Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1014 - Chuong 1014: Chia Quyan

Chuong 1014: Chia quyan Chuong 1014: Chia quyanChuong 1014: Chia quyan

Chuong 1014: Chia quyen

Chia quyền.

Chia ba thực quyền tổng thanh tra quản lý ba khu của Lôi Lạc.

"Thế nào, ba vị có thể suy nghĩ cho kỹ. Ta tin tưởng có thể giao trọng trách cho ba vị. Sau này các ngươi đều là tổng thanh tra hô phong hoán vũ, bình đẳng với nhau, không còn là thuộc hạ trước mặt Lôi Lạc nữa." Charles kiêu ngạo nói.

"Đương nhiên, ta là người rất công bằng, ta cũng sẽ không ép các ngươi. Nếu các ngươi không muốn nhậm chức, ta cũng sẽ không miễn cưỡng. Ta sẽ chọn ra người ưu tú trong số cấp dưới của các ngươi để đảm nhiệm chức vị này."

Câu này của Charles thật lợi hại, trực tiếp cắt đứt đường lui của ba người.

Các ngươi không làm cũng phải làm.

Không làm, ta sẽ để người khác thay thế các ngươi.

Lúc này, Charles dùng một loại tư thế khinh miệt nhìn ba người Nhan Hùng.

Ba người Nhan Hùng thì đấu tranh nội tâm, tư tưởng giãy giụa.

Đối với Nhan Hùng, phản bội Lôi Lạc cũng không phải là chuyện mất mặt. Dù sao trước kia hắn và Lôi Lạc là kẻ thù không đội trời chung. Sở dĩ sau này bằng lòng đi theo sau lưng Lôi Lạc cũng là bất đắc dĩ. Ai bảo thế lực của Lôi Lạc lớn hơn hắn, thực lực mạnh hơn hắn.

Thế nhưng hiện tại là cơ hội khó có được.

Điều duy nhất khiến Nhan Hùng khó chịu là tên khốn Charles này lại chia ba quyền lực tổng thanh tra của Lôi Lạc, để hắn quản lý toàn bộ Cảng Đảo.

So sánh ra, mặc dù hắn cũng giống Lôi Lạc, có thể được người ta tôn xưng là "tổng thanh tra", nhưng thực quyền lại bị cắt xén mất hai phần ba.

Khó chịu.

Đối với Hàn Sâm và Lam Cương, muốn bọn hắn phản bội Lôi Lạc, nhậm chức thượng vị, vẫn là có chút áp lực tâm lý.

Dù sao người thời đại này đều rất coi trọng nghĩa khí.

Bọn hắn lại không phải là loại người vô liêm sỉ như Nhan Hùng, có thể vì quyền lực vì dã tâm mà vứt bỏ hết mặt mũi.

Bọn hắn còn muốn mặt mũi.

Thế nhưng bọn hắn cũng có dã tâm.

Dù sao cũng không ai nguyện ý cả đời khom lưng uốn gối làm một thanh tra mà không phải là tổng thanh tra.

Nói ngược lại, cho dù lân này bọn hắn không bằng lòng phản bội Lôi Lạc, dựa theo lời Charles nói, hắn cũng sẽ chọn ra người khác từ trong đám thanh tra để áp chế Lôi Lạc, chia nhau quản lý Cửu Long và Tân Giới.

Phải làm sao? Lựa chọn thế nào?

Nhất thời bọn hắn không biết làm sao. ...

Charles ngậm xì gà, rất hứng thú nhìn biểu cảm thay đổi trên mặt ba người Nhan Hùng.

Hai tên da trắng còn lại cũng đắc ý, cho rằng đám người Hoa này chính là giả nhân giả nghĩa, coi trọng mặt mũi, đâu giống người Anh bọn hắn chỉ nói chuyện thực tế.

Lại qua một lúc.

Charles thấy ba người Nhan Hùng còn do dự không quyết, có chút không kiên nhẫn, bèn ra hiệu bằng mắt với Trần Chí Siêu.

Trân Chí Siêu hiểu ý, nhẹ nhàng dập tắt điếu thuốc trong tay vào gạt tàn, sau đó nói với ba người Nhan Hùng: “Thanh tra Nhan, thanh tra Hàn, còn có thanh tra Lam, làm người coi trọng nghĩa khí, đây là chuyện tốt. Nhưng vấn đề là Lôi Lạc có coi trọng nghĩa khí với các ngươi hay không? Hắn rõ ràng biết rõ việc khai chiến với tổng cảnh ti Charles sẽ kéo các ngươi xuống nước, nhưng hắn vẫn làm, còn để các ngươi đi đầu, làm bia đỡ đạn."

Trần Chí Siêu quan sát biểu hiện của ba người Nhan Hùng, chậm rãi nói: "Bay giờ, bản thân hắn khó bảo toàn, sớm muộn gì cũng phải đi trông coi kho, chẳng lẽ các ngươi muốn đi theo bước chân của hắn, giãm lên vết xe đổ của hắn, vứt bỏ tương lai xán lạn này?"

Vẻ mặt Nhan Hùng méo mó.

Biểu cảm của Hàn Sâm và Lam Cương thì giằng xé.

Trần Chí Siêu bắt chéo chân, ánh mắt nhìn ba người bọn hắn, dùng ngón tay gõ gõ mặt bàn nói: "Tổng cảnh ti Charles có thể nói đã nhân từ hết mức cho các ngươi cơ hội. Rốt cuộc là tiếp tục đi theo Lôi Lạc, ngoan cố chống cự đến cùng, cuối cùng thân bại danh liệt, cái gì cũng không có hay là nghe theo kiến nghị của tổng cảnh ti Charles, nhậm chức thượng vị, đảm nhiệm chức tổng thanh tra ba khu. Hai con đường đặt trước mặt các ngươi, các ngươi chọn đi."

Hiện trường im ắng.

Lờ mờ có thể nghe được tiếng tim người đập.

Đột nhiên -

Nhan Hùng bỗng nhiên đứng lên: "Mẹ kiếp! Mặc dù chỉ là tổng thanh tra của khu Cảng Đảo, ta cũng muốn thử một chút. Charles, ta theo ngươi."

Trân Chí Siêu mỉm cười, liếc nhìn Charles một cái.

Charles cũng cười, sau đó nhìn về phía hai người Hàn Sâm và Lam Cương còn chưa lên tiếng.

Hàn Sâm và Lam Cương nhìn nhau, sau đó thở dài một tiếng: "Chúng ta cũng bằng lòng đi theo."

Một lời đã định.

Charles nghe xong cười ha hả.

Tiếng cười tràn ngập kiêu ngạo và cuồng vọng.

"Đám người Hoa này dễ dàng bị sai khiến như vậy. Ha ha ha."

"Đồ chó má."

Charles phát ra tiếng chế nhạo khinh miệt... Sở cảnh sát Cửu Long.

Bên trong văn phòng tổng thanh tra.

"Lạc ca, không xong rồi."

"Lạc ca, xảy ra chuyện lớn rồi."

Trân Tế Cửu và Soa Cường hấp tấp xông vào.

Lôi Lạc ung dung dựa vào ghế, đối diện hắn ngồi một người, là Thạch Chí Kiên mặc vest trắng. "A Kiên, ngươi đến lúc nào vậy?"

"Kiên ca, sao ngươi lại ở đây?"

Trân Tế Cửu và Sỏa Cường lại hấp tấp hỏi.
Bình Luận (0)
Comment