Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời (Dịch)

Chương 454 - Chương 454 - Suy Nghĩ Của Lục Lập Hành.

Chương 454 - Suy Nghĩ Của Lục Lập Hành.
Chương 454 - Suy Nghĩ Của Lục Lập Hành.

Có lẽ, có thể từ đó tìm được một số sai sót trong đó.

Nhìn xem thử Tề Phương, trong hồ lô đến cùng muốn làm cái gì.

Tề Nguyên do dự một chút.

Mới nói: "Được, vậy anh kể cho cậu nghe ..."

Sau đó.

Tề Nguyên một bên chuyển hàng, một bên kể chuyện.

Lục Lập Hành nghe xong nửa giờ, đại khái cũng đã hiểu.

Tên Tề Phương này, xác thực đối xử rất tốt với Tề Nguyên.

Lúc trước, bọn họ cùng nhau mở nhà máy, là hắn giựt giây Tề Nguyên.

Tề Nguyên cầm hết tiền tiết kiệm trong nhà tới làm tiền đặt cược.

Tề Nguyên không giỏi giao tiếp, mọi phương diện giao tiếp đều giao cho Tề Phương.

Tề Phương cũng làm rất tốt.

Hiệu quả và lợi ích của nhà máy càng ngày càng tốt.

Tề Nguyên rất hài lòng.

Mặc dù là ông chủ công ty, nhưng hắn hầu như cái gì cũng mặc kệ.

Bởi vì tín nhiệm Tề Phương.

Bao gồm doanh số bán hàng, tình hình nhà máy, còn có nhà kho, cùng với giao hàng, cuối cùng thu tiền, đều giao cho Tề Phương lo.

Tề Phương mỗi ngày sẽ báo cáo tình hình trong ngày với hắn.

Tề Nguyên rất hài lòng.

Hàng năm, vào cuối năm đều sẽ chia hoa hồng cho Tề Nguyên nhiều hơn một ít.

Tề Phương bình thường cũng đều hiếu kính cha mẹ của Tề Nguyên.

Cũng chính là Lâm Tú Lan và những người khác.

Kết quả là cả gia đình đều rất thích Tề Phương.

Đối với hắn cũng coi như con ruột.

Sau khi nói đến đây, trong ánh mắt Tề Nguyên tràn đầy sủng nịch:

"Đứa nhỏ này Tiểu Phương rất tốt, điều kiện của hắn không tốt, nhưng chưa bao giờ bỏ cuộc, lúc đi theo tôi chịu khổ, sợ tôi đói đã mua một cái bánh bao, cứng rắn nói mình đã ăn rồi, đem cái kia để cho tôi ăn!"

"Sau này, lúc bị những đối thủ khi dễ, cũng đều là hắn chắn ở trước mặt tôi, bị mắng là hắn, chịu đòn là hắn, cái gì cũng là hắn, anh vẫn luôn được hắn bảo vệ ở phía sau."

"Cả đời này của anh, việc hạnh phúc nhất, chính là có được một người anh em như thế."

Lục Lập Hành gật đầu: "Thật là không tệ."

Nếu quả như thật sự là như thế này, vậy đúng là một người anh em tốt.

Chỉ là.

Lục Lập Hành không giống như ở bề ngoài một thanh niên khoảng chừng hai mươi tuổi.

Sống một đời, hắn hiểu rõ bản chất nham hiểm của con người.

Tuy rằng người ở Lục gia thôn đều thuần khiết thiện lương.

Nhưng hắn không cho là những nơi khác cũng giống vậy.

Lần đầu tiên nhìn thấy Tề Phương, hắn liền cảm thấy người này cũng không phải tốt như vậy.

Tề Nguyên nói những lời này, là bởi vì hắn cần mang theo kính mắt nhìn người.

Dù sao cũng sẽ không có ai tin được, người cùng mình từ nhỏ đến khi trưởng thành sẽ hãm hại mình như vậy?

Người ác như vậy, liền để hắn đến làm?

Dù sao, Tề Nguyên đích thật là một người tốt.

Chỉ là được bảo hộ quá tốt, không có nhận thức rõ ràng mà thôi!

"Anh họ, mau chuyển xong thôi."

"Ừm, số còn dư em để ở phía sau cốp xe, nhắc mới nhớ, chiếc xe này của em thật không tệ, anh lái xe nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên chạy một chiếc xe thoải mái như vậy."

Lục Lập Hành nở nụ cười:

"Về sau, anh cũng sẽ có cơ hội lái."

"Chỉ mong là vậy!"

Nói xong, Tề Nguyên liền đi lái xe.

Lục Lập Hành nhìn xung quanh, nghiêm túc nhìn vào nhà kho.

Sau khi Tề Nguyên trở lại, hắn và Tề Nguyên cùng nhau đem tất cả hàng đều chuyển lên xe.

Sau khi rời khỏi nhà kho, Lục Lập Hành đề nghị cùng đi ăn cơm.

Tề Nguyên nhìn đồng hồ, cuối cùng đồng ý.

Đi tới một quán mì, hắn gọi vài món ăn, trên mặt còn có chút áy náy:

"Đồ ăn của quán này cũng được, nhưng mà chắc sẽ không ngon bằng cậu làm, chịu khó một chút."

"Không có chuyện gì, em cái gì cũng ăn được."

