ミ★ VIPTruyenGG.com
Độc Giác Sư Vương cao năm mét căn bản không cho Thạch Phong cơ hội tới gần, móng vuốt vung ra, hóa thành một đạo tàn ảnh, giống như một trận cuồng phong trực tiếp thổi quét về phía Thạch Phong, tốc độ cực nhanh, không kém hơn Thạch Phong mở ra Phong Hành Bộ là bao nhiêu, cự ly hơn hai mươi mét, nháy mắt đã biến mất, nơi đi qua đều bị cuồng phong khuấy nát.
- Sức phá hoại mạnh quá.
Thạch Phong không dám lơ là, trực tiếp dùng ra Thâm Uyên Thúc Phược.
Sau khi Thâm Uyên Giả tiến hóa, tất cả kỹ năng đều đạt tới trình độ bậc một, quái vật cấp bậc lĩnh chủ tương đương với nghề nghiệp bậc hai, chỉ chênh lệch một bậc, không còn là chênh lệch hai bậc giống như trước, hiệu quả kỹ năng cũng không phát huy ra được bao nhiêu.
Mười hai sợi xích đen xì từ trong hư không bắn ra, lập tức khóa lấy tứ chi của Độc Giác Sư Vương, khiến Độc Giác Sư Vương lập tức ngừng lại, phát ra từng trận rít gào.
Lúc trước là tùy ý có thể giãy ra khỏi Thâm Uyên Thúc Phược, lúc này Độc Giác Sư Vương lại bất kể dùng sức như thế nào cũng không thể nhúc nhích, chỉ là sợi xích hơi rung rung, có xu thế sắp đứt mà thôi, nhưng cách đứt hẳn vẫn cần một chút thời gian.
- Cuối cùng Thâm Uyên Thúc Phược cũng có thể sử dụng được rồi.
Thạch Phong rất hài lòng với điều này, bởi vì quái vật phải đối mặt càng lúc càng cường đại, hiệu quả của Thâm Uyên Thúc Phược cũng càng lúc càng yếu, cho nên đều không thể sử dụng, hiện giờ uy năng tái hiện, sau này đối phó quái vật cường đại lại có thêm một phần thủ đoạn.
Có điều Thạch Phong cũng không dám ở lâu, mở ra Phong Hành Bộ xoay người rời đi.
Vốn Thâm Uyên Thúc Phược có thể khiến mục tiêu không thể động đậy 4 giây, đối mặt với Độc Giác Sư Vương có thể chống đỡ hơn 2 giây là tốt lắm rồi, chút thời gian này cũng có thể kéo giãn không ít cự ly.
Quả nhiên thời gian 2 giây vừa qua, Độc Giác Sư Vương giãy ra khỏi sợi xích, lao thẳng tới phương hướng mà Thạch Phong đào tẩu.
Một người trốn một thú đuổi.
Không ngừng đi qua trong rừng tuyết.
Tuy giữa đường hấp dẫn một số quái vật, có điều tốc độ lại không nhanh bằng Thạch Phong, rất nhanh đã bị bỏ lại.
Chỉ là Độc Giác Sư Vương có thế nào cũng không cắt đuôi được, cũng may Độc Giác Sư Vương không phải lĩnh chủ loại hình tốc độ, tốc độ của Thạch Phong khi mở ra Phong Hành Bộ cũng ngang ngửa với Độc Giác Sư Vương, cự ly kéo giãn trong 2 giây thủy chung là không bị rút ngắn lại.
- Cứ chạy như vậy cũng không phải biện pháp, hiện tại cũng không thấy quái vật phi hành, chắc có thể sử dụng Ngự Không Phi Hành.
Khi Thạch Phong đang một đường chạy trốn, cũng một mực chú ý tới tình hình trên bầu trời.
