Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1016 - Chương 1016: Lạc Đà Gầy Còn Lớn Hơn Ngựa

Chương 1016: Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa Chương 1016: Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựaChương 1016: Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa

Chương 1016: Lạc đà gây còn lớn hơn ngựa

Lôi Lạc gật đầu, lại một lân nữa bước đến trước mặt Nhan Hùng.

Lúc đầu Nhan Hùng còn muốn thể hiện khí thế đắc ý của người được thăng chức, nhưng không biết tại sao vừa đối diện với Lôi Lạc, khí thế kia lại biến mất.

Sắc mặt Nhan Hùng có chút khó coi,/'Lạc ca, chuyện gì vậy? Ngươi có chuyện gì muốn dặn dò sao?" Lại không tự chủ được bày ra tư thế khiêm tốn trước kia.

Lôi Lạc nhìn hắn thật sâu, đột nhiên nói: "Thẳng lưng lên, Hùng gia. Hiện tại ngươi là tổng thanh tra quản lý Cảng Đảo, không còn là Nhan Hùng phải nhìn sắc mặt ta mà làm việc trước kia nữa."

Lời nói này của Lôi Lạc dọa Nhan Hùng giật mình.

Nghe xong lời Lôi Lạc nói, trong lòng Nhan Hùng càng thêm không nói nên lời.

Hắn vẫn luôn mong chờ có thể giam Lôi Lạc dưới chân, áp đảo đối phương.

Nhưng khi hắn thật sự làm được, hắn lại không cảm nhận được loại khoái cảm tận tâm kia.

Ngược lại.

Câu nói này của Lôi Lạc lại càng khiến hắn xấu hổ vô cùng.

"Khu khụ, ta sẽ chú ý. Cảm ơn ngươi chỉ bảo." Nhan Hùng cũng không biết mình nói ra câu này thế nào, gãi gãi mặt.

Lôi Lạc mỉm cười, sau đó ngậm xì gà, chắp tay sau lưng đi đến trước mặt Charles và Trân Chí Siêu.

Charles ngẩng cằm, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lôi Lạc, hệt như đang nhìn một kẻ bại tướng.

Biểu cảm của Trần Chí Siêu phức tạp, ánh mắt như có điều suy nghĩ. Hắn nhìn về phía nam nhân tuấn tú mặc áo trắng bên cạnh Lôi Lạc, Thạch Chí Kiên.

Trong ấn tượng của Trần Chí Siêu, chỉ cần Thạch Chí Kiên có mặt, thì sẽ không có chuyện tốt.

Charles lại hoàn toàn không thèm để ý Thạch Chí Kiên đứng bên cạnh.

Đối với Charles, cho dù Thạch Chí Kiên có bản lĩnh hơn nữa thì sao?

Bây giờ hắn, Charles, đã xử lý xong Lôi Lạc, tiếp theo sẽ đến lượt Thạch Chí Kiên.

"Hai người các ngươi không phải là anh em tốt, thích nói chuyện nghĩa khí sao? Vậy thì cùng nhau xuống địa ngục đi." Charles cười lạnh trong lòng. ...

"Thanh tra Lôi, muộn như vậy còn phải đến kho quân dụng Cảng Đảo, thật là làm khó ngươi rồi." Charles cười mà như không cười nói.

Lôi Lạc ngậm điếu xì gà to nhả khói, lúc này mới cười tủm tỉm nói: "Tổng cảnh ti Charles, ngươi có lòng rồi. Công việc mà, không phân biệt cao thấp, chỉ cần có thể phục vụ nhân dân, cho dù để ta đi trông coi nhà vệ sinh, ta cũng cam tâm tình nguyện."

Charles bật cười: "Trông coi nhà vệ sinh? Đề nghị hay đấy." Nói xong, hắn ghé sát vào, dùng tư thế ép người đến gần tai Lôi Lạc nói: "Nói không chừng ngày nào đó ta thật sự điều ngươi đi trông coi nhà vệ sinh đấy"

Lôi Lạc thản nhiên: "Cảm ơn ngươi đã tạo điều kiện, tạm biệt. Ta phải đi nhậm chức rồi."

Lôi Lạc nói xong, ánh mắt khinh miệt, ngay cả nhìn Charles thêm một cái cũng lười, trực tiếp lên xe phía trước.

Trân Tế Cửu và Sỏa Cường cũng lên theo, đặt đồ dùng cá nhân và đồ dùng văn phòng đang bưng vào trong xe.

Charles thấy Lôi Lạc sắp chết đến nơi còn kiêu ngạo như vậy, tức đến ngứa răng nhưng cũng không thể làm gì khác.

Cứ như vậy, Lôi Lạc dưới con mắt của mọi người nghênh ngang rời đi.

Phía sau, vô số quân cảnh và thanh tra đồng thanh nói: "Lạc ca, đi thong thả."

Charles quay đầu lại, ánh mắt hung ác.

Hắn nói với Nhan Hùng và những người khác: "Các ngươi cũng thấy đấy, Lôi Lạc hắn kiêu ngạo bao nhiêu, ngay cả ta cũng không để vào mắt." Lại giơ tay chỉ sở cảnh sát Cửu Long,'Đây là địa bàn của hắn, cũng là sào huyệt của hắn. Ta hy vọng ba người các ngươi sau khi làm tổng thanh tra, có thể quản lý nơi này cho tốt. Ta không muốn nghe thấy hai chữ Lôi Lạc này nữa."

Nhan Hùng vội vàng gật đầu khom lưng: "Tuân lệnh, sếp. Ta sẽ quản lý tốt bên phía Cảng Đảo. Về phần Cửu Long này, là trách nhiệm của thanh tra Hàn."

Lão hồ ly Nhan Hùng trực tiếp chơi trò đá bóng sang sân khác.

Đùa gì vậy.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa.

Mặc dù Lôi Lạc đã đi, nhưng trong sở cảnh sát Cửu Long vẫn có rất nhiều thuộc hạ của hắn. Không nói những người khác, chỉ riêng tên thanh tra Bào Ngư Trân Tế Cửu kia, còn có Bạo Đâu thần thám Đinh Vĩnh Cường cũng không dễ đối phó.

Chuyện phiền toái như vậy vẫn nên giao cho Diêm Vương Hàn Sâm đi làm thì hơn. Bản thân hắn ở bên cạnh xem náo nhiệt là được rồi.

Hàn Sâm làm sao không biết tâm tư của Nhan Hùng, hờ hững nói với Charles: "Ta sẽ làm theo."

Charles liếc nhìn hắn, hừ lạnh một tiếng, dường như không hài lòng với câu trả lời của Hàn Sâm cho lắm.

Sự thật là thái độ của Hàn Sâm và Lam Cương đối với Lôi Lạc vừa rồi đã khiến Charles rất khó chịu.

Đối với Charles, biểu hiện của Hàn Sâm và Lam Cương quả thực đang tát vào mặt hắn. Bề ngoài thì nói đi theo mình, trên thực tế đối với Lôi Lạc lại "còn tình cũ".

"Đám người Hoa này đều là đồ chó má, là đồ khốn nạn, không đáng tin. Sớm muộn gì ta cũng sẽ trừ khử hết bọn hắn." Charles âm thầm tính toán trong lòng. Bây giờ, vì muốn đánh đổ Lôi Lạc, hắn chỉ có thể tạm thời dỗ dành ba tên ngốc này cho tốt.
Bình Luận (0)
Comment