Trọng Sinh Làm Lại Cuộc Đời (Dịch)

Chương 499 - Chương 499 - Đúng Là Bản Thiết Kế Của Lục Ca.

Chương 499 - Đúng Là Bản Thiết Kế Của Lục Ca.
Chương 499 - Đúng Là Bản Thiết Kế Của Lục Ca.

Lục Lập Hành xua tay: "Không có chuyện gì, một thời gian nữa chúng tôi cũng phải đi tỉnh thành!"

Vừa nghe xong.

Thu Xán ngay lập tức trở nên hưng phấn.

Hắn nhấc cô bé ở trong tay lên cao hơn

Chọc cô bé vẻ mặt kinh ngạc nhìn hắn.

Nhưng Thu Xán lại rất vui vẻ:

"Nói như vậy, có phải về sau tôi sẽ thường xuyên được gặp em bé không? vậy thì tốt quá! Hàng xóm, khi nào đến tỉnh thành nhớ tìm tôi, có chuyện gì cần tôi giúp thì cứ nói, đúng rồi, anh đã có chỗ để ở tỉnh thành chưa? Vừa vặn bên kia tôi có một căn nhà trống, anh có muốn tới chỗ tôi ở không?"

Lục Lập Hành yên lặng liếc mắt nhìn.

Cái tên này thật đúng là con nhà giàu?

Còn trẻ như vậy mà đã có nhà ở khắp nơi!

Hơn nữa, hắn lại còn nhiệt tình như vậy.

Không phải thực sự chỉ là muốn cướp con gái mình đi chứ?

Tuy rằng người khác yêu thích con gái, hắn cũng rất vui vẻ.

Thế nhưng con gái nhỏ của mình bị người khác thương nhớ, Lục Lập Hành vẫn cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái!

Cô nhóc này về sau tìm bạn trai, có phải cũng sẽ như vậy không?

Không được không được!

Là một người cha già, hắn không chịu được xảy ra chuyện như vậy!

Thế là.

Lục Lập Hành không chút do dự cự tuyệt.

"Vẫn là quên đi, tôi còn đưa vợ, còn có người nhà tôi nữa, người hơi nhiều, đợi bên kia tôi thu xếp chỗ ở cố định xong đã?"

Thu Xán dù sao cũng hơi thất vọng.

Nhưng Lục Lập Hành cũng đã nói như vậy, hắn cũng chỉ có thể lộ vẻ tức giận nói:

"Vậy thôi, vậy là tôi không thể chơi đùa cùng với cô nhóc này rồi, haizz, nhưng mà không sao, tôi có thể đi tìm các anh, còn có Linh Chi này, Linh Chi này anh Lục nhưng ngàn vạn nhớ rõ không nên bán cho người khác! Tôi ... Tôi nhất định có thể cho anh bán giá tiền cao."

Lục Lập Hành không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ gật đầu:

"Được."

Thu Xán lúc này mới vui vẻ chơi đùa với cô bé.

Đại Hoàng vốn dĩ ở trong phòng ngủ cùng với anh trai..

Đột nhiên bị đánh thức bởi một trận tiếng cười.

Nó vừa ngẩng đầu, không nhìn thấy em gái, ngay lập tức hoảng hốt!

Đại Hoàng vểnh tai lên, liền bắt đầu chạy ra bên ngoài.

Đi tới phòng khách, nhìn thấy em gái được Thu Xán ôm.

Đại Hoàng nhất thời không bình tĩnh được, liền chạy như bay đến chỗ Thu Xán.

Một bên chạy, còn một bên gọi! VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ

"Uông ~ "

"Lưng tròng ~ "

Anh là ai ~

Mau buông cô bé ra ~

Thu Xán chưa bao giờ bắt gặp tình trạng này, hắn ngay lập tức bị dọa giật mình.

Theo bản năng lùi về phía sau, một bên lùi, còn vừa vội vàng đem cô bé giấu ở phía sau.

Sợ bị Đại Hoàng làm tổn thương.

Lục Lập Hành thấy vậy, nhanh chóng gọi Đại Hoàng lại:

"Đại Hoàng, đừng nháo, hắn không có ác ý! Đây là đang chơi với con bé."

Đại Hoàng lúc này mới dừng lại trước mặt Thu Xán.

Nhưng động tác này vẫn khiến Thu Xán hoảng sợ.

Hắn một bên che chở cho cô bé thật chặt, một bên lui về phía sau:

"Mày ... Mày đừng tới đây!"

Đại Hoàng nhìn hắn, lại nhìn cô bé hắn bảo vệ ở phía sau.

Cô bé được Thu Xán như thế lăn qua lăn lại.

Cho rằng Thu Xán đang chơi trốn tìm với mình, cao hứng cười khanh khách không ngừng.

Thỉnh thoảng còn duỗi tay, muốn sờ Đại Hoàng, để Đại Hoàng cùng với cô chơi đùa.

Đại Hoàng lúc này mới xác nhận, Thu Xán sẽ không có làm gì.

Nó ngáp thật to một cái, lại lườm một cái, lúc này mới xoay người, chạy đến trên ghế sô pha, tìm một vị trí thích hợp.

Ngồi ở chỗ đó tiếp tục ngủ.

Thu Xán lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đem cô bé ôm trở về, vừa dỗ dành vừa lẩm bẩm:

"Con chó vàng này vẫn rất hung dữ."

Lục Lập Hành buồn cười nói: "Đại Hoàng chỉ là muốn bảo vệ đàn con, không sao đâu."

Chiều hôm đó.

Thu Xán ở chỗ này chơi với cô bé rất lâu.

Mãi cho đến cậu bé cũng dậy.

