Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1388 - Chương 1388: Pháp Luật Song Hùng

Chương 1388: Pháp luật song hùng Chương 1388: Pháp luật song hùngChương 1388: Pháp luật song hùng

Chương 1388: Pháp luật song hùng

"Được rồi. Hai người bớt nói vài câu đi." Từ Thế Kiến day trán, ngồi xuống ghế, thuận tay cầm lấy một điếu thuốc lá hiệu Tam Hào ngậm vào miệng, vừa châm lửa vừa nói: "Thạch Chí Kiên bây giờ cũng là người có máu mặt. Hắn đã nói muốn bàn chuyện làm ăn với ta, vậy cứ đến đó xem sao. Lão tam cho dù có ghét ta đến mức nào, cũng không đến mức hãm hại ta đâu."

Tăng Văn Cử đảo mắt. Sở trường của hắn là châm ngòi ly gián, chỉ có như vậy hắn mới có thể kiếm chác được lợi ích.

Nhưng sau khi Từ lão thái gia qua đời, ba anh em nhà họ Từ chia gia tài, tình cảm của bọn họ không những không giảm mà còn tăng lên. Điều này khiến cho Tăng Văn Cử là chú vợ của Từ đại thiếu rất khó hiểu. Chẳng lẽ "xa mặt cách lòng" cũng áp dụng cho tình cảm anh em sao? Ta khinhI...

Bảy giờ tối.

Phòng VIP của nhà hàng Champs-Elysees trên đường Nathan.

Hồ Tuấn Tài rất phấn khích.

Hắn vạn lần không ngờ tới lần này Thạch Chí Kiên lại dẫn hắn theo khi đi đàm phán.

Hồ Tuấn Tài kẹp chiếc cặp da đen, kéo chiếc nơ con bướm nghịch ngợm, lại dùng tay vuốt mái tóc chẻ ngôi giữa đã vuốt keo ra sau, sau đó liếc nhìn Lương Hữu Tài, đối thủ cũ của mình, đang vênh váo tự đắc.

Lương Hữu Tài tối nay cũng được Thạch Chí Kiên gọi đến giúp đỡ. Hắn cũng kẹp một chiếc cặp da đen giống hệt Hồ Tuấn Tài, cũng mặc vest, nhưng không thắt nơ mà là thắt cà vạt màu vàng, trông rất chói mắt.

Lương Hữu Tài ưỡn bụng, có chút khó hiểu. Theo lý mà nói, tên Hồ Tuấn Tài này là tên vô dụng, từng phản bội Thạch tiên sinh, Thạch tiên sinh không dẫm hắn xuống đất đã là nương tay rồi, sao bây giờ lại bắt đầu trọng dụng hắn?

Rất nhanh, Lương Hữu Tài nhớ ra, hình như tên Hồ Tuấn Tài này gần đây rất thân thiết với chị gái của Thạch tiên sinh là Thạch Ngọc Phượng, làm cái gì mà kinh doanh vận chuyển rau củ, bán rau của Tân Giới cho đám lính Anh để kiếm tiền, chẳng lẽ là do Thạch Ngọc Phượng thổi gió bên gối?

Trong lúc Lương Hữu Tài suy nghĩ lung tung, Hồ Tuấn Tài dùng khuỷu tay huých hắn một cái, nhe răng cười nói: "Này, A Tài, chúng ta giảng hòa đi, được không?”

Lương Hữu Tài trừng mắt nhìn hắn: "Vì sao ta phải giảng hòa với ngươi? Trước kia ngươi không phải rất thích đối đầu với ta sao?"

"Đó là chuyện trước kia rồi. Oán thù nên hóa giải, không nên tiếp tục kết oán. Hơn nữa, hiện tại chúng ta đều đang làm việc cho Thạch tiên sinh, sau này còn gặp mặt nhau nhiều, lúc nào cũng trừng mắt nhìn nhau, ngươi ghét ta, ta ghét ngươi, rất khó xử."

