Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1375 - Chương 1375: Nữ Nhân Rất Hay Ghi Thù

Chương 1375: Nữ nhân rất hay ghi thù Chương 1375: Nữ nhân rất hay ghi thùChương 1375: Nữ nhân rất hay ghi thù

Chương 1375: Nữ nhân rất hay ghi thù

Thạch Chí Kiên hoàn toàn không để ý đến vẻ hung ác của Mã Hi Trân, ném nửa ấm trà còn lại trong tay, tiện tay cầm lấy chiếc khăn tay đã gấp gọn đặt trên bàn trà, mở ra lau tay, sau đó nhìn Mã Hi Trân, giọng điệu thản nhiên: "Ta ghét nhất là người khác bất lịch sự. Từ lúc ta ngồi xuống ngươi cứ lải nhải mãi không ngừng. Vậy nên, một triệu còn lại coi như phí thuốc men cho ngươi."

Cả căn phòng chìm vào tĩnh lặng.

Xung quanh ngay cả tiếng thở mạnh cũng không có.

Mã Hi Như là lão đại cũng im lặng.

Hắn biết rõ em trai mình. Một khi nổi giận ngay cả Ngọc Hoàng cũng không nhận.

Lúc này lửa giận của Mã Hi Trân đã lên đến cực điểm. Ngay khi hắn sắp bùng nổ, một giọng nói thô kệch vang lên: "Sao vậy, mọi người đều ở đây uống trà sao? Ta cũng rất thích uống trà."

Lời còn chưa dứt, một người chống gậy, chậm rãi bước vào từ bên ngoài.

Đi theo sau hắn là một đám người, tất cả đều là cao thủ đánh đấm giỏi nhất của Nghĩa Quần.

Mã Hi Như nheo mắt, Hào cà thọt cũng đến.

Mã Hi Trân kìm nén lửa giận, quay đầu nhìn Hào cà thọt.

Hào cà thọt ngậm xì gà, dáng vẻ còn ngang ngược hơn cả hai anh em họ Mã, dẫn Đại Uy và Tế Uy đi tới, nhìn Mã Hi Như rồi lại nhìn Mã Hi Trân, cười gắn: "Mẹ kiếp! Muốn đánh nhau à, đến đây. A Kiên là anh em của ta, ai dám động đến hắn? Nếu muốn ở lại uống trà, hoan nghênh. Còn muốn gây chuyện, vậy thì xin lỗi, ta đông người hơn ngươi."

“Hào cà thọt, ngươi có ý gì?" Mã Hi Trân tức giận nói.

"Có ý gì? Đánh nhau á. Lão tử chưa từng sợ." Hào cà thọt ra vẻ muốn đánh thì đánh, thái độ ngông cuồng.

Mã Hi Trân tức không chịu nổi, muốn bất chấp tất cả nổi đóa, lại bị lão đại Mã Hi Như ngăn cản.

Mã Hi Như nhìn rất rõ ràng, lần này Hào cà thọt có chuẩn bị mà đến. Người của hắn dẫn theo thật sự nhiều hơn bọn hắn. Nếu đánh nhau thật, bọn hắn chắc chắn sẽ chịu thiệt.

Mã Hi Như từ trước đến nay luôn khôn khéo gian xảo, đặc biệt am hiểu tinh túy của câu "hảo hán không ăn thiệt trước mắt”, lập tức chắp tay với Hào cà thọt, cười nói: “A Hào, dù sao chúng ta cũng là bạn bè giang hồ, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy. Lần này ngươi vì người ngoài mà đối đầu với anh em chúng ta, có phải là hơi không nể mặt hay không?”

"Ai là bạn với ngươi? Hào cà thọt ta làm việc quang minh lỗi lạc, không giống như anh em các ngươi lén lén lút lút. Muốn đánh thì đánh, bớt nói nhảm."

Mặt Mã Hi Như co giật, không ngờ Hào cà thọt lại không nể mặt như vậy.

"Lão đại, liều mạng với bọn chúng đi." Mã Hi Trân muốn nổi đóa, lại bị Mã Hi Như ngăn lại: "Nhị đệ, đừng xúc động."

Sau đó Mã Hi Như quay đầu nhìn Thạch Chí Kiên, ánh mắt rất sâu xa, dường như muốn ghi nhớ khuôn mặt của Thạch Chí Kiên, sau đó lại nhìn Hào cà thọt, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói: "Chúng ta đi."

"Lão đại..." "Đi." Mã Hi Như quát.

Thạch Chí Kiên nói: "Nhớ cầm tiền đi."

Mã Hi Trân hừ lạnh một tiếng.

Nữ minh tỉnh đi theo hắn rất lanh lợi, vội vàng tiến lên xách vali tiền.

Mã Hi Trân trừng mắt nhìn nàng một cái, lúc này mới tức giận dẫn theo đàn em đi theo Mã Hi Như rời khỏi phòng riêng.

Hào cà thọt còn ở phía sau nói mát: "Mẹ kiếp! Nếu lão tử không phải muốn lấy đức phục người, ta nhất định sẽ đánh cho các ngươi đại tiện ra quần."

Mã Hi Như và Mã Hi Trân bước nhanh hơn, không thèm quay đầu lại. ...

Bên ngoài quán trà.

Hào cà thọt không nói dối, bên ngoài đen nghịt hơn trăm người đều là người của hắn. Nếu đánh nhau thật, anh em họ Mã nhất định chết chắc.

"Mẹ kiếp! Thạch Chí Kiên với Hào cà thọt hai tên khốn kiếp này, sớm muộn gì ta cũng xử lý bọn chúng."

Mã Hi Trân tức giận lên xe, ngồi bên cạnh lão đại Mã Hi Như.

Nữ minh tinh kia xách vali tiền muốn chen lên, Mã Hi Trân đang tức giận trực tiếp đá nàng một cái, sau đó đưa tay ra: "Đưa tiền đây."

Nữ minh tinh có chút không tình nguyện đưa vali tiền cho Mã Hi Trân, miệng nói: "Day là do ta cướp được."

"Cướp cái đầu ngươi!" Mã Hi Trân lại đá một cái: "Cút."

Nữ minh tinh ôm bụng bị đá đau, không tình nguyện chạy ra sau xe ngôi.

"Nhị đệ, tính tình của ngươi đừng có lúc nào cũng nóng nảy như vậy." Mã Hi Như thấy em trai động một tí là đánh nữ minh tinh kia, nhịn không được nói: "Nữ nhân là để yêu thương, không phải để đánh. Còn nữa, nữ nhân rất hay ghi thù, lỡ như sau lưng âm thầm hại ngươi một cú, đến lúc đó ngươi sẽ thảm đấy."

Mã Hi Trân bĩu môi, mở vali ra, nắm một nắm tiền nói: "Nữ nhân đều rất hèn hạ. Có tiền là mua được. Còn tên họ Thạch kia nữa, ta đã nghĩ kỹ rồi, dùng tiền của hắn mua mạng hắn." Hắn nở nụ cười tàn nhẫn. 'Dám đập đầu ta? Chưa có ai dám đối xử với ta như vậy. Hắn đây là tự tìm đường chết. Mẹ nó chứi"

Mã Hi Như lắc đầu nói: 'Bây giờ ngươi vẫn chưa hiểu rõ sao? Tên họ Thạch kia không dễ chọc đâu. Ngay cả Hào cà thọt cũng giúp hắn ra mặt. Nếu không cẩn thận, chúng ta sẽ tự chuốc lấy phiền phức."
Bình Luận (0)
Comment