Hắn lại cùng với cậu bé làm ầm ĩ một lúc, trời sắp tối mới rời khỏi.

Buổi tối.

Lục Lập Hành lại ở nhà vẽ một bản vẽ.

Đó là bản vẽ thiết kế cho biệt thự của gia đình Kim Trì.

Chờ lần này đến tỉnh thành, hắn dự định cùng nhau mang tới.

Lại qua hai ngày.

Tất cả mọi chuyện ở trong nhà đều đã được sắp xếp thỏa đáng.

Lục Lập Hành dậy sớm, chăm sóc tốt cho các bé.

Lại để cho Cố Vãn Thanh thay một bộ quần áo thật đẹp.

Lúc này mới mang theo Lục Tiểu Phi và những người khác đi ra cửa.

Hà Chấn Viễn với La Thịnh Hành và những người khác, đã chờ ở cửa rất lâu.

Một đám người đi thẳng đến nhà ga, chuẩn bị khởi hành, đi tới tỉnh thành.

Mà lúc này.

Bệnh viện trung ương tỉnh.

Kim Trì đang nằm ở trên giường bệnh truyền dịch.

Khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại, hắn nhìn Kim Lâm đang ngủ ở bên cạnh.

Liền tự mình đứng dậy chuẩn bị nghe điện thoại.

Động tác này, trong nháy mắt đã đánh thức Kim Lâm.

Kim Lâm ngay lập tức giật mình.

"Đừng đừng đừng, cha, ngài đây là làm gì vậy? Đừng nhúc nhích, để con!"

Kim Trì một lần nữa nằm xuống, buồn cười nhìn hắn:

"Không nghĩ tới, tiểu tử con cũng biết chăm sóc người khác!"

"Cắt ~ "

Kim Lâm khinh thường đem điện thoại đưa cho hắn.

"Cha cho rằng con muốn chăm sóc cha à, thân thể này của cha cũng quá kém đi, may là đi kiểm tra sức khoẻ rồi!"

"Này nhưng cũng là Lục ..."

Kim Trì vừa nói chuyện, Kim Lâm liền biết hắn muốn nói gì.

Vội vàng đem điện thoại nhét vào trong tay hắn:

"Được rồi được rồi, mau nghe điện thoại đi, là ông chủ Từ."

Kim Trì bất đắc dĩ.

Lúc nhận điện thoại, hắn vẫn đang cười.

"Ông chủ Từ có chuyện gì vậy?"

Đầu bên kia điện thoại, Từ Lập nói:

"Ông chủ Kim, sức khỏe của ông thế nào rồi?"

"Vẫn khỏe, không có chuyện gì, bác sĩ nói phát hiện ra sớm, hàng năm đều đến truyền dịch, làm thêm kiểm tra, chú ý sức khỏe, chú ý rèn luyện là tốt rồi."

Từ Lập thở phào nhẹ nhõm:

"Vậy thì tốt, may mắn có Lục huynh đệ, ông còn nói ông không có chuyện gì, ông làm ta sợ muốn chết!"

Từ Lập bây giờ nói đến chuyện này, trong lòng vẫn còn cảm thấy sợ hãi.

Hồi trước, hắn mang theo Kim Trì đi kiểm tra sức khoẻ.

Biết sức khỏe Kim Trì không tốt, nhưng làm sao cũng không nghĩ đến.

Sẽ không tốt đến như vậy!

Nhồi máu não, xơ cứng động mạch, còn có nhiều vấn đề nhỏ khác.

Bác sĩ nói, kiểm tra sức khỏe xong.

Lúc đó nhìn thấy kết quả, Kim Trì trực tiếp té xỉu.

Lúc đó Từ Lập, chỉ cảm thấy tê cả da đầu.

Nhớ tới lời Lục Lập Hành nói, hắn hối hận vì đã không đưa Kim Trì đến bệnh viện sớm hơn.

Trực tiếp cho Kim Trì nằm viện, liên hệ rồi Kim Lâm.

Sau đó sắp xếp bác sĩ giỏi nhất.

Kim Trì ngày hôm sau mới tỉnh lại.

Bác sĩ nói, may là kiểm tra sớm.

Nếu như xuất huyết não, khả năng tình hình sẽ phức tạp hơn.

Còn có thể Shock trực tiếp.

Tình trạng hiện tại, cần phải điều trị tích cực.

Sau đó Kim Trì liền ở lại bệnh viện.

May là hiệu quả điều trị cũng không tệ lắm.

"Ha ha ha, đúng đúng, tôi vừa rồi con định nói, Lục huynh đệ đúng là phúc tinh của tôi!"

Từ tận đáy long Kim Trì rất biết ơn Lục Lập Hành.

Cho dù Lục Lập Hành nói có đúng hay không, vẫn là mèo mù gặp cá rán.

Cậu ta thật sự đã cứu hắn một mạng.

Kim Lâm bên cạnh lại yên lặng lườm một cái.

"STOP" một tiếng, dửng dưng như không.

"Nhất định là trùng hợp!"

Kim Trì không để ý tới hắn, quay đầu hỏi dò Từ Lập:

"Ông chủ Từ, làm sao vậy? Ông gọi điện thoại hẳn không phải là chỉ vì hỏi cái này nhỉ?"

Dù sao ngày hôm qua Từ Lập mới từ bệnh viện rời đi.

Từ khi hắn nằm viện, cái tên này mỗi ngày đều sẽ đến bệnh viện nhìn.

Nói là Lục Lập Hành giao phó, nhất định phải để mắt đến hắn, đỡ khỏi hắn không nghe lời, tự mình xuất viện.

"Ha ha, là muốn hỏi điều này, nhưng còn có một chuyện quan trọng, ông nghe xong nhất định sẽ vui."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment