Chương 1312: Viết ngược chữ Vương thì vẫn là chữ Vương
Chương 1312: Viết ngược chữ Vương thì vẫn là chữ VươngChương 1312: Viết ngược chữ Vương thì vẫn là chữ Vương
Chương 1312: Viết ngược chữ Vương thì vẫn là chữ Vương
Thạch Chí Kiên nhìn Lý Tiểu Long dẫn vợ con rời đi, sau đó mới quay lại mỉm cười nói với Rockefeller: "Xin lỗi Rockefeller tiên sinh! Vừa rồi ta gặp một người bạn."
Rockefeller không hề để ý, ngược lại còn cười nói: "Chàng trai trẻ đó cũng giống như ngượi, rất tốt, nói tiếng Anh giỏi, cũng rất lễ phép."
Lý Phú Triệu đứng bên cạnh đã sớm nhìn không nổi nữa. Thạch Chí Kiên luôn chiếm hết ánh hào quang của hắn, vội vàng tiến lên nói: "Rockefeller tiên sinh, chúng ta đã chuẩn bị xe cho ngươi ở bên ngoài rồi, là chiếc Rolls-Royce dài, mời ngươi đi bên này."
Thạch Chí Kiên mỉm cười: "Trùng hợp vậy sao? Ta cũng đã chuẩn bị xe cho Rockefeller tiên sinh, cũng ở bên ngoài."
"Hai vị có lòng rồi, chúng ta cùng ra ngoài xem." Rockefeller mỉm cười nói.
Mọi người vây quanh Rockefeller bước ra ngoài sân bay, nhanh chóng nhìn thấy một chiếc Rolls-Royce màu bạc dài dừng ở bên đường. Một nam nhân mặc đồng phục tài xế, đeo găng tay trắng đang đứng bên cạnh xe.
"Đây là chiếc xe sang trọng ta đặc biệt chuẩn bị cho Rockefeller tiên sinh. Bên trong không chỉ có tủ lạnh mini, mà còn có cà phê, rượu sâm panh... đồ uống cho ngươi. Có thể khiến cho ngươi tận hưởng cuộc sống vật chất cao cấp nhất trong xe." Lý Phú Triệu tự hào giới thiệu. Hắn cảm thấy lần này mình đã làm rất hoàn hảo.
Rockefeller gật đầu: "Cam ơn ngươi, Lý thân mến. Ngươi thật có lòng!"
Trong lòng Lý Phú Triệu cảm thấy vô cùng thoải mái.
Quản lý Vạn và quản lý Vương cũng tự hào, mặt mày hớn hở, cảm thấy cuối cùng cũng gỡ lại một ván trước mặt Thạch Chí Kiên.
"Peter thân mến, xe của ngươi đâu?" Rockefeller nhìn xung quanh, không thấy chiếc xe nào khác.
"Xe của ta ở kia kìa." Thạch Chí Kiên mỉm cười chỉ về phía trước.
Mọi người nhìn theo hướng Thạch Chí Kiên chỉ.
Khổ Lực Cường và Tiếu Nha Kiên đang kéo hai chiếc xe kéo vẫy tay về phía bên này.
Ban đầu Lý Phú Triệu còn tưởng Thạch Chí Kiên chuẩn bị xe sang trọng đến mức nào cho Rockefeller, không ngờ lại là xe kéo, lập tức cười ha hả.
"Xin lỗi Thạch tiên sinh, ta có nhìn nhầm không? Đây là... xe kéo?”
"Đúng vậy, là xe kéo. Hai người phu xe này đều là cao thủ kéo xe kéo. Một người tên là Khổ Lực Cường, một người tên là Tiếu Nha Kiên. Bây giờ bọn họ đều là người có thân phận, có địa vị, nhưng vì Rockefeller tiên sinh, bọn họ đồng ý tái xuất giang hồ, kéo xe kéo một lần nữa." Thạch Chí Kiên giới thiệu.
