Kỹ năng của Kiếm Sĩ rất nhiều, có điều có một số là thường dùng, một số là không thường dùng, trong đó kỹ năng trảm kích với một trong những kỹ năng rất thường dùng của hắn, tuy có ma khí khiến độ hoàn thành đề thăng không ít, có điều cách 100% vẫn còn một đoạn cự ly.
- Phán đoán của ngươi rất tốt, như vậy ngươi nhìn cho kỹ nhé.
Thần Điện Thủ Vệ gật đầu, bắt đầu diễn luyện kỹ năng trảm kích.
Chỉ thấy thân thể của Thần Điện Thủ Vệ nghiêng về phía trước, Thâm Uyên Giả trong tay vung lên, Thâm Uyên Giả bắt đầu trở nên mơ hồ, sau đó không gian phía trước xuất hiện vết nứt, lộ ra một khe nứt không gian mờ mờ, có chênh lệch một trời một vực với trảm kích mà Thạch Phong dùng ra.
- Sao có thể như vậy được?
Trong lòng Thạch Phong dâng lên sóng to gió lớn.
Độ hoàn thành của kỹ năng trảm kích mà hắn sử dụng đã vượt quá 95%, có thể nói là vô cùng tiếp cận hoàn mỹ, nhưng khi hắn xuất kiếm, ba đạo kiếm quang giống như trăng tròn, giao hộ ở một điểm, nhưng Thần Điện Thủ Vệ dùng ra kỹ năng trảm kích, căn bản không phải ba đạo kiếm quang, từ thật tới cuối đều là một đạo kiếm mang, hơn nữa tốc độ vung kiếm của Thần Điện Thủ Vệ không nhanh, hắn nhìn vô cùng rõ ràng, cũng rất chắc chắn chỉ có một đạo kiếm mang.
Có điều khủng bố nhất vẫn là uy lực mà trảm kích thể hiện mà.
Thạch Phong có thể cảm thấy lực lượng và thể chất của Thần Điện Thủ Vệ cũng như hắn, chỉ là điểm sinh mệnh khá nhiều mà thôi, nhưng trảm kích lại có thể xé rách không gian, nhìn ra khe nứt không gian đó, tuy rất nhỏ, có điều uy lực này đủ để miểu sát hắn rồi.
Tốc độ không nhanh, lực lượng không lớn, nhưng lại có thể tạo thành uy lực khủng bố như vậy.
- Nhìn rõ chưa?
Thần Điện Thủ Vệ cười nói.
- Chưa.
Thạch Phong gật đầu, rất dứt khoát thừa nhận.
Hắn nói thế nào cũng là cao thủ đỉnh cấp đạt tới trong Thần Vực, tuy không bằng những cao thủ đỉnh phong của đời trước, có điều chênh lệch đã không xa, nhưng kỹ năng trảm kích bậc một mà Thần Điện Thủ Vệ sử dụng lại hoàn toàn phá tan nhận thức của hắn đối với kỹ năng trảm kích.
- Chưa rõ thì nhìn thêm mấy lần, cũng có thể tới đây tự mình cảm nhận một chút, ngươi có thể yên tâm, ở trong kết giới, ngươi sẽ không bị thương.
Thần Điện Thủ Vệ giống như một vị lão sư, rất ân cần dạy dõ học sinh Thạch Phong này.
Thạch Phong vừa nghe vậy, vội vàng chỉ giáo Thần Điện Thủ Vệ.
Kỹ thuật muốn đề thăng, chiến đấu là nhanh nhất, lúc trước là lo lắng Thần Điện Thủ Vệ sẽ làm thịt hắn, hiện tại đã là phần thưởng cho hắn đề thăng trình độ kỹ năng, hắn tất nhiên sẽ không khách khí, trực tiếp thể hiện ra kỹ xảo hoàn mỹ nhất chiến đấu với Thần Điện Thủ Vệ.
Nhìn thấy Thạch Phong sử dụng trảm kích công tới, Thần Điện Thủ Vệ cũng dùng ra kỹ năng trảm kích.
Hai kiếm va chạm, tia lửa bắn ra bốn phía.
Keng một tiếng!
Thạch Phong chân trước vừa bổ một chiêu trảm kích về phía Thần Điện Thủ Vệ, chân sau đã dính lên trên vách kết giới, ở vị trí đứng lúc trước của Thạch Phong còn lưu lại một khe nứt không gian mờ mờ.
- Đây là... Vượt qua kỹ năng hoàn mỹ sao?
Thạch Phong nhìn Thần Điện Thủ Vệ với vẻ kinh ngạc, trong đầu không ngừng nhớ lại một kiếm Thần Điện Thủ Vệ chém ra lúc trước.
Nói tới tốc độ xuất kiếm, rõ ràng là hắn nhanh hơn, hơn nữa hắn cũng làm tốt chuẩn bị né tránh.
Nhưng hắn chưa kịp tránh, kiếm của Thần Điện Thủ Vệ đã chạm đến kiếm của hắn rồi, trong nháy mắt hắn cảm thấy trong tay truyền ra một cỗ lực lượng to lớn, sau đó thì cả người bay ra ngoài.
Lúc này Thạch Phong vẫn kinh hồn bất định, may mà đây chỉ là chỉ đạo, bằng không Thần Điện Thủ Vệ thật sự có thể một kiếm miểu sát hắn rồi, chênh lệch giữa hắn và Thần Điện Thủ Vệ, căn bản chính là hai thế giới.
- Hoàn mỹ?
Thần Điện Thủ Vệ mỉm cười.
- Trên thế giới này nào có hoàn mỹ? Chỉ có nhãn giới của ngươi có hạn, giới hạn bản thân ở trong thế giới của mình mà thôi.
- Không hoàn mỹ?
Thạch Phong nghĩ đến hạn định độ hoàn thành kỹ năng 100%, nhưng Thần Điện Thủ Vệ vẫn nói không hoàn mỹ.
- Chẳng lẽ độ hoàn thành kỹ năng còn có thể vượt quá 100%!
Thạch Phong càng nghĩ càng cảm thấy là có khả năng, bằng không kỹ năng trảm kích của hắn đã tiếp cận 100%, vì sao lại có chênh lệch với kỹ năng trảm kích mà Thần Điện Thủ Vệ sử dụng lớn như vậy.
Sau đó Thạch Phong hết lần này tới lần khác chiến đấu với Thần Điện Thủ Vệ.
Kết quả của mỗi lần chiến đấu đều là Thạch Phong thua, nhưng Thạch Phong càng đánh càng hưng phấn, bởi vì hắn cảm thấy đã nắm được gì đó, đây là thứ mà hắn chưa từng phát giác.
Hắn đã quá chú trọng bản thân, muốn khiến kỹ năng sử dụng giống hệt với triển lãm của hệ thống, nhưng lại quên thứ ngoại tại.
Theo liên tục giao thủ, độ hoàn thành của Thạch Phong cũng đang không ngừng đề thăng.
96%... 97%... 98%...
- Chắc là cảm giác này rồi.
Thạch Phong đột nhiên nghiêng người, không còn cầu cực hạn của tốc độ, theo lực cản không khí mà chém ra một kiếm.
Lập tức trong không gian phía trước xuất hiện một khe nứt không gian.
Độ hoàn thành kỹ năng trảm kích 101%.
- Cảm giác này đúng là tuyệt vời.
Thạch Phong nhìn khe đen trước người, không khỏi nhớ lại cảm giác xuất kiếm lúc trước.
Đáng tiếc loại độ hoàn thành vượt quá hoàn mỹ này Thạch Phong cũng chỉ là ngẫu nhiên kích phát, muốn bắt được loại cảm giác này là quá khó khăn, giống như là mộng cảnh vậy.
Thạch Phong vẫn muốn tiếp tục đối luyện với Thần Điện Thủ Vệ một phen, bên tai lại đột nhiên vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
Hệ thống: Thời gian Thần điện mở ra đã kết thúc, người chơi còn 3 giây để truyền tống ra khỏi thần điện.
- Nhanh như vậy đã hết giờ rồi à?
Thạch Phong không khỏi kinh ngạc.