Kiếm Sĩ cùng thuộc tính, một chiêu trảm kích của hắn tối đa chỉ lấy được gần 20% điểm sinh mệnh, nhưng một chiêu trảm kích của Thạch Phong lại vượt quá 50%, chênh lệch này quá lớn, Nhất Kiếm Truy Phong thậm chí còn hoài nghi có phải là hệ thống bị lỗi không.
Nhất Kiếm Truy Phong không biết, Thâm Uyên Giả trong tay Thạch Phong có 50% xác suất bạo kích, lại thêm 95% độ hoàn thành kỹ năng, thương tổn tạo thành tất nhiên khủng bố.
- Kết thúc đi.
Thạch Phong nhìn Nhất Kiếm Truy Phong đã bị đánh bay, dùng ra Long Tức.
Long Tức là một kỹ năng trong tàn phiến vật phẩm Truyền Thuyết, so sánh với kỹ năng khác, uy lực kinh người thì không nói, khi công kích không cần thời gian chuẩn bị, hơn nữa tốc độ công kích vô cùng nhanh chóng, nhanh đến cho dù nếu hắn không ngay lập tức mở ra kỹ năng giữ mạng, đã bị đánh trúng, càng đừng nói là Nhất Kiếm Truy Phong chưa từng thấy Long Tức, vẫn đang bay trong không trung.
Chỉ thấy một đạo thanh mang trong nháy mắt đã cắn nuốt Nhất Kiếm Truy Phong.
Sáu lần thương tổn, trực tiếp miểu sát Nhất Kiếm Truy Phong chỉ còn lại không đến 50% điểm sinh mệnh.
- Thế là kết thúc à?
Mọi người hoàn toàn không kịp phản ứng.
Tuy bọn họ đã sớm nghĩ tới Thạch Phong có thể thoải mái đánh bại Nhất Kiếm Truy Phong, nhưng bọn họ không ngờ lại trực tiếp miểu sát Nhất Kiếm Truy Phong, đây chính là thuộc tính cơ bản tương đương nhau, muốn trực tiếp miểu sát một nghề nghiệp bản giáp, sao có thể làm được như vậy?
Cho dù mọi người khó có thể tin được, biểu hiện ra người thắng là Dạ Phong trên lôi đài cũng sẽ không lỗi.
- Thuộc tính tương đương cũng có thể thoải mái miểu sát Nhất Kiếm Truy Phong, chẳng trách lại có thể một mình giết đại lĩnh chủ.
Trong lòng đám người Bách Thế Luân Hồi rung động không thôi.
Với trình độ của bọn họ, cho dù với đối chiến cùng thuộc tính với người chơi bình thường, cũng không thể làm được miểu sát.
Mà Thạch Phong lại có thể ở dưới tình huống cùng thuộc tính miểu sát bọn họ, chênh lệch trong đây, bọn họ đã không thể tưởng tượng được.
Nếu nói lúc trước bọn họ nhìn Thạch Phong, giống như nhìn cao thủ, như vậy hiện tại ánh mắt nhìn Thạch Phong lại giống như nhìn quái vật, bọn họ và Thạch Phong hoàn toàn không phải người của cùng một thế giới.
Mà dưới lôi đài lúc này Nhất Kiếm Truy Phong vẫn chưa hồi thần.
- Truy Phong, ta đã sớm nói rồi, chỉ dựa vào công phu mèo ba chân của ngươi, ở trước mặt Dạ Phong huynh chính là múa búa trước cửa Lỗ Ban, còn không mau cám ơn Dạ Phong huynh đã chỉ giáo đi?
Thanh Sương nhìn về phía Nhất Kiếm Truy Phong đang ngây người, lắc đầu bật cười nói.
Hắn đối với việc Thạch Phong miểu sát Nhất Kiếm Truy Phong, không hề cảm thấy có chút bất ngờ.
Lúc trước xem Thạch Phong chiến đấu với đại lĩnh chủ Noah, đó mới là kinh tâm động phách, đây chỉ là trò trẻ con mà thôi.
Nhất Kiếm Truy Phong vừa nghe vậy, vội vàng cảm tạ Thạch Phong.
