Sau đó Thạch Phong giao lại sự vụ của Thạch Lâm Tiểu Trấn cho Ưu Úc Vi Tiếu và Hắc Tử cùng quản lý, bảo Thủy Sắc Sắc Vi dẫn dắt Hắc Thần Quân Đoàn tới Thạch Trảo Sơn Mạch thăng cấp quét quái.
Mà sau khi Thạch Phong thì từ trong kho công hội lấy một số quyển trục ma pháp và vật phẩm giữ mạng, một mình tới Đỉnh thế giới làm nhiệm vụ.
Đỉnh thế giới kỳ thật là một tân đại lục cao hơn mặt biển.
Vị trí Bảo Tàng của Solomon chỉ ra, chính là một khu vực trong đại lục này, núi Sogar.
Đáng để lấy làm mừng là núi Sogar không phải khu vực cấp bậc quá cao, chỉ từ cấp 40 đến cấp 60 mà thôi, dựa vào cấp 32 và một thân trang bị cực phẩm của Thạch Phong hiện giờ, không phải là không thể thăm dò.
Núi Sogar là ở trong một rừng tuyết, không gian đột nhiên vỡ ra, một đạo thân ảnh từ đen xì từ trong khe hở không gian xuất hiện.
- Đây là Đỉnh thế giới à?
Thạch Phong nhìn chung quanh, hít sâu một hơi, cảm giác dưỡng khí là rất loãng, hơn nữa trọng lực cũng rất lớn, khoảng gấp ba trọng lực bình thường, nhiệt độ xung quanh cũng là khoảng âm 20 độ, hoàn cảnh vô cùng ác liệt.
Sau khi Thần Vực mở ra lần tiến hóa thứ ba, ảnh hưởng của trọng lực chỉ là một bộ phận, nồng độ dưỡng khí trong không khí, còn có nhiệt độ xung quanh cũng đều rất ảnh hưởng tới chiến lực của người chơi.
Ảnh hưởng của nhiệt độ đối với người chơi không phải là quá lớn, bởi vì chỉ cần có kháng tính là được, hoàn cảnh nhiệt độ thấp như vậy, có 20 điểm kháng băng sẽ không có cảm giác khó chịu gì, nếu thật sự không được còn có thể mặc một số quần áo phòng lạnh, nhưng dưỡng khí loãng, ảnh hưởng đối với người chơi là rất lớn, bởi vì theo người chơi chiến đấu, tiêu hao thể lực cũng sẽ tăng lên kịch liệt.
Người chơi không có thể lực căn bản không có năng lực chiến đấu, nói cách khác người chơi không thể chiến đấu trong thời gian dài, rất có thể chưa giết chết quái thì người đã không thể động trước rồi.
Gừ.
Không gian dao động mãnh liệt, lập tức dẫn tới sự chú ý của dã thú xung quanh, phát ra một tiếng gầm điếc tai.
Tuyết Hống Sư, dã thú, tinh anh, cấp 42, điểm sinh mệnh 18 vạn.
Lúc này xuất hiện khoảng năm con, Tuyết Hống Sư có một thân da lông trắng muốt, lập tức bao vây Thạch Phong, trong con mắt màu hổ phách tỏa ra sát khí mười phần.
- Quái nơi này đúng là mạnh, rõ ràng chỉ là cấp tinh anh, lại có thể tỏa ra sát khí khiếp người, cộng thêm hoàn cảnh nơi này, đúng là không phải nơi người chơi bình thường có thể đến được.
Thạch Phong cười cười, rút ra Thâm Uyên Giả ở bên hông.
Nếu đổi thành người chơi cao thủ khác tới đây, đối mặt với năm con Tuyết Hống Sư, thật sự có khả năng sẽ bị làm thịt, có điều hắn không phải cao thủ bình thường.
Gừ.
Một tiếng gầm khẽ vang lên, một con Tuyết Hống Sư vung móng vuốt, cắn tới Thạch Phong, mà bốn con còn lại thì giống đã sớm thương lượng trước, thừa cơ vòng ra sau công kích.
