Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1268 - Chương 1268: Ta Không Tin Ngươi Thì Tin Ai?

Chương 1268: Ta không tin ngươi thì tin ai? Chương 1268: Ta không tin ngươi thì tin ai?Chương 1268: Ta không tin ngươi thì tin ai?

Chương 1268: Ta không tin ngươi thì tin ai?

Đám người Đặng Cửu Công vốn định hóng chuyện, không ngờ Hào cà thọt lại chửi bọn họ, khiến cho bọn họ mặt đỏ bừng, nhưng mà lại không dám nổi giận.

"Thứ hai, chị gái ta không đồng ý, ta cũng không làm gì được. Ta rất tôn trọng chị gái ta."

"Hả, chị gái ngươi?" Hào cà thọt nhìn chằm chằm Thạch Ngọc Phượng, định chửi nàng vài câu, nhưng hắn chợt nhớ ra đối phương còn hung dữ hơn hắn. Không chừng hắn sẽ bị nàng chửi té tát.

Thôi,'nam tử hán đại trượng phu không đấu với phụ nữ”

"Khu khụ, đúng vậy! Đúng vậy. Chị gái ngươi rất hung dữ, ta đã trải nghiệm nhiều lần rồi." Hào cà thọt nhìn Thạch Ngọc Phượng với vẻ mặt sợ hãi, vội vàng quay đầu lại.

"Vậy ngươi nói xem phải làm sao? Ta đã mua biệt thự giúp ngươi rồi, không thể trả lại được." Hào cà thọt ngậm điếu xì gà, dang hai tay ra, vẻ mặt ấm ức.

Thạch Chí Kiên cười: "Hao ca, ta hiểu lòng tốt của ngươi, hay là như vậy đi, chúng ta vào trong nói chuyện."

Thạch Chí Kiên nhìn xung quanh, hình như không thích môi trường như vậy.

Hào cà thọt hơi ngẩn người, có chút quen thuộc với vẻ mặt này của Thạch Chí Kiên, đây chính là dấu hiệu sắp có lợi ích"

Năm xưa, lúc Thạch Chí Kiên đến Ma Cao giúp Lôi Lạc giành chức tổng thanh tra người Hoa, hắn cũng có vẻ mặt "lén lút" như vậy.

"A Kiên, có phải ngươi có chuyện tốt gì muốn cho ta biết không?" Hào cà thọt không nhịn được nuốt nước miếng.

Vẻ mặt của Thạch Chí Kiên hiện lên sự thán phục: "Hào ca, ngươi thật sự là "con giun trong bụng" của ta. Đoán trúng rồi!"

"Haha, ta biết mà. Ta thông minh lắm. Đi, chúng ta lên xe nói chuyện." Hào cà thọt vội vàng mời Thạch Chí Kiên lên xe.

Thạch Chí Kiên quay đầu lại nói với Thạch Ngọc Phượng, chị gái: "Chị gái, ta đi một chút rồi về. Ngươi bảo người ta mang đồ về đi, tạm thời chúng ta vẫn ở đây."

Thạch Ngọc Phượng gật đầu, lại nói: "Ngươi về nhanh lên, ta có chuyện muốn nói với ngươi."

Thạch Chí Kiên mỉm cười, sau đó xoay người đi về phía chiếc xe hơi của Hào cà thọt cùng với hắn.

Phía sau, Thạch Ngọc Phượng chống nạnh, chỉ huy Đại Uy, Tiểu Uy và những người khác: "Nghe thấy chưa? Bàn ghế, tất cả đều mang về chỗ cũ. Ai dám động vào, ta sẽ bảo tên què kia đánh gãy chân các ngươi.....

Trong xe của Hào cà thọt.

"A Kiên, có chuyện gì thì cứ nói với ta. Ta nhất định sẽ lắng nghe." Hào cà thọt ngồi trên xe, khác hẳn vẻ mặt kiêu ngạo vừa nấy.

Thời gian này hắn rất ức chế.

Vì trước đây từng phản bội Thạch Chí Kiên và Lôi Lạc, hắn bị rất nhiều người khinh thường.

Điêu này không những ảnh hưởng đến sự nghiệp phát triển của hắn, mà còn khiến cho địa vị của Nghĩa Quần trong bốn băng đảng lớn trở nên bấp bênh.

Quan trọng nhất Hào cà thọt luôn không có cơ hội để sửa chữa lỗi lầm lần này. Lôi Lạc không cho hắn cơ hội, Thạch Chí Kiên cũng không cho hắn cơ hội.

"Hào ca, ta hiểu lòng tốt của ngươi. Ngươi muốn lấy lòng ta, để cho ta nói giúp ngươi vài lời tốt đẹp trước mặt Lạc ca." Thạch Chí Kiên nói thẳng ý đồ của Hào cà thọt.

Hào cà thọt hơi xấu hổ, nhưng không phủ nhận. Đối với hắn mà nói, sự giúp đỡ của Thạch Chí Kiên không trực tiếp như Lôi Lạc. Lôi Lạc kiểm soát công việc kinh doanh của cả đen lẫn trắng, chỉ cần gật đầu, một chút lợi ích cũng đủ để cho Nghĩa Quần bọn họ "ăn no”

"Nhưng ngươi có nghĩ đến hay không, Lạc ca có thể che chở cho ngươi nhất thời, nhưng không thể che chở cho ngươi cả đời." Thạch Chí Kiên nhìn Hào cà thọt với ánh mắt có chút trêu chọc.

"Có ý gì?" Hào cà thọt lập tức trở nên nghiêm túc.

"Có ý gì thì ngươi hiểu rồi đấy." Thạch Chí Kiên nói: "Làm ăn phi pháp có thể làm được bao lâu? Chẳng lẽ có thể kiếm tiền bẩn cả đời sao? Cuối cùng Hồng Kông vẫn phải thái bình."

"ý của ngươi là..."

"Ý của ta là không quá vài năm nữa, Hồng Kông sẽ có biến động lớn, đặc biệt là trong việc chỉnh đốn tham nhũng, sẽ "thanh trừng" triệt để." Ánh mắt của Thạch Chí Kiên sáng rực, trong đầu hắn lại hiện lên hình ảnh Ủy ban độc lập chống tham những Hồng Kông (ICAC) thành lập năm 1974. bốn tổng thanh tra của Hồng Kông lần lượt bỏ trốn, Hào cà thọt và những người khác bị bắt giam. Hồng Kông trở nên trong sạch.

Không biết tại sao, Hào cà thọt hình như cảm nhận được sự khẳng định và tin tưởng trong giọng nói của Thạch Chí Kiên.

Cơ thể hắn hơi run rẩy, trong đầu cũng hiện lên cảnh tượng đáng sợ. Những băng đảng như bọn hắn bị cảnh sát "can quét" trong một dem, ga bay chó nhảy";tan đàn xẻ nghé" Hắn trở nên tay trắng, thậm chí còn bị bắt giam.

Lần đầu tiên, hắn cảm thấy sợ hãi.

Hào cà thọt vội vàng tiến lại, nắm lấy tay Thạch Chí Kiên: 'A Kiên, ngươi nói cho ta biết, ta nên làm sao?"

"Ngươi tin ta?" Thạch Chí Kiên nhìn hắn.

"Ta đương nhiên tin rồi. Từ trước đến nay ngươi chưa từng tính toán sai, còn thần hơn cả thần tiên. Ta không tin ngươi thì tin ai?" Hào cà thọt nói với giọng điệu kích động.
Bình Luận (0)
Comment