Chương 1379: Quyên góp
Chương 1379: Quyên gópChương 1379: Quyên góp
Chương 1379: Quyên góp
Khóe mắt Mã Hi Như giật giật, không ngờ Lôi Lạc được đằng chân lân đằng đầu, còn muốn tống tiên hai anh em bọn hắn.
Mã Hi Trân trực tiếp nổi giận: 'Lôi Lạc, ngươi đừng có được voi đòi tiên."
Nhưng còn chưa đợi Mã Hi Trân ra tay với Lôi Lạc, một khẩu súng đã chĩa vào đầu hắn.
Giọng nói âm trầm của Trần Tế Cửu vang lên bên tai hắn: "Động đậy xemI Có bản lĩnh thì động đậy một cái xem, ta sẽ bắn nát đầu ngươi."
Mã Hi Trân, chết lặng.
Hắn nghe được sát khí trong giọng nói của Trần Tế Cửu.
Mã Hi Như vội vàng nói: "Nhị đệ, đừng xúc động."
Trần Tế Cửu tiếp tục nói: "Dám tấn công cảnh sát. Bắn chết tại chỗ."
"Cạch”"
Âm thanh kéo chốt an toàn của súng vang lên.
Mặt Mã Hi Trân trắng bệch.
Mã Hi Như cuống lên, vội vàng cầu xin Lôi Lạc: "Ngươi muốn bao nhiêu, ta đều đồng ý."
Lôi Lạc mỉm cười, ngậm xì gà nhả ra một ngụm khói: 'Không nhiều. Ba triệu."...
Trong phòng riêng của câu lạc bộ Lôi Đình.
"Nói thật, ta đối với anh em họ Mã cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ. Cuối cùng bọn hắn nể mặt ta mới ký vào bản hợp đồng chuyển nhượng tờ báo này. Đến lúc đó A Kiên ngươi cứ đưa cho bọn hắn một bao lì xì, coi như chính thức tiếp nhận Đông Phương Nhật Báo." Lôi Lạc ngậm xì gà, bảo Trư Du Tử đưa bản hợp đồng chuyển nhượng cho Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên nhận lấy xem qua một lượt, nói với Lôi Lạc: "Cảm ơn."
"Khách sáo rồi, ngươi là anh em của ta. Của ta chính là của ngươi. Không phân biệt lẫn nhau." Lôi Lạc hào khí ngút trời.
Hào cà thọt ngồi bên cạnh, ngậm xì gà cũng phụ họa nói: "Đúng vậy, đây chính là tấm lòng của Lạc ca dành cho ngươi. Biết ngươi sớm đã nhắm vào tờ báo kia, tiện tay giúp ngươi giải quyết luôn."
Thạch Chí Kiên mỉm cười. Hắn đương nhiên có dã tâm với Đông Phương Nhật Báo. Dù sao tờ báo này sau này cũng là một trong "tứ đại nhật báo" của Hồng Kông, sánh ngang với Minh Báo, Tinh Đảo Nhật Báo và Đại Công Báo, cho dù doanh số bán ra hay sức ảnh hưởng đều vô cùng lớn.
Thạch Chí Kiên cũng suy nghĩ rất kỹ, có được tờ báo này, sáp nhập vào giải trí Thần Thoại, sau đó giao cho nha đầu Lư Nhã Văn kia quản lý, lại mời thêm Nghê Khuông, Cổ Long, Cao Dung... làm biên tập viên, cây bút cho tờ báo, đẩy mạnh doanh số bán ra, đến lúc đó tập đoàn Thần Thoại sẽ có thêm một kênh truyên thông và tiếng nói cho mình.
Trong lúc Thạch Chí Kiên trâm ngâm suy nghĩ...
"Này, đừng nói ta không nghĩa khí, ta làm việc rất công bằng. Lần này ta ngoài việc giải quyết hợp đồng này, còn moi được ba triệu từ tay anh em họ Mã. Ba anh em chúng ta giống như Kiều Phong, Đoàn Dự và Hư Trúc trong "Thiên Long Bát Bộ”, tình nghĩa anh em sâu đậm. Mỗi người một triệu." Tâm trạng của Lôi Lạc rất tốt, ngậm xì gà đắc ý bảo Trư Du Tử lấy tấm séc ra, đưa cho Thạch Chí Kiên va Hào cà thọt mỗi người một tấm.
Thạch Chí Kiên mỉm cười, đứng dậy rót cho Lôi Lạc một ly rượu, sau đó ngồi xuống sô pha, nghiêng người về phía trước nói với Lôi Lạc: "Ngươi biết đấy, ta và ngươi từ trước đến nay đều trọng tình nghĩa hơn tiền bạc." Nói xong, hắn dùng ngón tay ấn tấm séc kia đẩy trở về cho Lôi Lạc.
Hào cà thọt ngậm xì gà nhìn Thạch Chí Kiên, lại nhìn Lôi Lạc, cuối cùng cũng học theo Thạch Chí Kiên, đẩy tấm séc của mình về phía Lôi Lạc: "Ta cũng giống A Kiên, trọng tình nghĩa hơn tiền bạc."
Bây giờ Hào cà thọt rốt cuộc đã hiểu, làm việc gì cũng chỉ cần đi theo bước chân của Thạch Chí Kiên là được.
Lôi Lạc uể oải dựa vào sô pha, lắc nhẹ ly rượu màu hổ phách trong tay: "Các ngươi làm vậy khiến ta rất khó xử đấy. Chúng ta còn là anh em nữa hay không? Số tiên này đều là tiền bẩn của anh em họ Mã, chúng ta chia nhau là chuyện đương nhiên. Chẳng lẽ lại đem đi quyên góp?"
"Quyên góp? Lạc ca, ý kiến hay đấy. Năm nay khu Tân Giới hạn hán nghiêm trọng, ba triệu này không bằng đem đi quyên góp làm từ thiện, giúp đỡ người dân xây dựng hồ chứa nước, tích trữ nước, tuyệt đối là một công đức vô lượng, công đức muôn đời." Thạch Chí Kiên vui mừng kêu lên, sau đó lại lấy một điếu thuốc lá ngậm vào miệng châm lửa, nói: "Hào ca, ngươi thấy sao?"
Hào cà thọt trợn mắt há mồm, ba triệu đều quyên góp hết sao? Lại nhìn sắc mặt Lôi Lạc, thật sự rất lúng túng.
Lôi Lạc cũng không ngờ Thạch Chí Kiên lại ra chiêu này, ba triệu đều quyên góp, hắn có chút đau lòng.
"Khu khụ, quyên góp là việc tốt. Ta phải lấy đức phục nhân, ta còn nói với Rockefeller là muốn làm từ thiện. Một triệu này, ta quyên góp." Hào cà thọt cắn răng nói. Dù sao cũng phải đi theo bước chân vô sỉ của Thạch Chí Kiên, mặc kệ Lạc ca nghĩ gì.
Lôi Lạc vốn tưởng rằng Hào cà thọt sẽ nói đỡ cho mình, không ngờ tên này lại cùng phe với Thạch Chí Kiên"Quyên góp hết có phải quá nhiều rồi không? Hay là chúng ta mỗi người quyên góp một chút, mỗi người năm chục? Năm chục không được thì sáu chục, lục lục đại thuận mà."