- Cút.
Thạch Phong bổ tới một kiếm, Thâm Uyên Giả trực tiếp đánh trúng răng nhọn của Tuyết Hống Sư.
Keng.
- Cứng quá.
Thạch Phong cảm giác tay tê rần.
Có điều Tuyết Hống Sư cũng không tốt đẹp gì, cả người đã bị đánh bay, trên răng nhọn sáng như tuyết bị để lại một vết kiếm rất sâu, thiếu chút nữa thì vỡ ra.
Có điều thương tổn phải chịu chỉ 424 điểm, đối với 18 vạn điểm sinh mệnh của nó mà nói thì không tính là gì.
Thạch Phong lại xoay người chém một kiếm, một đạo hắc mang xẹt qua bốn con Tuyết Hống Sư đang xông tới, so sánh với răng cứng rắn, da thịt của Tuyết Hống Sư chính là mềm mại hơn nhiều, thoải mái chém dứt da, lưu lại một vết thương sâu tới có thể thấy được xương, chỉ là thương tổn tạo thành không cao, chỉ có hơn 1200.
- Sao phòng ngự lại cao như vậy.
Thạch Phong kinh ngạc.
Một kiếm trước đánh lên trên huyết nhục, thương tổn không cao thì cũng là bình thường, nhưng vết thương đến huyết nhục, thương tổn tạo thành cũng chỉ hơn 1200, sức phòng ngự này là mạnh hơn đại lĩnh chủ.
- Chẳng lẽ tất cả quái vật của Đỉnh thế giới đều có sức phòng ngự cao như vậy à?
Thạch Phong có chút đau đầu nói.
Đây còn chỉ là quái tinh anh, nếu gặp phải quái vật cấp đầu lĩnh và lĩnh chủ, hắn còn đánh làm sao được.
Phải biết rằng Thâm Uyên Giả trong tay hắn chính là trang bị Ma Đạo Khí, nếu không có Ma Đạo Khí, sợ rằng thương tổn này còn giảm xuống rất nhiều.
Một kiếm đánh lui bốn con Tuyết Hống Sư, Tuyết Hống Sư lập tức gầm lên.
Thanh âm đủ để truyền ra hơn ngàn mét, đinh tai nhức óc.
- Đây là muốn làm gì?
- Uy hiếp ta à?
Thạch Phong nhìn Tuyết Hống Sư chỉ gầm rú mà không tấn công, không khỏi cười nói.
Chỉ là Thạch Phong vừa chuẩn bị làm thịt những Tuyết Hống Sư này, trong rừng cây truyền ra động tĩnh cực lớn, mặt đất bắt đầu hơi chấn động, theo từng cây đại thụ che trời đổ xuống, trên mặt đất tuyết đột nhiên xuất hiện một con Tuyết Hống Sư hình thể cao chừng 5 mét, trên đầu mọc sừng nhọn.
Độc Giác Sư Vương, dã thú, lĩnh chủ, cấp 45, điểm sinh mệnh 400 vạn.
- Kêu gọi đồng bạn?
Thạch Phong nhìn Độc Giác Sư Vương cấp lĩnh chủ, mày kiếm nhíu chặt.
Quái vật của Đỉnh thế giới vốn đã cường đại hơn quái vật của Tinh Nguyệt Vương Quốc, lại thêm ảnh hưởng của nhân tố hoàn cảnh, người chơi muốn giải quyết những quái vật này là càng khó hơn.
Độc Giác Sư Vương lĩnh chủ cấp 45, ở toàn bộ Thần Vực hiện tại, vẫn chưa có một ai có thể đánh bại chính diện.
Cho dù Thạch Phong mở ra song bạo phát cũng không thể.
Điểm sinh mệnh quá nhiều thì không nói, còn có kỹ năng BOSS chưa biết, nếu triệu hồi ra một con lĩnh chủ, chính là muốn chạy trốn cũng khó.