

Có thể khiến một Thiên Không Kỵ Sĩ bậc bốn lập tức tử vong, hơn nữa ngay cả thi thể và trang bị cũng không lưu lại, không cần nghĩ cũng biết thương tổn phải chịu không phải là thương tổn bình thường.

Tuy người chơi không sợ chết, nhưng bị công kích như vậy làm thịt, sợ rằng không chỉ đơn giản là giảm một số điểm kinh nghiệm và trang bị đơ, rất có thể sẽ ảnh hưởng tới cả bản thân người chơi.

Đơn giản nhất chính là Bất Hủ Chi Hồn của người chơi bị hao tổn, như vậy người chơi trong khoảng thời gian ngắn là không thể đăng nhập Thần Vực.

Có điều đây vẫn không phải là quá vô cùng tàn nhẫn, trong một số mạo hiểm, nếu người chơi tử vong, rất có thể sau khi phục sinh còn muốn xóa nick chơi lại.

Sự tử vong của Thiên Không Kỵ Sĩ trước mắt chỉ sợ cũng là một loại trong đó.

Sau khi Thiên Không Kỵ Sĩ chết, Thú Vương Tresick thu hồi đại kiếm màu máu, chậm rãi đi đến trước bảo vật tỏa ra thần quang màu vàng, trên khuôn mặt dữ tợn mang theo một nụ cười vui sướng khi người khác gặp họa.

Lập tức bắt đầu đọc chú ngữ, hình thành từng đạo thần văn màu vàng xung quanh bảo vật, bao bọc cả bảo vật lại, giống như đang phong ấn bảo vật.

- Không phải cạm bẫy sao?

Thạch Phong nhìn thấy hành động của Tresick, rõ ràng không giống như là cạm bẫy để đối phó Thú Vương, chắc là bảo vật đặc thù không thể chạm vào, Thú Vương Tresick biết mà Thiên Không Kỵ Sĩ không biết, cho nên mới khiến Thiên Không Kỵ Sĩ tan thành mây khói.

Thú Vương đã Tresick biết không thể chạm, tất nhiên cũng biết bảo vật đó là gì, cho nên mới phong ấn bảo vật.

- Có nên mạo hiểm không đây?

Thạch Phong có chút do dự.

Lúc trước bảo vật cách Thú Vương Tresick quá gần, chờ hắn chạy tới, khẳng định không kịp, chỉ sợ hắn chưa chạy đến trước bảo vật, đã bị Thú Vương Tresick thu hồi, sau đó một kiếm giết hắn, nhưng hiện tại Thú Vương Tresick phải phong ấn bảo vật, đoạn thời gian này chính là cơ hội của hắn.

Hoàn toàn có thể nhân lúc Thú Vương Tresick đang bận phong ấn, đợi tới trong nháy mắt bảo vật bị phong ấn cướp được tới tay.

Có điều Thú Vương Tresick cấp truyền kỳ là lợi hại cỡ nào, Thạch Phong đã coi như là được chính mắt kiến thức rồi.

Ngay cả Thương Khung Nhất Thiểm có uy lực kỹ năng bậc năm, cũng có thể đón đỡ, đối phó với loại người chơi nghề nghiệp bậc một như hắn, càng dễ như chơi.

Chỉ sợ hắn chưa chạy đến trước mặt bảo vật đã bị một kiếm làm thịt.

Hơn nữa sau khi thu bảo vật, chạy thoát thân cũng là một vấn đề.

Với thuộc tính của Tresick, cho dù tốc độ của hắn nhanh hơn vài lần, cũng không thoát được lòng bàn tay của Tresick.

Nhìn thần văn màu vàng xung quanh bảo vật càng lúc càng nhiều, cách thời gian bị phong ấn các lúc càng ngắn, Thạch Phong nhìn Thất Diệu Chi Giới trên ngón tay, đột nhiên mở ra giải phóng sức hút, từ trên tường thành nhảy xuống, lao về phía tế đài màu đen.

Một bảo vật khiến NPC bậc bốn cũng phải động lòng, nếu không đi tranh thủ một chút, thật sự quá đáng tiếc.

Hơn nữa sau khi Thất Diệu Chi Giới tấn thăng đến cấp bảy, kỹ năng đã có được tăng cường trên diện rộng, hoàn toàn có cơ hội thử một lần.

Trên Tế đài màu đen, Thú Vương Tresick tập trung ý chí đọc chú ngữ, mà Thạch Phong thì chậm rãi tới gần.

Phạm vi cảm giác của quái vật truyền kỳ không lớn như thần linh, bình thường đều là phạm vi 100 mét, cho nên Thạch Phong vẫn có một chút cơ hội, nếu phạm vi quá lớn, Thạch Phong cũng chỉ có thể từ bỏ.

Thạch Phong đi tới cách Thú Vương Tresick 100 mét, đột nhiên dừng chân, Thú Vương Tresick quả nhiên không phát hiện hắn, lập tức Thạch Phong dọc theo chỗ cách 100 mét, tìm kiếm địa điểm gần bảo vật nhất, sau đó chính là lẳng lặng chờ thời khắc bảo vật cũng bị phong ấn.

Từng đạo thần văn màu vàng bao phủ bảo vật, cho dù Thạch Phong cũng lần đầu nhìn thấy thuật phong ấn phức tạp như vậy.

Mắt thấy phong ấn sắp kết thúc, Thạch Phong lập tức dùng ra Huyễn Ảnh Sát, khiến phân thân lặng lẽ chạy tới bên kia chờ.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Thạch Phong cũng bắt đầu lòng hươu ý vượn.

Hắn chỉ là nghề nghiệp bậc một, muốn ở trước mặt quái vật truyền kỳ đoạt bảo vật vẫn là lần đầu, hơi vô ý chút, có thể sẽ bị làm thịt, tổn thất kinh nghiệm là nhỏ, chỉ sợ tổn thất trang bị, nhất là Thất Diệu Chi Giới và Thiên Long Thánh Tức, hai kiện trang bị này không phải vật phẩm lắp, sau khi người chơi tử vong có thể sẽ rơi ra, không giống như là ma khí là vật phẩm lắp, không thể rơi ra.

Có điều không có những trang bị này, hắn cũng không thể đi cướp đoạt bảo vật, có thể nói là một hồi cược lớn.

khi Thạch Phong đang lẳng lặng chờ.

Thú Vương Tresick cũng đọc xong một đoạn chú ngữ cuối cùng.

Đột nhiên vô số thần văn bao bọc toàn bộ bảo vật, mà thần quang màu vàng vốn có của bảo vật lập tức tiêu tán, biến thành một thủy tinh cầu giản dị tự nhiên.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
2 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0