- Chẳng lẽ chênh lệch thực sự lớn như vậy?
Nhất Kiếm Truy Phong đã dùng hết kỹ năng có thể sử dụng, sử ra chiêu thức cả người cũng không chạm tới được góc áo của Thạch Phong, đả kích trong lòng không phải là lớn bình thường.
- Kỹ xảo né tránh của Dạ Phong đại ca thật sự quá cao minh, ta vẫn là lần đầu nhìn thấy loại kỹ xảo né tránh này.
Đội trưởng tiểu đội ba Thần Dụ Giả Thiển Nguyệt hai mắt sáng rực, liều mạng muốn hấp thụ kỹ xảo né tránh của Thạch Phong.
Không chỉ là một mình Thiển Nguyệt, vẻ mặt mọi người cũng đều trở nên nghiêm túc, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Thạch Phong, thậm chí còn mở ra công năng video, quay lại chiến đấu của Thạch Phong.
- Nếu ta có thể học được một nửa kỹ xảo né tránh của Dạ Phong huynh, sau này kích sát quái lĩnh chủ vật chính là thoải mái có thừ.
Bách Thế Luân Hồi cảm khái nói.
- Còn không phải à, công kích của quái lĩnh chủ vô cùng cao, nếu có thể né tránh được 50% công kích, như vậy áp lực của trị liệu sẽ nhỏ hơn nhiều, đáng tiếc trong cả khu một chúng ta, không ai có thể đạt tới trình độ như vậy.
Nữ Mục Sư Tịch Liên là có quyền lên tiếng ở đây nhất, nàng là Mục Sư số một của tiểu đội một, lần MT kháng ở phía trước, điểm sinh mệnh sẽ giảm như uống độc dược vậy, trị liệu căn bản là không thể dừng tay, chỉ cần hơi có sai lầm OT, loại áp lực này không phải lớn bình thường.
- Thật không biết Dạ Phong huynh là làm thế nào mà học được kỹ xảo né tránh như vậy, nếu có thể để cận chiến trong đội đều học được, nơi ẩn núp của khu một chúng ta khẳng định có thể mở ra giai đoạn kế tiếp rất nhanh.
Thanh Sương không chỉ là nhìn thấy sự đáng sợ của Thạch Phong, mà là tương lai của nơi ẩn núp.
Chỉ cần cận chiến nắm giữ được loại kỹ xảo giống như quỷ mị này, sau này tới dã ngoại săn quái đầu lĩnh và quái lĩnh chủ, hiệu suất thu thập Linh Hồn Thủy Tinh tuyệt đối có thể đề thăng mấy trình độ, đến lúc đó tốc độ tấn thăng cũng sẽ nhanh hơn mấy lần, bắt kịp nơi ẩn núp cỡ lớn của khu vực khác.
Khu một bọn họ tuy ở Ác Quỷ Giới Vực là số một, nhưng cũng chỉ là một nơi ẩn núp cỡ trung, nơi ẩn núp khác ngay cả cỡ trung cũng không đến, nhưng ra khỏi Ác Quỷ Giới Vực, trong giới vực khác lại có nơi ẩn núp cỡ lớn, thực lực mạnh hơn khu một bọn họ vài lần, tốc độ phát triển đó thì càng không cần phải nói, chênh lệch này sẽ chỉ càng kéo càng lớn.
- Thanh Sương đội trưởng, chẳng lẽ không có biện pháp gì để Dạ Phong huynh gia nhập khu một chúng ta à?
Thanh Ngưu thân là Cuồng Chiến Sĩ số một của tiểu đội một cũng bị kỹ xảo của Thạch Phong khiến cho rung động, loại kỹ xảo này hoàn toàn là khác với phương thức chiến đấu trước kia của bọn họ, nếu có thể kéo Dạ Phong gia nhập khu một, trở thành cư dân của nơi ẩn núp, đối với nơi ẩn núp mà nói chính là đề thăng to lớn.
