Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1267 - Chương 1267: Tạm Thời Chưa Muốn Chuyển Nhà

Chương 1267: Tạm thời chưa muốn chuyển nhà Chương 1267: Tạm thời chưa muốn chuyển nhàChương 1267: Tạm thời chưa muốn chuyển nhà

Chương 1267: Tạm thời chưa muốn chuyển nhà

Hào cà thọt đang tranh cãi với Thạch Ngọc Phượng, chị gái Thạch Chí Kiên.

Mộc Qua và Bảo Nhi được mẹ của Tô Ấu Vi che chở bên cạnh, một đám người thuê nhà, Đặng Cửu Công, Trương A Liên... thì đứng xem náo nhiệt.

"Làm gì vậy?" Thạch Chí Kiên bước xuống xe Bentley, ngậm điếu thuốc, khó hiểu nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mặt, hỏi một câu.

"Ta nói cho ngươi biết, ta đã mua nhà giúp A Kiên rồi. Bây giờ chỉ cân chuyển đến đó là có thể ở. Sao ngươi cứng đầu như vậy hả?" Hào cà thọt chống nạnh, ngậm một điếu xì gà chưa kịp châm lửa, giơ gậy lên, nói với Thạch Ngọc Phượng với vẻ mặt kiêu ngạo.

Thạch Ngọc Phượng cũng không kém cạnh, cũng chống nạnh, chỉ tay vào Hào cà thọt nói: "Ta cũng nói cho ngươi biết, họ Thạch chúng ta đều rất có khí phách. Câu nói đó nói như thế nào nhỉ, không ăn "cơm ban ơn" Nhà ngươi mua là của ngươi, không liên quan gì đến chúng ta, chúng ta tuyệt đối sẽ không đến đó ở."

"Này, ta ít học, ngươi đừng có lừa ta. Cái gì gọi là 'ẳễơm ban ơn”? Ta phỉ nhổiI Ta và A Kiên là anh em tốt. Của ta chính là của hắn, của hắn cũng là của ta. Bây giờ ta mua giúp hắn một căn biệt thự để cho hắn ở, có gì sai chứ? Hơn nữa, căn biệt thự đó cũng không đắt, chỉ có 3 triệu thôi. A Kiên cũng lớn tuổi rồi, cũng nên kết hôn rồi. Ngươi làm chị gái không xót cho hắn chứ ta làm đại ca thì xót lắm. Căn biệt thự này, hôm nay ta nhất định phải tặng."

Những người xung quanh đều nghe rõ ràng. Cả đời bọn họ đã gặp nhiều chuyện kỳ lạ, nhưng chưa từng thấy ai tặng biệt thự cho người khác, hơn nữa còn tặng căn biệt thự trị giá 3 triệu.

Kỳ lạ hơn nữa là đối phương lại không chịu nhận, trực tiếp từ chối món đồ 3 triệu. Một chữ,'ngầu”

"Hào ca đúng không? Cho dù ngươi có nói khô cả miệng cũng vô dụng thôi. Chúng ta sẽ không chuyển nhà. Cho dù phải chuyển nhà, cũng phải chuyển đến nhà mà chúng ta tự mình bỏ tiên ra mua. Ai biết tiền của ngươi ở đâu ra, có sạch sẽ hay không?"

"Cái gì? Ngươi chê ta? Chê tiền của ta không sạch sẽ?" Hào cà thọt tức giận.

"Thì sao?" Thạch Ngọc Phượng chỉ tay vào mũi Hào cà thọt: "Nếu ngươi có gan, bây giờ ngươi hãy thê với trời, nếu tiền của ngươi sạch sẽ ta sẽ nhận căn biệt thự này. Nếu không sạch sẽ, trời đánh sét đánh."

"Mẹ kiếp! Đây là ngươi ép ta." Hào cà thọt tức giận, ngậm điếu xì gà, giơ gậy lên định thề với trời.

Có lẽ do trời âm u,ầm ầm" một tiếng sấm vang lên, khiến cho cây cối xung quanh rung lắc.

Hào cà thọt vừa nãy còn "hùng hổ”, bỗng chốc rụt cổ lại sợ hãi.

"Sao, không dám thề sao?" Thạch Ngọc Phượng chống nạnh, chân đi khập khiễng tiến về phía Hào cà thọt vài bước, vẻ mặt mỉa mai.

"Khu khụ, không phải ta không dám..." Hào cà thọt nhìn xung quanh, hình như nhớ ra điều gì, chỉ tay vào Thạch Ngọc Phượng, nói: "Này, ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng có học theo cách đi của ta. Ta bị què, ngươi đi khập khiễng như vậy là có ý gì?"

Thạch Ngọc Phượng dở khóc dở cười, câu nói này hình như là nàng thường nói, lần này lại bị tên què này "cướp lời"

Hào cà thọt vất vả lắm mới tìm được cớ, đang đắc ý, bỗng nhiên cảm thấy những người xem náo nhiệt xung quanh im lặng. Hắn định quay đầu lại nhìn, một chiếc bật lửa "tách" một tiếng mở ra trước mặt hắn, ngọn lửa bốc lên, chĩa vào điếu xì gà mà hắn đang ngậm trong miệng.

"Hào ca, có chuyện gì thì từ từ nói, hút thuốc trước đi." Thạch Chí Kiên cam bật lửa, mỉm cười xuất hiện trước mặt Hào cà thọt.

Hào cà thọt hơi ngẩn người, vội vàng châm thuốc, hít một hơi lớn, nhưng lại bị khói làm cho ho hai tiếng, nhân cơ hội này vẫy tay với Đại Uy, Tiểu Uy phía sau: "Đừng làm nữa, A Kiên đến rồi."

Đại Uy và Tiểu Uy đương nhiên là đã nhìn thấy Thạch Chí Kiên từ lâu. Chưa đợi Hào cà thọt ra lệnh, bọn họ đã dừng việc khuân vác đồ đạc.

"Hào ca, đây là có ý gì? Giúp ta chuyển nhà sao?" Thạch Chí Kiên cất bật lửa đi, cười nói.

Hào cà thọt hơi xấu hổ, vội vàng nói: "Ngươi hiểu lòng tốt của ta là được rồi. Ta cũng là vì ngươi. Sáng nay ta thấy chị gái ngươi mua biệt thự không có tiền, ta muốn giúp ngươi một tay, nên đã mua căn biệt thự đó. Bây giờ mọi thứ đã xong xuôi, chỉ chờ ngươi chuyển đến đó ở."

"Hào ca, cảm ơn! Ngươi thật sự có lòng."

"Ồ, không có gì, chúng ta là anh em tốt mà." Hào cà thọt thấy Thạch Chí Kiên hình như không tức giận, thở phào nhẹ nhõm.

"Nhưng xin lỗi nhé, ta tạm thời chưa muốn chuyển nhà."

"Hả, tại sao?"

Thạch Chí Kiên nhìn xung quanh nói: "Thứ nhất, ta không nỡ xa những người hàng xóm cũ này."

"Có gì mà không nỡ chứ?" Hào cà thọt chỉ vào Đặng Cửu Công và những người khác: "Ngươi nhìn đám người này xem, ai cũng có vẻ mặt "đểu cáng" Ngươi ở với bọn họ lâu ngày sẽ bị xui xẻo đấy."
Bình Luận (0)
Comment