Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời (Dịch)

Chương 326 - Chương 326 - Sắp Sang Năm Mới Rồi, Đi Chợ Một Chút

Chương 326 - Sắp Sang Năm Mới Rồi, Đi Chợ Một Chút
Chương 326 - Sắp Sang Năm Mới Rồi, Đi Chợ Một Chút

"Hả? Xe máy? Nhanh như vậy đã mua xe máy rồi?"

Ông chủ thật thà sờ lên đầu, lập tức sướng đến phát rồ rồi: "A cũng đúng, cậu bây giờ làm ăn lớn, đi tới đi lui cũng không tiện, tới tới tới, nhìn xem bên này!"

Bởi vì xe gắn máy đắt, hắn mở một cửa hàng lớn như vậy nhưng một tháng cũng chỉ có thể bán được một chiếc xe máy là cùng. Chủ yếu vẫn là lấy xe đạp làm chủ, cho nên đối với hắn mà nói, người đến mua xe máy đều là khách hàng lớn!

"Nhìn bên này, bên này là kiểu mới năm nay, người mua đặc biệt nhiều, chỉ cần 10 ngàn tệ!" Ông chủ ra sức chào hàng.

Lục Lập Hành cũng nhìn sang.

Ở thời đại này, xe gắn máy đắt tương đương với các loại xe điện!

Cái giá này cũng coi như là hợp lý.

"Ừm, cũng không tệ lắm! Cháu thử một chút."

"Được, cậu cẩn thận một chút, tất cả mọi người đều là người quen cũ, nếu coi trọng thì tôi sẽ ưu đãi cho cậu!"

"Được, không thành vấn đề!"

Sau khi lái thử, Lục Lập Hành xác định muốn mua chiếc này. Ông chủ trực tiếp bán cho hắn với giá 9000 tệ.

Có xe gắn máy, sau này mình mang theo Vãn Thanh ra ngoài cũng thuận tiện hơn.

Lúc không cần thì có thể để cho anh cả lái lên thị trấn, nếu không cứ đi xe đạp như thế thật sự là quá lãng phí thời gian.

Sau khi trả tiền xong, Lục Lập Hành lái xe gắn máy đi đến bên cạnh.

Bên cạnh là cửa hàng đồ điện tử.

Lục Lập Hành xuống xe, nói:

"Ông chủ, bán cho cái TV."

Lúc này, ông chủ để ria mép đang chăm chú ăn mì tôm. Tuy trên chợ vô cùng náo nhiệt nhưng chuyện làm ăn của tiệm hắn lại vô cùng thảm đạm. Dù sao, cũng không phải nhà ai đều có thể mua được tivi.

Trông thấy xe máy của Lục Lập Hành, hắn lập tức kinh hỉ đứng lên:

"Đến đây, đến đây, cậu muốn mua tivi đúng không? Đến xem bên này, mấy chiếc bên này đều là tôi mới nhập về, rất rẻ!"

Ông chủ khom người, chăm chú giới thiệu cho Lục Lập Hành.

Lục Lập Hành nghe một hồi, phát hiện ra có cái gì đó không đúng.

"Tất cả đều là đen trắng?"

" y…" Ông chủ có ria mép hơi sững người, sau đó mở to hai mắt:

"Cậu, cậu muốn TV màu sao?"

Phải biết, TV đen trắng đã không rẻ rồi, có màu sẽ đắt gấp đôi so với đen trắng.

Cho đến tận bây giờ, ngoại trừ mấy gia đình cực giàu trên thị trấn ra thì còn chưa thấy ai mua TV màu cả.

"Ừm, loại có màu."

Ông chủ có ria mép ý thức được mình lần này đã thật sự gặp được khách hàng lớn. Hắn nhanh chóng khom người, khách sáo nói:

"Mời tới bên này, mời tới bên này! Bên này có hai chiếc có màu, là bảo vật trấn điếm của tôi!"

"Có thể giao hàng và lắp đặt không?" Lục Lập Hành nghi ngờ hỏi.

"Có thể có thể có thể, cậu cứ việc mua là được, tôi sẽ lo hết mấy chuyện còn lại, đảm bảo cậu có thể xem được Đêm Hội Mùa Xuân năm nay."

"Được!"

Lục Lập Hành cuối cùng bỏ ra 4000 tệ mua một cái TV có màu.

Tuy không lớn, nhưng đối với bọn họ hiện tại mà nói thì đã đủ rồi.

Sau khi mua xong, Lục Lập Hành đội mũ sắt, lái xe gắn máy, đi về phía trước.

Ông chủ có ria mép lái xe theo ở phía sau. Trong chiếc xe ba bánh kia chính là TV, bọn họ một đường đi tìm Lục Lập Vĩ.

Lúc này Lục Lập Vĩ vừa mới bán xong một đơn, đang chuẩn bị uống miếng nước.

Hắn bỗng nhiên nghe thấy cách đó không xa truyền đến từng trận tiếng vang. Hắn nhíu mày:

"Người nào lái xe máy thế? Vang như thế sao?"

Trần Minh Thuận cũng nghe thấy, hắn ngẩng đầu lên: "Sao cảm thấy như đang hướng về phía chúng ta vậy? Quả nhiên là vậy, xem ra là có khách hàng lớn muốn tới mua hoa quả, ha ha ha!”

Sau khi xe máy dừng lại, Trần Minh Thuận còn muốn tiến lên chào hỏi.