Năng lực phi hành đối với quái vật dưới mặt đất mà nói chính là một ưu thế to lớn, nhưng theo cấp bậc đề thăng, ở không ít bản đồ cũng có quái vật hệ phi hành, nếu gặp phải thì chính là ngay cả cơ hội chạy thoát thân cũng không có, hoặc là làm thịt quái vật để giữ mạng, hoặc là bị quái vật làm thịt, có thể chạy thoát đều là nhờ vận khí.
Đỉnh thế giới được xưng là khu vực mà chỉ có cao thủ mới có thể bước vào, cho dù là khu vực cấp thấp hơn cũng không phải dễ sinh tồn như vậy.
Thạch Phong có Thất Diệu Chi Giới, tự nhận là năng lực chạy thoát thân rất cao.
Có điều Thạch Phong cũng không dám dùng bừa kỹ năng ở Đỉnh thế giới, khi dùng không tốt có thể sẽ tự hại chết mình.
Sau khi xác định không có vấn đề, Thạch Phong mở ra Ngự Không Phi Hành của Phong Chi Hoàn, nhảy lên trên bầu trời, Độc Giác Sư Vương cũng chỉ có thể gầm rú truy đuổi dưới mặt đất, nhìn Thạch Phong rời xa.
Tốc độ di chuyển đề thăng 220%, cho dù Thạch Phong chỉ có cấp 32, cũng không phải quái lĩnh chủ cấp 45 có thể đuổi kịp.
Khu vực được đánh dấu trên Nguyên Tố Chi Hạch là ở khu hạch tâm của núi Sogar, Thạch Phong mượn Ngự Không Phi Hành một đường bay tới khu hạch tâm của núi Sogar.
Trên đường đi Thạch Phong là bay bay dừng dừng, bởi vì Ngự Phong Phi Hành chỉ có thể kéo dài 24 giây, sau có là thời gian cooldown 2 phút.
Về phần chạy trên mặt đất, Thạch Phong cũng không dám.
Chỉ là quái lĩnh chủ nhìn thấy khi mở ra Ngự Không Phi Hành đã không dưới ba con, ngoài ra còn có không ít quái vật đầu lĩnh và quái tinh anh, cho dù có quyển trục ẩn thân cũng không tránh được.
Hơn một tiếng sau, Thạch Phong đi tới chân núi ở khu hạch tâm của núi Sogar.
- Cũng may mà có năng lực phi hành, bằng không trên đường đi đúng là không đi được.
Thạch Phong quay đầu nhìn nhìn rừng tuyết dưới chân núi, không khỏi cảm thấy may mắn.
Trên đường đi trừ quái lĩnh chủ, Thạch Phong còn nhìn thấy một con đại lĩnh chủ cấp 50.
Với trình độ trước mắt của Thạch Phong, nếu không biết bay, sợ rằng căn bản là không thể chạy thoát thân từ trong tay con đại lĩnh chủ đó.
Đi tới chân núi, Thạch Phong cũng không dám bay lên núi ngay.
Bởi vì trên ngọn núi có quái vật hệ phi hành bay lượn, nếu trêu chọc đến phải, vậy thì thực sự rất khó đối phó.
Sau đó Thạch Phong dùng ra quyển trục ẩn dật, cẩn thận dọc theo thềm đá sơn đạo đi tới.
Đi tới khu hạch tâm của núi Sogar, cấp bậc của quái vật thấp nhất cũng là cấp 50, Thạch Phong chỉ là cấp 32, chênh lệch 18 cấp, rất dễ bị những quái vật này thăm dò ra, tuy sử dụng quyển trục ẩn dật không thể hoàn toàn bù đắp được chênh lệch mà cấp bậc mang đến, có điều muốn phát hiện Thạch Phong, ít nhất cũng phải ở cự ly bảy tám mươi mét, trong phạm vi mắt thường của hắn có thể nhìn thấy, hoàn toàn hoàn toàn né tránh trước.
Sơn đạo của Núi Sogar rất nhỏ hẹp, xung quanh đều là triền núi dốc, rất khó leo lên thì không nói, còn có không ít Thạch Viên tuần tra, muốn lên núi cũng chỉ có một con đường.