Nghe thấy đề nghị của Thanh Ngưu, đội trưởng của tiểu đội khác cũng đều nhìn về phía Thanh Sương.
- Các ngươi đó.
Thanh Sương cười khổ bất đắc dĩ.
- Ta cũng muốn lắm, nhưng Dạ Phong huynh là Độc Hành Giả, Độc Hành Giả là gì? Chẳng lẽ các ngươi không biết à?
- Đúng là đáng tiếc.
Người khác nghĩ đến phong cách của Độc Hành Giả, đều không khỏi lắc đầu thở dài.
Nơi ẩn núp giống như nhà của bọn họ, nhìn thì nơi ẩn núp trở nên cường đại từng chút một, trong lòng bọn họ tất nhiên cao hứng, chỉ là Độc Hành Giả đều không thích bị trói buộc.
Theo mọi người kết thúc nói chuyện, Thạch Phong trên lôi đài cũng ngừng né tránh.
- Cũng biết được kha khá rồi, vậy kết thúc đi.
Thạch Phong đã hoàn toàn thăm dò được trình độ thực lực hiện tại của Nhất Kiếm Truy Phong và tác dụng của Bách Quả Giai Nhưỡng, chiến đấu tiếp cũng không có ý nghĩa gì, lập tức bước ra Hư Vô Chi Bộ, biến mất trong tầm nhìn của tất cả mọi người.
- Biến mất?
Nhất Kiếm Truy Phong nhìn xung quanh với vẻ không thể tin nổi, bên trái không có, bên phải cũng không có, thậm chí ngay cả ở trên trời cũng không có.
- Người đâu rồi?
Nhất Kiếm Truy Phong thậm chí còn không cảm giác được sự tồn tại của Thạch Phong.
Thích Khách bình thường tiềm hành tới gần, cho dù không nhìn thấy, ít nhiều cũng có thể cảm giác được có người tồn tại, hiện tại Thạch Phong ngay cả cảm giác tồn tại cũng không có, cái này còn lợi hại hơn tiềm hành rất nhiều.
Người trong thính phòng lúc này cũng há to miệng, trợn mắt há hốc mồm.
Một người sống sờ sờ lại biến mất.
Nhưng nghề nghiệp Kiếm Sĩ này là không có loại kỹ năng tiềm hành này.
Trên lôi đài thi đấu chỉ có phân ra thắng bại, người chơi mới có thể xuống, nếu thắng bại đã rõ lôi đài sẽ biểu hiện ra ảnh chân dung của người thắng, nếu đột nhiên một bên offline, cũng sẽ phân ra thắng bại, nhưng hiện tại thắng bại chưa phân, khả năng duy nhất chính là Thạch Phong thật sự biến mất.
Có điều mọi người thoát khỏi kinh ngạc, Thạch Phong lại lại đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Nhất Kiếm Truy Phong, chỉ thấy Thạch Phong vung một tay lên, ba đạo trăng tròn màu bạc giao nhau trên người Nhất Kiếm Truy Phong.
- Kiếm nhanh quá.
Tuy Nhất Kiếm Truy Phong đã ngay lập tức vung kiếm ngăn cản, nhưng tốc độ xuất kiếm của Thạch Phong thực sự quá nhanh, nhanh đến mức hắn hoàn toàn không kịp phản ứng đã mượn chiêu...
Một chiêu trảm kích của Thạch Phong đánh bay Nhất Kiếm Truy Phong, cho dù thuộc tính trên cùng một trình độ, uy lực mà độ hoàn thành kỹ năng 95% phát huy ra trong nháy mắt đã tiêu diệt hơn 50% điểm sinh mệnh của Nhất Kiếm Truy Phong.
- Đây đúng là Kiếm Sĩ sao?
Nhất Kiếm Truy Phong nhìn điểm sinh mệnh tổn thất, trong lòng thầm kinh hãi.