Chuong 1311: Hoan nghenh Rockefeller
Chuong 1311: Hoan nghenh RockefellerChuong 1311: Hoan nghenh Rockefeller
Chương 1311: Hoan nghênh Rockefeller
"Cảm ơn ngươi rất nhiêu, Peter. Trước tiên, cảm ơn sự ủng hộ hào phóng của ngươi đối với quỹ Rockefeller của chúng ta. Tiếp theo, bản thân ta cảm ơn ngươi đã mời ta đến Hồng Kông lần này."
"Ngươi khách sáo quá, Rockefeller. Ngươi luôn là thần tượng của ta. Lần này ngươi đến Hồng Kông, ta vừa hay có thể học hỏi ngươi một hai điều."
"Ngươi quá khiêm tốn rồi, Peter thân mến." Rockefeller rất hài lòng với thái độ không kiêu ngạo, không tự ti, lại khiêm tốn, cẩn thận của Thạch Chí Kiên.
"Đây là một chàng trai tốt." Rockefeller thầm đánh giá Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên trò chuyện với Rockefeller mấy câu, sau đó mới quay người giới thiệu Lý Phú Triệu cho Rockefeller biết.
"Vị này là chủ tịch của sở giao dịch chứng khoán Viễn Đông, cũng là "vua cổ phiếu" nổi tiếng của Hồng Kông Lý Phú Triệu Lý tiên sinh."
Lý Phú Triệu vội vàng tiến lên, tặng bó hoa hồng trong tay cho Rockefeller. Chỉ là sự nhiệt tình ban đầu, còn có lời nói đã chuẩn bị từ trước đều biến mất. Hắn bắt tay với Rockefeller, lại không biết nói gì cho phải.
Thạch Chí Kiên đứng bên cạnh nhắc nhở: "Chủ tịch Lý, đừng có chỉ bắt tay, nói mấy câu đi."
Trong lòng Lý Phú Triệu muốn mắng chết Thạch Chí Kiên: "Nói cái gì? Vừa rồi ta cảm xúc dạt dào bao nhiêu? Bị ngươi phá hỏng, không tìm được cảm giác nữa."
"Khu khụ, cái kia... ta tên gì nhỉ?" Lý Phú Triệu vội vàng chỉnh lại cảm xúc: "Ta tên Lý Phú Triệu, hoan nghênh Rockefeller tiên sinh đến Hồng Kông."
"Ta tên Vạn Thế Thành."
“Ta tên Vương Lập Phát."
"Chúng ta đều rất hoan nghênh Rockefeller tiên sinh."
"Cảm ơn! Thật sự cảm ơn! Ta rất thích hoa hồng. Đương nhiên, ta cũng rất thích tấm khẩu hiệu các ngươi giương lên. Cho ta hỏi, trên đó viết gì?"
Lúc này, Quản lý Vương và quản lý Vạn mới phát hiện ra trên khẩu hiệu lại chỉ viết tiếng Trung.
"Ồ, trên đó viết là sở giao dịch chứng khoán Viễn Đông hoan nghênh Rockefeller tiên sinh đến Hồng Kông chỉ đạo công việc." Thạch Chí Kiên vội vàng nói.
"Không dám! Không dám! Chúng ta phải học hỏi lẫn nhau." Rockefeller vui như mở cờ, những người này quá khiêm tốn.
Lý Phú Triệu thấy Rockefeller cười vui vẻ, định chủ động trò chuyện với Rockefeller mấy câu để bù đắp lại "lỗi lầm" vừa rồi của mình. Lúc này, có người đứng cách đó không xa hét vê phía Rockefeller: "Rockefeller, chào ngươi! Không ngờ chúng ta lại gặp nhau, ta một lần nữa cảm ơn món quà ngươi tặng cho con trai ta."
Lý Tiểu Long dắt theo vợ, Linda bước đến.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Linda ôm cô con gái 1 tuổi trong lòng. Con trai Lý Quốc Hào kéo áo nàng, tò mò nhìn Thạch Chí Kiên.......
Lý Tiểu Long và gia đình vốn định tháng 4 mới vê Hồng Kông thăm người thân, không ngờ võ đường lại có chút chuyện nên phải đóng cửa. Vì vậy bọn họ đã ve Hồng Kông sớm. Trùng hợp bây giờ Hồng Kông đang ăn Tết, cũng có thể tranh thủ thăm sư phụ Diệp Vấn, thăm người thân bạn bè.
Rockefeller nhận ra gia đình Lý Tiểu Long: "Ồ, hóa ra là Bruce Lee"
Hai người đã gặp nhau trên máy bay, coi như quen biết.
Chỉ là hai người vẫn chưa biết thân phận của nhau, chỉ chào hỏi bình thường.
Rockefeller và Lý Tiểu Long trò chuyện mấy câu.
Thạch Chí Kiên đứng bên cạnh nhìn rõ ràng, nheo mắt, khóe miệng nở nụ cười.
Chờ đến khi Lý Tiểu Long chào hỏi Rockefeller xong, định rời đi, Thạch Chí Kiên chủ động bước lên giới thiệu bản thân: "Xin chào, cho hỏi ngươi là Bruce Lee phải không?”
Lý Tiểu Long ngẩn người, nhìn Thạch Chí Kiên, xác nhận không quen biết đối phương: "Xin chào, ngươi là..."
"Ồ, ta là fan của ngươi." Thạch Chí Kiên cười tươi, đưa danh thiếp cho Lý Tiểu Long: "Ta rất thích bộ phim "The Green Hornet" của ngươi ở Hollywood. Nếu ta nhớ không nhầm, ngươi đóng vai Kato trong phim đó, đúng không?”
Lý Tiểu Long thấy Thạch Chí Kiên vừa mở miệng đã nói ra bộ phim và vai diễn của mình, không khỏi hơi phấn khích.
Hắn đã phấn đấu nhiều năm ở Hollywood nhưng vẫn không có thành tựu gì, ngay cả vai diễn cũng bị diễn viên da trắng chiếm hết ánh hào quang, không có ngày được nổi tiếng, càng không cần phải nói đến người hâm mộ, fan hâm nộ, thật sự rất ít. Không ngờ vừa về đến Hồng Kông đã gặp được một người.
"Cảm ơn ngươi đã quan tâm đến ta." Lý Tiểu Long rất khách sáo nhìn danh thiếp một cái, vẻ mặt hơi thay đổi, vì trên danh thiếp Thạch Chí Kiên đưa cho hắn viết: "Chủ tịch công ty điện ảnh Gia Hòa Hồng Kông."
"Hóa ra Thạch tiên sinh cũng làm điện ảnh?”
"Thỉnh thoảng có tham gia. Chỉ là diễn viên giỏi khó tìm. Nếu Lý tiên sinh có hứng thú, sau này có thể hợp tác.
"Thật sao? Ta sẽ cân nhắc" Lý Tiểu Long nói cho có. Hiện tại hắn vẫn chưa bỏ Hollywood, chưa có ý định đến Hồng Kông phát triển. Hơn nữa, cho dù có thật sự trở vê Hồng Kông, hắn cũng sẽ tìm đến những công ty lớn như Thiệu thị chứ không phải một công ty mới thành lập mấy năm, không nổi tiếng như vậy.
Thạch Chí Kiên cũng không tiếp tục hỏi, cười nói: "Vậy thì tốt, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, hy vọng sau này có cơ hội hợp tác.
"Cảm ơn”" Lý Tiểu Long bắt tay với Thạch Chí Kiên.