Lục Lập Hành nói xong, nhìn xung quanh:

"Anh họ, em phải đi về sinh, anh ở đây đợi đồ ăn, em lập tức trở về."

"Được, đi đi!"

Tề Nguyên không nghi ngờ chút nào gật đầu.

Lục Lập Hành đứng dậy, đi vào trong ngõ hẻm.

Khoảng cách quán cơm này tới nhà kho cũng không xa.

Lúc mới vừa tới, hắn đã quan sát xung quanh, trong ngõ hẻm này có một người sửa khóa.

Lục Lập Hành rất nhanh đã tìm được thợ thay khóa.

Chú đang dùng cơm.

Sau khi giải thích với hắn một lúc, hắn kinh ngạc:

"Muốn đổi khóa nhà kho? Tôi cũng không dám! Cậu là người ở bên trong?"

Lục Lập Hành lấy chìa khoá, thuận tiện lấy tiền ra:

"Tôi đi với ông, ông xem tôi có mở được hay không, tiền tôi có thể cho ông gấp đôi, thay một cái khóa tốt một chút."

Ánh mắt ông chú lập tức thẳng tắp, cơm cũng không kịp ăn:

"Được được được, đi, vậy thì đi!"

Lục Lập Hành hài lòng gật đầu.

Mang theo ông chú đi tới nhà kho.

Hắn trước mặt ông chú mở cửa nhà kho ra.

Ông chú lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn lấy ra ổ khóa tốt nhất, rất nhanh thay ra.

Lúc Lục Lập Hành đưa tiền cho ông ta, ông chú còn cố ý nói:

"Tiểu huynh đệ, về sau còn cần đổi khóa, cứ nói với tôi, tôi sẽ thay cho cậu, tay nghề của tôi cậu cũng thấy rồi đấy, sẽ không để cho cậu thất vọng!"

Lục Lập Hành gật đầu.

"Nhưng mà đại thúc, tôi còn có chút những chuyện khác xin ông giúp một chuyện, không biết ông có rảnh rỗi hay không, thù lao dễ bàn."

Trong mắt ông chú nhất thời tràn đầy kinh hỉ:

"Có việc gì?"

Tiền này dễ kiếm như vậy, không kiếm? Ngu sao mà không kiếm!

...

Lúc Lục Lập Hành trở về nhà hàng, đồ ăn đã được mang lên đủ.

Tề Nguyên nhìn thấy hắn, nhanh chóng đứng lên:

"Cậu trở về rồi à? Nhanh nhanh lên, đồ ăn cũng sắp nguội rồi."

"Không có chuyện gì, em có chút đau bụng, nên hơi lâu."

"Ồ, vậy một lúc nửa về đi mua một ít thuốc, không uống thuốc không thể được."

Tề Nguyên không chút nghi ngờ.

Lục Lập Hành gật đầu: "Được, trở về thì mua."

"Ừm, ăn cơm."

Tề Nguyên đem đôi đũa đưa tới.

Lục Lập Hành cũng không chút khách khí nhận lấy đôi đũa, nghiêm túc bắt đầu ăn cơm.

Cơm nước xong, hai người liền lái xe hướng về huyện Song Thành.

Trên đường đi, Tề Nguyên rất vui vẻ.

"Những thứ đồ bỏ đi này cuối cùng cũng có thể làm được chút gì đó, Tiều Hành, cậu tìm ai làm?"

"Vẫn chưa biết nữa, xế chiều em sẽ đi tìm công ty quần áo, gia công cho chúng ta một cái thử."

"Được được được, như vậy tốt nhất, mình làm sợ là có chút khó, nhiều như vậy chứ!"

Tề Nguyên còn đang quan tâm đến chuyện quần áo.

Lục Lập Hành gật đầu: "Ừm."

Chờ đến nhà, Tề Nguyên là người đầu tiên tiến lên và ôm hai đứa bé.

Này mới đi có buổi trưa, hắn liền đặc biệt nhớ bọn họ.

Tề Nguyên đang suy nghĩ, chính mình cũng nên tìm một đối tượng sinh em bé rồi!

Làm kinh doanh nhiều năm như vậy, ngược lại là đem chuyện này trì hoãn.

Nhưng nghĩ tới bản thân mình hiện tại không có thứ gì, hắn lại từ bỏ.

Cũng không thể khiến con gái nhà người ta đi theo mình chịu khổ được.

Cố Vãn Thanh thấy hắn yêu thích hai đứa nhỏ như vậy, liền yên tâm đem bé giao cho hắn.

Chính mình đi tới bên người Lục Lập Hành.

Nhẹ nhàng ôm lấy hắn:

"Trở về có mệt không?"

"Ừm, không mệt."

"Chuẩn bị xong chưa?"

"Được rồi, chờ chút nữa anh đi gọi điện thoại cho đội trưởng Trần hỏi thăm tình hình."

"Được, sớm một chút hỏi một chút, nhìn xem kiểu gì!"

Ấn tượng của Cố Vãn Thanh đối với người anh họ này cũng không tệ.

Không chịu nổi bọn họ mỗi ngày khó chịu như vậy.

Lục Lập Hành gật đầu: "Vậy thì đi thôi, em giúp anh chăm sóc bọn họ một chút."

"Được!"

Sau khi nhéo gương mặt Cố Vãn Thanh, Lục Lập Hành đi vào trong phòng khách gọi điện thoại.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment