Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần (Dịch Full)

Chương 852 - Chương 852: Hôi Ưng (2)

Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần Chương 852: Hôi Ưng (2)

- Hắn điên rồi.

Hôi Ưng nhìn thấy hành vi điên cuồng của Thạch Phong, cảm thấy không thể tin nổi.

- Chẳng lẽ hắn cho rằng ta sẽ đao hạ lưu tình? Hoặc là muốn vào thời khắc mấu chốt né tránh một đao của ta?

Kinh nghiệm chiến đấu của Hôi Ưng vô cùng phong phú, Thạch Phong đã không phải kẻ điên, như vậy khả năng duy nhất chính là muốn vào lúc chỉ mành treo chuông né tránh công kích của hắn, mượn đó để công kích nhược điểm của hắn.

- Đúng là quá coi thường ta.

Sắc mặt Hôi Ưng lạnh lùng, khí lực trong tay lại gia tăng mấy phần, khiến đao tốc đột nhiên nhanh hơn, trong cự ly ngắn tại như vậy khiến người ta căn bản không thể né tránh.

Một đao bổ tới.

Đao mang xuyên qua thân thể của Thạch Phong.

- Đây là.

Hôi Ưng nhìn chiến đao của hắn không ngờ lướt qua trước mặt Thạch Phong, chỉ bổ trúng một đao tàn ảnh thôi.

- Thế này là sao?

Lăng Hương há to miệng, nhìn thế nào thì một đao trước cũng phải bổ trúng Thạch Phong rồi, nhưng không biết vì sao, chỉ có cự ly một mét, chiến đao dài chừng 1.3 mét đó lại giống như không đủ dài, không ngờ vẫn thiếu một chút nữa mới có thể chém trúng được Thạch Phong.

Phượng Thiên Vũ ở bên cạnh thì mắt đẹp nhíu lại, thần sắc ngưng trọng nói:

- Lấy lùi làm tiến, không ngờ Hắc Viêm đã đạt tới loại cảnh giới này rồi à?

- Lấy lùi làm tiến, hắn là làm thế nào?

Lăng Hương vừa nghe vậy, trong lòng lập tức chấn động.

Phương thức công kích lấy lùi làm tiến, nhìn thì là đang lui về phía sau, lại khiến đối phương cho rằng lúc nào cũng là đang tấn công, có điều tở đối chiến, sẽ phát hiện có thế nào cũng không tìm được thân thể của đối phương, nhưng đối phương thủy chung ở trước mặt mình, giống như lệ quỷ quấn thân, không hất ra được, có thể khiến tạo thành áp lực tâm lý cực lớn cho đối phương.

Lấy lùi làm tiến có thể nói là bản lĩnh giữ nhà của Long Vũ, có điều sở dĩ Long Vũ có thể sử dụng kỹ xảo như vậy, toàn là dựa vào vực, có sức nắm giữ tuyệt đối với ngoại giới, mới có thể thoải mái thi triển ra kỹ xảo chiến đấu như vậy.

- Chẳng lẽ hắn là học từ sau chiến đấu với Long Vũ à? Sao có thể như vậy được?

Lăng Hương nghĩ đến đây, sau lưng lạnh toát.

Hôi Ưng liên tục chém ra hơn mười đao, đao nào đao nấy đều sắc bén mau lẹ, người chơi bình thường căn bản là ngay cả đỡ cũng không đỡ được, nhưng lại không chạm vào được Thạch Phong, luôn thiếu một chút, nhưng không vung đao chiến đấu, cự ly gần như vậy, nếu Thạch Phong vừa xuất kiếm, hắn căn bản không kịp ngăn cản, chỉ có thể xả thân công kích.

- Chẳng trách người của Long Phượng Các sau khi nhìn thấy Hôi Ưng ra sân lại tự tin như vậy, vốn là cao thủ đạt tới cảnh giới Nhập Vi, nếu không phải ta có cảm ngộ ở Hắc Ám Thần Điện, đúng là rất khó đối phó được hắn.

Thạch Phong đã biết đại khái trình độ của Hôi Ưng.

