Nếu hắn đã có tư cách tiến vào trong Thế Giới Phong, hắn cũng không vội nhất thời, nhân tiện còn có thể khôi phục một chút trạng thái tinh thần, dẫu sao chiến đấu cường độ cao, là vô cùng hao tâm tổn sức.
- Chỉ là một khảo nghiệm trước sơn môn đã khiến ta phải dùng ra nhiều át chủ bài như vậy, không biết khảo nghiệm trong núi sẽ thế nào?
Thạch Phong nghĩ đến lúc trước đột nhiên xuất hiện Đọa Thiên Sứ bậc năm, trong lòng vẫn có chút máu.
Ba tiếng rất nhanh đã trôi qua, Thạch Phong cũng cầm chìa khóa màu tím vàng được thưởng mở cửa lớn thông tới Thế Giới Phong.
Thạch Phong vừa bước vào trong Thế Giới Phong, thời gian lúc trước khảo nghiệm có được cũng bắt đầu đếm ngược.
- Không có quái vật à?
Thạch Phong kinh ngạc.
Hắn không vội vã xâm nhập, nhìn nhìn xung quanh, còn cả thần điện cao hơn mười mét cách đó không xa, căn bản không có bất kỳ quái vậtnào tới cản hắn.
Sau đó Thạch Phong mở ra Phong Hành Bộ chạy về phía thần điện cao mười mét.
Cửa đá trước thần điện kim bích huy hoàng đóng chặt, Thạch Phong chỉ vừa chạm đến cửa đá, bên tai vang lên âm thanh nhắc nhở.
Hệ thống: Kiểm tra là chìa khóa thần điện cấp Sử Thi, có tư cách mở cửa lớn thần điện cấp Thanh Đồng,có tiêu tốn 50 phút để mở không?
- Mẹ kiếp, mở thần điện còn cần tiêu tốn thời gian?
Vốn Thạch Phong vẫn cho rằng thời gian của hắn chắc là đủ dùng rồi, hiện tại lại thêm trò này, lập tức cảm thấy tâm tình khác hẳn.
Có điều tình huống cụ thể trong thần điện thế nào, Thạch Phong cũng không rõ, phải tìm hiểu một chút, về sau mới dễ ứng phó hơn.
- Mở cửa lớn.
Thạch Phong cắn răng nói.
Mà thời gian còn lại của Thạch Phong lập tức ít đi 50 phút, nếu đổi thành quái vật lúc trước kích sát, tương đương với kích sát hai tinh anh đặc thù.
Đi vào trong thần điện là một cầu thang thông tới đỉnh thần điện, trên vách tường xung quanh cầu thang khắc rất nhiều thần văn và tranh vẽ, trong đó có một số thần linh trước Đại phá diệt.
Thạch Phong từng bước dọc theo cầu thang đi tới đỉnh thần điện.
Sơ kỳ Thạch Phong còn không có cảm giác gì, có điều đi đến phần giữa của cầu thang, Thạch Phong liền cảm thấy không đúng.
- Sao trọng lực lại trở nên mạnh hơn?
Sức nắm giữ của Thạch Phong đối với bản thân rất mạnh, lúc này hắn mới chỉ bước lên một bậc cầu thang, trọng lực đa đề thăng một thành, đừng nhìn trọng lực từ 1 đề thăng tới 1.1 thì khác biệt không lớn, nhưng sẽ ảnh hưởng tới phát huy độ hoàn thành kỹ năng, dẫn tới chiến lực giảm xuống.
Có điều Thạch Phong đã tới rồi, tất nhiên không muốn rời khỏi.
Nếu một thần điện cấp Thanh Đồng cũng không vượt qua được, muốn có được Hắc Ám Chi Thư căn bản chính là nằm mơ.
Khi từng bước đi tới, tốc độ của Thạch Phong cũng không còn nhanh như trước nữa, bởi vì cứ đi được mười bậc cầu thang, trọng lực đều sẽ mạnh hơn, Thạch Phong ít nhiều cũng cần thích ứng một chút.
Cho tới khi Thạch Phong lên tới tầng cao nhất của thần điện, trọng lực đã lên tới 2.4 lần.
Ở dưới dạng trọng lực này, cho dù Thạch Phong cũng phải chịu ảnh hưởng không nhỏ.
Không gian ở đỉnh thần điện không lớn, đại khái to bằng một sân bóng rổ, mà ở bên trong cùng đặt một thạch quan màu đen, ngoài ra thì không có gì.
Thạch Phong đi lên phía trước, cách thạch quan còn cự ly hơn 10 mét, trên thạch quan đột nhiên hiện ra thần văn màu vàng, sau đó ở chung quanh hình thành một ma pháp trận màu vàng, trong nháy mắt đã bao bọc lấy Thạch Phong.
- Đây là kết giới?
Thạch Phong nhìn chung quanh, tất cả đều bị vách tường bán trong suốt màu vàng nhạt che kín, có thể nói là hắn đã hoàn toàn bị vây ở bên trong.
Khi Thạch Phong đang nghĩ làm thế nào để ra ngoài, nội bộ kết giới ngưng tụ ra một đạo thân ảnh bán trong suốt.
Mà thân ảnh này không ngờ chính là bản thân Thạch Phong, bất kể là quần áo hay là diện mạo đều giống hệt.
Thần Điện Thủ Vệ, cấp 32, điểm sinh mệnh 20000.
- Chẳng lẽ muốn ta làm thịt hắn?
Thạch Phong nhìn Thần Điện Thủ Vệ, thần sắc có chút ngưng trọng.
20000 điểm sinh mệnh, đối với Thạch Phong mà nói, chỉ cần một chiêu bạo kích là có thể miểu sát, nhưng Thạch Phong lại không dám tùy tiện tiến lên, bởi vì trực giác của Thạch Phong nói với hắn, đi lên chính là chết!
Ngay cả quái vật lĩnh chủ Thạch Phong cũng có thể ứng phó, nhưng hiện tại đối với Thần Điện Thủ Vệ chỉ có 2 vạn điểm sinh mệnh lại triệt để bất lực.
- Ngươi không lên à?
Thần Điện Thủ Vệ cười cười mở miệng nói.
Nhìn biểu hiện và ngôn ngữ đầy nhân tính hóa của Thần Điện Thủ Vệ, Thạch Phong không khỏi giật mình.
Trong ký ức của hắn, trừ NPC bậc cao có thể có biểu hiện như vậy ra, hắn thực sự vẫn chưa từng nhìn thấy ở trên người một quái vật bình thường, có thể thấy được Thần Điện Thủ Vệ rất không đơn giản.
- Ta không muốn chết.
Thạch Phong lắc đầu, trong lòng càng kiên định với sự cường đại của Thần Điện Thủ Vệ và trực giác của hắn.
- Ngươi rất không tồi, không ngờ có thể nhìn ra chênh lệch thực lực giữa chúng ta, có điều ngươi cứ yên tâm, ngươi tới đây, cũng không có bất kỳ nguy hiểm gì, ngược lại sẽ có phần thưởng cho ngươi.
Thần Điện Thủ Vệ cười bảo.
- Phần thưởng? Phần thưởng gì?
Thạch Phong không cho rằng một NPC sẽ đùa giỡn hắn, cũng không cần thiết, bởi vì NPC này tuyệt đối là mạnh hơn hắn, muốn đối phó hắn, trực tiếp giết là xong.
- Giúp ngươi trở nên mạnh hơn.
Thần Điện Thủ Vệ giải thích.
- Ta có thể chỉ điểm cho ngươi một kỹ năng của Kiếm Sĩ, có thể học được bao nhiêu thì phải dựa vào chính ngươi, có điều thời gian của ngươi không nhiều lắm, hiện tại chỉ còn lại không đến 49 phút.
- Chỉ điểm kỹ năng của Kiếm Sĩ.
Thạch Phong kinh ngạc, nghĩ đến cái giá để mở ra thần điện cấp Thanh Đồng, lập tức hiểu ra, vội vàng nói.
- Ta muốn chỉ điểm kỹ năng trảm kích một chút.