Nhưng vào lúc này, hắn trông thấy người ngồi trên xe cởi mũ xuống, sau đó chính là một gương mặt quen thuộc.

"Lục huynh đệ?" Trần Minh Thuận chấn kinh.

Lục Lập Vĩ cũng chấn kinh: "Tiểu Hành, em mua xe gắn máy rồi?"

"Ừm, đúng vậy, còn mua một cái TV, đi thôi đại ca, trở về lắp tivi!"

"Cái gì? Còn mua một cái TV?" Lục Lập Vĩ cảm giác đầu của mình không đủ dùng!

"Ừm, đúng vậy, năm nay, em muốn xem Đêm Hội Mùa Xuân."

Đêm Hội Mùa Xuân ở thời đại này là một chương trình rất thú vị.

Lục Lập Hành rất chờ mong.

Trần Minh Thuận lúc này đã nở nụ cười: "Ha ha ha, được rồi, Lập Vĩ, cháu nhanh đi về đi, đây chính là chuyện lớn đó, bên này có chú là đủ rồi. Hai anh em các người nhanh trở về để chuẩn bị cho năm mới đi."

Lục Lập Hành chỉ chỉ vào chỗ ngồi phía sau mình:

"Lên xe."

Lục Lập Vĩ mờ mịt gật đầu, mờ mịt ngồi lên xe.

Lục Lập Hành khởi động xe, vừa chạy như bay vừa nói:

"Anh cả, hai ngày này anh học lái xe máy một chút đi, chờ sang năm thì lái xe máy đến thị trấn!"

"Hả? Thế nhưng anh không biết lái, lại nói, em cũng cần dùng nó để đi huyện thành, không cần phải để ý đến anh."

"Không cần, huyện thành quá xa, em ngồi xe là được, vừa thuận tiện lại còn nhanh hơn."

Chuyện này cũng là nói thật.

Dù xe máy có nhanh nhưng cũng không thể nhanh bằng xe buýt được. Hơn nữa, chờ năm sau kiếm lời ít tiền, hắn dự định lại đi mua một chiếc xe.

"Được, được rồi…" Lục Lập Vĩ chỉ đành gật đầu: "Tiểu Hành à…"

"Ừm? Sao thế đại ca?"

"Em bây giờ chính là người phong quang nhất của thôn chúng ta!"

"Ha ha, vậy anh chính là anh trai của người phong quang nhất thôn chúng ta!"

Một câu này khiến cho Lục Lập Vĩ cảm thấy vui vẻ.

"Ha ha, cũng đúng, anh đây đều nhờ phúc của em, cuộc sống này thật là tốt!"

Lục Lập Vĩ nhịn không được bật cười.

Lục gia.

Cố Vãn Thanh và Chu Ngọc Hà đã cơm nước xong xuôi.

Trong lúc thu dọn đồ đạc, Chu Ngọc Hà vừa bận rộn vừa nói:

"Ai, vào thời điểm này của mấy năm trước, trong nhà đều rất náo nhiệt, năm nay lại vô cùng quạnh quẽ, cả đám đều không ở nhà!"

Cố Vãn Thanh cười nói: "Chị dâu cả, chị đang nhớ anh cả sao? Bọn họ cũng sắp trở về rồi!"

"Làm sao em biết? Chị cảm thấy ít nhất phải bận rộn đến ba mươi tết."

"Lập Hành đi lên thị trấn, chắc là sẽ gọi đại ca cùng trở về."

Chu Ngọc Hà nghi hoặc: "Ừm? Hắn hôm nay không đi huyện thành mà đi thị trấn sao?"

"Đúng vậy, buổi sáng trước khi đi hắn có nói với em, chắc là muốn mua thứ gì đó."

"A…” Chu Ngọc Hà nhẹ gật đầu, lập tức lại rất nghi hoặc:

"Cái gì chứ? Đồ trong nhà chúng ta đã chất chồng đến mức ăn không hết, hắn còn mua cái gì nữa?"

"Em cũng không biết, Lập Hành nói, hắn có biện pháp để cho chúng ta ăn hết đống đồ kia, cho nên chắc là đang bận chuyện này?"

"Hắn có biện pháp?" Chu Ngọc Hà một mặt mờ mịt: "Hắn có biện pháp gì chứ?"

Gần cuối năm, đám đàn ông thôn Lục Gia vẫn còn đang làm việc. Phụ nữ và bọn nhỏ cũng bắt đầu bận rộn. Năm nay kiếm được tiền, trong thôn lại phát thịt. Bọn họ đều dự định trải qua một năm mới thật phong phú. Cho nên, nhà nhà đều đang chuẩn bị đồ ăn.

Lúc này.

Từng đợt tiếng "bình bịch" truyền tới.

Đám phụ nữ đang làm sủi cảo lập tức nhô đầu ra. Trông thấy hai anh em Lục Lập Hành, đám người tò mò hô:

"Tiểu Hành? Cháu đang làm gì vậy? Sao lại có động tĩnh lớn như vậy? Đây là mua xe gắn máy rồi sao?"

"Đúng vậy thưa bác!"

"Coi như không tệ! Sau này, Vãn Thanh muốn đi đâu cũng thuận tiện hơn."

"Ha ha, đúng rồi, nhưng mà bác à, cháu còn có chuyện này muốn nói cho mọi người. Cháu còn mua cái TV, dự định sẽ xem Đêm Hội Mùa Xuân vào đêm giao thừa. Nếu như mọi người có rảnh thì cũng tới xem một chút đi!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment