Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1341 - Chương 1341: Chẳng Biết Chọn Ai

Chương 1341: Chẳng biết chọn ai Chương 1341: Chẳng biết chọn aiChương 1341: Chẳng biết chọn ai

Chương 1341: Chẳng biết chọn ai

"Reng reng reng! Reng reng rendg.'

Chuông điện thoại trong phòng tổng thống vang lên.

Rockefeller tuổi đã cao, lúc này đã gần 10 giờ tối, theo thói quen, hắn đã về phòng ngủ nghỉ ngơi.

Lúc này, Thạch Chí Kiên và Catherine đang bàn bạc công việc trong phòng khách. Nhân viên phục vụ của khách sạn đẩy xe đồ ăn đến, bày hoa quả và đồ ăn khuya lên bàn trà.

Nghe thấy tiếng chuông điện thoại, nhân viên phục vụ ngẩn người, sau đó đặt công việc trong tay xuống, bước qua nghe điện thoại.

Lúc này Catherine đã bước ra khỏi phòng khách, nhìn thấy nhân viên phục vụ cầm điện thoại lên, lập tức nói: "Không cần, để ta."

Nhân viên phục vụ cung kính đưa chiếc điện thoại đã cầm lên cho nàng.

Catherine mỉm cười cảm ơn, sau đó nhận lấy chiếc điện thoại màu vàng được khắc hoa văn: "Xin chào, ta là Catherine, thư ký của Rockefeller tiên sinh, xin hỏi ngươi là ai?"

Giọng nói vang lên từ đầu dây bên kia, thì ra là do ngân hàng gọi đến. Theo thói quen bình thường, ngân hàng đã tan làm từ lâu, nhưng chuyện quan trọng, đối phương vẫn gọi điện đến muộn như vậy.

Catherine nói chuyện với đối phương mấy câu, trông giống như cấp trên đang nghe cấp dưới báo cáo công việc.

Một lúc sau, Catherine nói: "Cảm ơn!" rồi cúp điện thoại.

Catherine đứng nguyên tại chỗ, hít một hơi sâu, tay cầm ống nghe, vẻ mặt có vẻ hơi kích động.

Nàng đặt ống nghe trở lại chỗ cũ. Vì tâm trạng hơi kích động, lúc đặt điện thoại, nàng làm hơi mạnh tay,cạch" một cái, ống nghe như thể bị nàng đập vào thân máy.

Hành động quá khích của Catherine khiến cho nhân viên phục vụ kia giật mình, còn tưởng Catherine đang tức giận, nhưng quan sát kỹ lại thì không phải.

Catherine bước nhanh vào phòng làm việc, nhìn Thạch Chí Kiên đang ngôồi trên ghế sofa xem báo, kích động nói: "Chúa ơi, Lý Giai Thành đã thanh toán 1 triệu vào tài khoản rồi."

Thạch Chí Kiên không hề cảm thấy bất ngờ. Hắn đặt tờ báo xuống, lấy một quả táo trên đĩa hoa quả, lau lau vài cái rồi cắn một miếng: "Có gì mà phải kích động? Nếu hắn đấu giá thành công, hắn đương nhiên phải thanh toán rồi."

Catherine vẫn kích động, xoa tay ngồi xuống bên cạnh Thạch Chí Kiên: "Ngươi có biết không, ta còn tưởng Lý Giai Thành đang giở trò, cố ý đấu giá thành công, nhưng hắn sẽ không thanh toán, sau đó phá hỏng chuyện này."

"Ngươi nghĩ người ta xấu xa quá đấy." Thạch Chí Kiên cắn thêm một miếng nữa, quả táo chỉ còn lại một nửa: "Tuy ông chủ Lý làm việc không đáng tin lắm, thích nói đạo lý nhân nghĩa nhất, nhưng khi đối mặt với lợi ích kinh tế, hắn luôn rất thông minh, cũng biết nắm bắt cơ hội".

"Nói vậy là sao?" Catherine khó hiểu.

Thạch Chí Kiên mỉm cười, ăn táo, nói: "Ngươi chưa biết sao, Lý Giai Thành định đưa Trường Giang Thực Nghiệp của hắn lên sàn ở Hồng Kông. Nếu như có thể nhận được sự ủng hộ của Rockefeller tiên sinh trước khi lên sàn, cổ phiếu của hắn sẽ tăng giá ngay lập tức." Catherine suy nghĩ một chút: "Hắn đang học theo ngươi?"

Thạch Chí Kiên không phủ nhận.

Phải thừa nhận, Lý Giai Thành thật sự là người có tâm nhìn, học cái gì cũng nhanh.

Lúc trước, Thạch Chí Kiên cho xây dựng Lợi thị rút khỏi sở giao dịch chứng khoán Hồng Kông, sau đó đổi tên thành xây dựng Thần Thoại, lên sàn trở lại trên sở giao dịch chứng khoán Viễn Đông.

Bây giờ sắp hết Tết, thị trường chứng khoán Hồng Kông sắp khai trương. Lúc đó, chỉ cần Rockefeller tuyên bố đầu tư vào sở giao dịch chứng khoán Viễn Đông, xây dựng Thần Thoại sẽ phất lên như diều gặp gió.

Nhưng hiện tại tình hình chưa rõ ràng, Rockefeller không những đến sở giao dịch chứng khoán Viễn Đông, mà còn tham quan sở giao dịch chứng khoán Hồng Kông. Hành động này khiến cho Lý Giai Thành do dự, không biết nên đưa Trường Giang Thực Nghiệp của mình lên sàn trên sở giao dịch chứng khoán Hồng Kông, hay là nên lên sàn trên sở giao dịch chứng khoán Viễn Đông.

Theo như quỹ đạo phát triển ở kiếp trước, Trường Giang Thực Nghiệp của Lý Giai Thành phải đến hai năm sau, tức là năm 1972 mới lên sàn trên sở giao dịch chứng khoán Viễn Đông, sau đó thừa thắng xông lên, cổ phiếu tăng gấp đôi, kiếm được bộn tiền.

Kiếp này hắn học theo Thạch Chí Kiên, nhìn thấy cơ hội, nhưng đến lúc cuối cùng lại không biết nên đặt cược vào bên nào.

Vì vậy, lần này ăn cơm với Rockefeller rất quan trọng. Lý Giai Thành muốn thông qua bữa ăn này để quyết định xem nên đặt cược vào "nhà cái" hay là "nhà con”.

Nghe xong phân tích của Thạch Chí Kiên, Catherine không khỏi nhìn Thạch Chí Kiên thêm mấy lần.

Lúc trước, Catherine rất hoài nghi kế hoạch đấu giá bữa tối "phi thực tế" của Thạch Chí Kiên, cho rằng không thể tin nổi.

Nhưng bây giờ mọi thứ đã trở thành hiện thực. Điều này khiến cho Catherine không khỏi thầm thán phục.

"Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?" Không tự chủ, Catherine coi Thạch Chí Kiên là trụ cột, từ khinh thường lúc trước đến tin tưởng và ngưỡng mộ bây giờ.

"Làm gì? Đương nhiên là nhận tiên làm việc, cho Rockefeller tiên sinh ăn tối cùng với ông chủ Lý kia rồi. Thạch Chí Kiên nói xong, đứng dậy, giơ nửa quả táo trong tay lên, nói: "Cảm ơn ngươi vì quả táo. Ta phải về nghỉ ngơi rồi."

Thấy Thạch Chí Kiên định đi, Catherine bỗng gọi hắn lại từ phía sau: "Ừm... ta còn một câu hỏi..."

"Ồ, câu hỏi gì?" Thạch Chí Kiên ngậm táo trong miệng, lấy áo khoác treo trên móc, xỏ tay vào.

"Nếu như Rockefeller tiên sinh không chọn đầu tư vào sở giao dịch chứng khoán Viễn Đông, mà chọn sở giao dịch chứng khoán Hồng Kông, ngươi phải làm sao?" Catherine không khỏi hỏi.

Quả táo trong miệng Thạch Chí Kiên hơi run run. Hắn lấy quả táo ra, nhìn Catherine: "Sẽ không có nếu như đó."
Bình Luận (0)
Comment