Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1321 - Chương 1321: Trói Chặt Ảnh Đế Tương Lai

Chương 1321: Trói chặt Ảnh đế tương lai Chương 1321: Trói chặt Ảnh đế tương laiChương 1321: Trói chặt Ảnh đế tương lai

Chương 1321: Trói chặt Ảnh đế tương lai

"Nào nào nào, hai người cũng nếm thử xem. Đồ ăn Trung Quốc rất ngon." Rockefeller gọi Catherine và người thông dịch.

Vì vậy, một bữa sáng bình thường đã biến thành "hội nghị ẩm thực". Ba người da trắng nếm thử đồ ăn, bàn luận sôi nổi. Trong đó, món trứng vịt muối là món được yêu thích nhất.

Thạch Ngọc Phượng kinh ngạc, không ngờ trứng vịt muối do mình nấu đại lại được những người này khen ngợi hết lời.

Rock tiên sinh cầm trứng vịt muối lên, khen ngợi: "Trời ơi, đây chính là kiệt tác của Chúa."

Thạch Ngọc Phượng ngạc nhiên: "Chẳng lẽ Chúa cũng đẻ trứng sao?”"...

"A Kiên, ngươi có ở đó không?"

Có người hét lớn bên dưới nhà chung cư cho thuê. Thạch Chí Kiên nghe thấy tiếng, lập tức bước ra ngoài, nhìn xuống dưới qua lan can, là bạn thân của hắn Đinh Vĩnh Cường.

Đinh Vĩnh Cường lái xe cảnh sát đến, bên cạnh còn có một nam nhân, da đen, thân hình vạm vỡ, tóc húi cua, lúc này cũng đang ngẩng đầu lên nhìn.

Thạch Chí Kiên vẫy tay với Đinh Vĩnh Cường: "Ngươi lên trên trước đi." Hắn quay đầu lại nói với Rockefeller trong phòng: "Xin lỗi, là một người bạn của ta."

Rockefeller đang thưởng thức bữa ăn kiểu Trung Quốc, không hề để ý.

Nữ thư ký Catherine bước ra ngoài, cảnh cáo Thạch Chí Kiên: "Thạch tiên sinh, Rockefeller tiên sinh không phải là người bình thường. Ta hy vọng ngươi có thể hiểu điều này, cho nên ngươi đừng có tùy tiện giới thiệu bạn bè của ngươi cho hắn."

"Ø? Ngươi hiểu nhầm rồi. Hắn không phải đến thăm Rockefeller tiên sinh, hắn đến tìm ta". Thạch Chí Kiên mỉm cười với Catherine. Lúc này hắn mới chú ý đến cô thư ký da trắng, trông cũng khá xinh đẹp, trên mặt có vài nốt tàn nhang, tóc vàng uốn xoăn lọn to, được buộc lại thành tóc đuôi ngựa, trông rất Tây, rất thời thượng, toát ra phong cách nữ nhân viên văn phòng Phố Wall của Mỹ.

Thấy Thạch Chí Kiên nói Đinh Vĩnh Cường đến tìm Thạch Chí Kiên, Catherine biết mình hiểu nhầm, lập tức ho một tiếng, đẩy gọng kính vàng lên, nói: "Tốt nhất là như vậy. Tuy Rock tiên sinh rất hiền lành, nhưng là thư ký riêng của hắn, ta không muốn người ngoài tùy tiện làm phiên hắn." Nói xong, nàng lắc eo, đi vào nhà vệ sinh trong hành lang để trang điểm.

Trong lúc Thạch Chí Kiên và Catherine đang nói chuyện, Đinh Vĩnh Cường đã dẫn bạn đi cùng đến.

"A Kiên, ta giới thiệu cho ngươi biết, vị này là bạn của ta, Nhậm Đạt Dung. Ngươi có ấn tượng gì với hắn không? Ta từng nói với ngươi rồi, là bạn học cùng khóa ở Hoàng Trúc Khanh." Đinh Vĩnh Cường mặc áo sơ mi cổ nhọn, đeo dây chuyền vàng trên cổ, cắm súng bên hông, mỉm cười giới thiệu nam nhân bên cạnh cho Thạch Chí Kiên biết.

"Nhậm Đạt Dung?" Thạch Chí Kiên hơi ngẩn người rồi nhớ ra. Lúc Đinh Vĩnh Cường đi đào tạo ở Hoàng Trúc Khanh từng gửi thư về, trong thư có nhắc đến Nhậm Đạt Dung này, nói là học giỏi, là một trong ba người đứng đầu khóa đó của lực lượng cảnh sát, rất được cấp trên coi trọng.

Thạch Chí Kiên nhìn nam nhân kia, cảm thấy hắn có chút giống với Nhậm Đạt Hoa, một ngôi sao ở kiếp trước. "Xin lỗi, ngươi có em trai tên là Nhậm Đạt Hoa phải không?"

"A? Thạch tiên sinh quen biết em trai ta sao?" Nam nhân kia ngạc nhiên hỏi.

Thạch Chí Kiên khẳng định: "Không quen lắm, nhưng quảng cáo nước ngọt do hắn quay rất hay"

Nhậm Đạt Dung rất vui. Cho dù quen hay không, nhưng em trai có thể quen biết người ưu tú như Thạch Chí Kiên, cũng rất lợi hại rồi.

Cha của Nhậm Đạt Hoa là cảnh sát, gia đình năm người sống trong ký túc xá tập thể của cảnh sát. Năm Nhậm Đạt Hoa 11 tuổi, cha hắn hy sinh khi đang làm nhiệm vụ, mẹ hắn phải làm công nhân để nuôi ba đứa con ăn học. Ngoài giờ học, Nhậm Đạt Hoa còn giúp mẹ làm hoa nhựa, xâu hạt để kiếm thêm thu nhập.

Khi học lớp 6, Nhậm Đạt Hoa tình cờ nhìn thấy quảng cáo tuyển người mẫu trên báo, nên đã đăng ký thi và được chọn tham gia đào tạo. Lần đầu tiên quay quảng cáo nước ngọt, hắn chỉ cần uống hết ba chai nước ngọt là đã vượt qua bài kiểm tra. Nhờ công việc người mẫu, Nhậm Đạt Hoa có thể trả học phí cho mình, đồng thời cũng giúp mẹ nuôi gia đình.

"Có thời gian thì dắt em trai ngươi đến, công ty chúng ta cũng có mấy cái quảng cáo cần tìm người mẫu, ta thấy hắn rất thích hợp." Suy nghĩ của Thạch Chí Kiên là lại ký hợp đồng 20 năm, trói chặt vị Ảnh đế tương lai này.

Làm sao Nhậm Đạt Dung biết được những điều này, hắn còn đang vui mừng, cảm thấy hôm nay gặp may, gặp được quý nhân: "Cảm ơn Thạch tiên sinh. Ta thay mặt em trai ta cảm ơn ngươi."

"Không cần phải cảm ơn ta, là ta cảm ơn ngươi mới đúng. Bây giờ tìm người tài khó lắm."

Câu nói này của Thạch Chí Kiên khiến cho Nhậm Đạt Dung cảm thấy thêm phần hảo cảm với hắn, cho rằng Thạch Chí Kiên là người tốt.

"Đúng rồi, hai người đến đây làm gì?"

"Là thế này..." Đinh Vĩnh Cường định mở miệng giải thích nhiệm vụ, bỗng ôm bụng, nói: "Ái chà, đau bụng quá. Ta đi vệ sinh trước đã. A Dung, ngươi nói chuyện với Thạch tiên sinh trước đi."

Đinh Vĩnh Cường nói xong lập tức chạy vào nhà vệ sinh trong hành lang.
Bình Luận (0)
Comment