"Ồ, thật sao? Hai vị đó lại là nhân vật lợi hại, thật vất vả cho bọn họ rồi." Rockefeller nghe nói Tiếu Nha Kiên và Khổ Lực Cường không phải người bình thường, nhưng vẫn sẵn sàng kéo xe cho mình, lập tức cảm thấy rất cảm động.
"Ngoài ra, Rockefeller tiên sinh vất vả lắm mới đến Hồng Kông một lần, đương nhiên là phải trải nghiệm phong tục tập quán của Hồng Kông chúng ta rồi. Di xe kéo là lựa chọn tốt nhất. Không những có thể ngắm cảnh đường phố, mà còn có thể cảm nhận được cuộc sống khó khăn của người dân ở đây khi ngồi trên xe kéo, thuận tiện cho việc làm từ thiện sau này." Thạch Chí Kiên tiếp tục giải thích.
Ba người Lý Phú Triệu nghe mà trợn trắng mắt, Thạch Chí Kiên này thật sự là "yêu tinh”, lời hay đều bị hắn nói hết.
Quả nhiên...
"Nói hay lắm!" Rockefeller cũng phấn khích, xoa tay: "Ta đã từng nghe nói về loại "xe thân phương Đông” này từ lâu rồi, có thể được người kéo chạy, chạy còn nhanh hơn ngựa. Chúa ơi, cuối cùng ta cũng có cơ hội được thử."
Rockefeller nói xong lập tức bước về phía xe kéo cùng với Thạch Chí Kiên, hai trợ lý của hắn cũng vội vàng đuổi theo.
"Không thể nào, Rockefeller tiên sinh thật sự muốn đi xe kéo sao?" Quản lý Vạn và quản lý Vương ngẩn người.
Lý Phú Triệu cũng kinh ngạc: "Ta khinh! Tên họ Thạch này luôn chiếm được tiên cơ."
"Khu khụ, đây chưa phải là thảm nhất." Quản lý Vạn ho một tiếng, nói: "Xem ra mối quan hệ giữa tên họ Thạch kia và Rockefeller tiên sinh thật sự rất tốt." Nói xong, hắn nhìn quản lý Vương: "Ngươi xui xẻo rồi. Rảnh rỗi sinh nông nỗi, phát lời thề độc làm gì."
Quản lý Vương mấp máy môi, thanh minh: "Ta họ Vương mà, cho dù viết ngược chữ Vương thì vẫn là chữ Vương. Không sao đâu!" Nói xong, hắn nhìn Lý Phú Triệu: "Còn chủ tịch Lý, ngươi phải làm sao?"
Lý Phú Triệu, thật sự tức ngực.
Lúc trước hắn đã nói câu hùng hồn, nếu Thạch Chí Kiên thật sự có thể mời Rockefeller đến, hắn sẽ nhận Thạch Chí Kiên làm đại ca.
"Khụ khụ, ta nghĩ Thạch Chí Kiên cũng không phải là người không biết điều. Ta hơn hắn nhiều tuổi như vậy, gần như có thể làm cha hắn. Hơn nữa, lúc trước mọi người chỉ đùa thôi, sao có thể để ý chứ?." Lý Phú Triệu cười gượng hai tiếng, tự biện hộ cho mình.
"Không phải, ta thấy lúc trước chủ tịch Lý nói rất chắc chắn, một lời nói ra như đinh đóng cột, rất lợi hại." Quản lý Vương lẩm bẩm.
"Ít nói một câu ngươi sẽ chết sao? Ta nhổ vào mặt ngươi." Lý Phú Triệu trừng mắt nhìn quản lý Vương, phất tay áo rời đi.
Quản lý Vương bị mắng, không khỏi ngẩn người, hỏi quản lý Vạn: "Chẳng lẽ ta nói sai? Làm người phải giữ chữ tín, đúng không?”
"Giữ chữ tín cái gì? Mẹ kiếp!" Quản lý Vạn đuổi theo.
Quản lý Vương gãi đầu, nói: "Ta nói không sai mà. Làm ăn phải giữ chữ tín. Nếu không sau này làm sao làm việc?" Hắn cũng vội vàng đuổi theo.