Trận chiến này Nhất Kiếm Truy Phong xem như đã có nhận thức rõ ràng đối với thực lực của mình.
Sau đó, người khác cũng nhao nhao xin Thạch Phong chỉ giáo kỹ xảo chiến đấu.
Thạch Phong cũng không keo kiệt, bắt đầu chỉ đạo.
Bất tri bất giác thời gian trôi qua ba tiếng, mọi người vẫn chưa tận hứng.
Sự chỉ đạo của Thạch Phong đều là nhằm vào nhược điểm cá nhân để tiến hành cải tiến, lập tức có thể khiến chiến lực của mọi người có chút đề thăng, điều này khiến mọi người đều rất thán phục.
Thực lực mạnh như quái vật thì cũng thôi, chỉ điểm người ta còn có thể sắc bén như vậy.
Kỳ thật Thạch Phong chỉ là giúp những người này thay đổi một số thói quen chiến đấu không tốt, học được cách nắm giữ bản thân cơ bản mà thôi, khi chỉ đạo bọn Hỏa Vũ thì hoàn toàn không cần, bởi vì bọn họ dưới sự huấn luyện của Lôi Báo, đã nhớ kỹ phải nắm giữ bản thân thế nào.
- Không biết Thanh Sương huynh có bằng lòng trường kỳ bán ra một số Bách Quả Giai Nhưỡng không?
Thạch Phong cũng động lòng không thôi với Bách Quả Giai Nhưỡng.
Tuy người của Khu một có Bách Quả Giai Nhưỡng đề thăng độ phù hợp, lại không có nắm giữ cơ bản, căn bản không thể phát huy ra công hiệu chân chính của Bách Quả Giai Nhưỡng, nếu đưa Bách Quả Giai Nhưỡng cho bọn Hỏa Vũ sử dụng, sợ rằng lập tức có đề thăng rất lớn.
- Dạ Phong huynh, ngươi cũng biết Bách Quả Giai Nhưỡng là đặc sản có thể đề thăng trình độ nhất định của nơi ẩn núp chúng ta, thành lập quán rượu Hùng Sư mới có được, sản lượng vô cùng ít ỏi, cung không đủ cầu, nếu chỉ là mấy chục bình thì tặng cho Dạ Phong huynh cũng không có vấn đề, hiệu quả của Bách Quả Giai Nhưỡng thì ngươi cũng thấy rồi, có thể khiến chúng ta đề thăng độ hoàn thành kỹ năng, cảm ngộ kỹ năng tốt hơn, nếu trường kỳ bán ra Bách Quả Giai Nhưỡng, đối với người chơi của nơi ẩn núp chúng ta mà nói sẽ mang tới suy yếu không nhỏ.
Thanh Sương giải thích.
- Cái này thì ta đương nhiên hiểu, nếu ta có biện pháp khác để đề thăng thực lực của nơi ẩn núp thì sao?
Thạch Phong cười nói.
- Đề thăng thực lực của nơi ẩn núp?
Tất cả mọi người không khỏi cảm thấy hứng thú.
Cạnh tranh giữa các nơi ẩn núp có thể nói là khá kịch liệt, hơn nữa cấp bậc của người chơi càng cao lại càng kịch liệt, bởi vì khu vực bản đồ thăng cấp cao cấp càng lúc càng ít, hơn nữa còn tập trung, tài nguyên có thể sử dụng để người chơi thăng cấp cũng chỉ có chừng ấy, chỗ đóng quân mà nơi ẩn núp có thể lựa chọn tất nhiên càng lúc càng ít.
Thực lực đủ cường đại, tất nhiên có thể lựa chọn nơi có nhiều tài nguyên, nếu thực lực không đủ thì tất nhiên sẽ bị đuổi đi.
Khu một bọn họ cũng không ít lần chiến đấu với nơi ẩn núp khác.
Nhưng bản đồ cao cấp sau này, nơi ẩn núp cạnh tranh sẽ nhiều hơn mạnh hơn, đề thăng thực lực của nơi ẩn núp là chuyện lửa sém lông mày.