Lương Hữu Tài vuốt cằm, hất hàm: "Ta không thấy khó xử. Ngươi khó xử, ta không khó xử."

"Vậy là ngươi hẹp hòi, bụng dạ nhỏ nhen, còn đang nghĩ đến chuyện trước kia." Hồ Tuấn Tài bực bội nói: "Trải qua nhiều chuyện như vậy, bây giờ ta mới hiểu, làm người, vui vẻ là quan trọng nhất. Đừng có chuyện gì cũng nghĩ theo chiều hướng xấu. Trên đời này cũng không phải toàn là người xấu, mọi việc phải nhìn về phía trước."

Lương Hữu Tài hừ lạnh một tiếng, có chút mềm lòng. Hồ Tuấn Tài lại dùng vai huych hắn một cái: "Không thì tối nay ta mời, đến Đại Phú Hào. Rượu ngoại, tiếp viên, tùy ngươi chọn. Được không?"

"Ta là loại người đó sao?" Lương Hữu Tài ra vẻ đạo mạo,'Nhưng mà... cô số 38 tên A Linh hình như cũng được đấy."

"Ồ, ngươi cũng quen A Linh à?"

"Đương nhiên, hoa khôi mà.”

"Không ngờ chúng ta lại là 'đồng chí

"Ngươi cũng quen A Linh?”

"Quen biết đã lâu."

"Vậy chẳng phải là chúng ta... anh em?"

"Chúng ta là anh em, không phân biệt lẫn nhau."

Trong lúc đôi oan gia Hồ Tuấn Tài và Lương Hữu Tài bắt đầu "xưng huynh gọi đệ", cửa phòng VIP mở ra, Thạch Chí Kiên và Từ tam thiếu cười nói từ bên ngoài đi vào.

Từ tam thiếu nhìn Hồ Tuấn Tài và Lương Hữu Tài, quay đầu cười nói với Thạch Chí Kiên: "Xem ra tối nay A Kiên thật sự rất có thành ý, ngay cả pháp luật song hùng ' nổi tiếng bên cạnh ngươi cũng mang đến.

Hồ Tuấn Tài và Lương Hữu Tài nghe Từ tam thiếu nói vậy, một người vội vàng vuốt vuốt mái tóc chẻ ngôi giữa, một người thì ưỡn bụng lên, vẻ mặt đắc ý.

"Bọn họ đều là cố vấn pháp luật của ta, tối nay bàn chuyện làm ăn lớn, đương nhiên là phải cẩn thận rồi.' Thạch Chí Kiên mời Từ tam thiếu ngồi xuống.

Từ tam thiếu cúi đầu nhìn đồng hồ, sau đó nhìn ra cửa: "Lão đại ta sao còn chưa đến? Chẳng lẽ hắn không nể mặt ta, cho chúng ta leo cây sao?"

Thạch Chí Kiên ung dung ngồi xuống: "Chuyện kiếm tiền, ai mà không muốn kiếm chứ? Bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, chính là kẻ ngu ngốc."

Từ tam thiếu còn chưa kịp lên tiếng, bên ngoài đã có người võ tay nói: "Nói hay lắm. Chuyện kiếm tiền, sao có thể bỏ qua chứ? Hơn nữa, lần này còn là do tam đệ giới thiệu? Từ Thế Kiến ta càng phải đến đúng giờ."

Vừa dứt lời, Từ Thế Kiến mặc vest bảnh bao, giày da sáng bóng, dẫn theo chú vợ Tăng Văn Cử và thư ký Nguy Tra Lý đi vào từ bên ngoài.

Hắn khoác áo choàng, dáng vẻ giống như ông trùm trong phim, vừa bước vào phòng, vai hắn khẽ rung lên, áo choàng liền rơi xuống.

Tăng Văn Cử nhanh tay nhanh mắt, chộp lấy áo choàng.

Ngụy Tra Lý nhìn thấy vậy, âm thâm mắng một câu: "Tên ninh bợ."
Bình Luận (0)
Comment