- Hiện tại kết thúc thôi.

Chỉ thấy Thạch Phong đột nhiên biến mất, không còn một chút cảm giác tồn tại.

- Đây là Hư Vô Chi Bộ đó sao?

Hôi Ưng cả kinh, hắn ít nhiều cũng từ trong video từng thấy bản lĩnh giữ nhà Hư Vô Chi Bộ của Thạch Phong, chỉ là hắn không ngờ một người sống sờ sờ không ngờ thật sự biến mất trước mắt mình, ngay cả ngũ cảm nhạy bén của hắn cũng không cảm giác được.

Có điều nhược điểm của Hư Vô Chi Bộ cũng rất rõ ràng.

Đó chính là trong nháy mắt Thạch Phong công kích, đối mặt với một kiếm trí mạng đó, tín hiệu đại não truyền tới không thể bỏ qua, có điều muốn ngăn cản cũng rất khó, dẫu sao cự ly cũng quá gần.

Thường thấy nhất chính là thích ứng với Hư Vô Chi Bộ, khiến tín hiệu truyền đạt của đại não đừng bỏ qua, như vậy Hư Vô Chi Bộ của Thạch Phong cũng vô dụng, điều muốn làm được điểm này cũng vô cùng khó, giống như mấy trăm người người lạ đồng thời đi qua bên cạnh, không ai lại nhớ được dung mạo của mỗi người.

Chỉ là có thể nhớ được mấy người đã không dễ dàng rồi, tuyệt đại bộ phận tin tức đều bị đại não tự động bỏ qua, cho nên muốn hoàn toàn phá giải Hư Vô Chi Bộ là rất khó.

- Có điều ngươi cũng quá coi thường ta rồi.

Khóe miệng Hôi Ưng nhếch lên, chiến đao trong tay xoay chuyển, nhắm vào một chỗ không người vung ra một đao.

Keng.

Tia lửa văng khắp nơi, tiếng kim loại va chạm phát ra vang vọng toàn bộ đấu kỹ trường, mà thân ảnh của Thạch Phong cũng lộ ra.

- Quả nhiên vẫn có thể biết được vị trí đại khái.

Thạch Phong không giật mình trước biểu hiện của Hôi Ưng, nói như thế nào thì Hôi Ưng cũng đã đến Nhập Vi cảnh, bỏ qua tin tức sẽ không lớn như vậy, cho nên có thể nhận thấy vị trí đại khái.

Giống như chiến đấu với Long Vũ, Long Vũ nắm giữ vực lợi hại hơn, tất cả tin tức bên trong lĩnh vực đều sẽ truyền vào đại não không chút bỏ xót, không bỏ qua bất kỳ điều gì, dưới sự quan sát toàn tâm, Hư Vô Chi Bộ căn bản là vô dụng.

- Có điều đáng tiếc, ngươi chỉ có một thanh kiếm, mà ta chỉ dựa vào một tay cũng có thể áp chế ngươi.

Tay cầm Thâm Uyên Giả của Thạch Phong dùng sức, lập tức đè xuống chiến đao nắm bằng hai tay của Hôi Ưng, mà Luyện Ngục Chi Ảnh ở tay còn lại vẽ ra một đường cong hoàn mỹ, đâm xuyên qua ngực Hôi Ưng, lưu lại một một khe hở hẹp không thể nhìn thấy.

- Đáng giận....

Hôi Ưng ôm ngực, trong ánh mắt đầy vẻ không cam lòng, có điều vẫn ngã xuống sàn đấu kỹ trường.

Hôi Ưng bại trận, khiến toàn trường là một mảng tĩnh mịch.

Tuy Trận chiến đấu này rất đơn giản, nhưng cao thủ so chiêu chính là như vậy, sinh tử thường thường chỉ từ một chút chênh lệch là đủ để phán định thắng bại.

- Đúng là đáng tiếc, nếu Hôi Ưng sử dụng hai thanh vũ khí, cũng sẽ không để Hắc Viêm thắng thoải mái như vậy.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Ko thấy ai bình luận
Trả lời
| 0