Chương 1390: Tiền cọc gấp đôi
Chương 1390: Tiền cọc gấp đôiChương 1390: Tiền cọc gấp đôi
Chương 1390: Tiền cọc gấp đôi
Ngụy Tra Lý như bị chạm vào dây thần kinh nào đó, lập tức phản bác Tăng Văn Cử: "Chuyện này rất đơn giản, ký hợp đồng là được rồi. Nói miệng không có bằng chứng pháp lý. Ta thấy Thạch tiên sinh cũng đã dẫn luật sư đến, chắc đã sớm suy nghĩ đến chuyện này rồi."
Tăng Văn Cử không muốn bị Ngụy Tra Lý giành mất hào quang: "Ký hợp đồng gì chứ, ký hợp đồng rồi còn có thể hủy hợp đồng. Hiện tại hắn muốn thuê không phải là một hai chiếc tàu chở hàng, mà là toàn bộ tàu của công ty chúng ta. Ngươi có biết hậu quả nghiêm trọng đến mức nào không? Lỡ như xảy ra chuyện, ai chịu trách nhiệm?”
"Nếu xảy ra chuyện, ta chịu trách nhiệm." Người nói chính là Từ Thế Kiến.
Tăng Văn Cử kinh ngạc nhìn ông chủ.
Trên mặt Ngụy Tra Lý lộ ra nụ cười đắc ý.
Từ tam thiếu cũng nhìn lão đại.
Từ Thế Kiến nhìn chằm chằm Thạch Chí Kiên, nói: "Ngươi là bạn của tam đệ ta, rõ ràng vụ làm ăn này là đang cho ta hưởng lợi. Nếu ta còn không dám nhận, ta thật sự có lỗi với cha ta. Nhưng A Kiên, ta cần phải nhắc nhở ngươi, hơn một trăm chiếc tàu của chúng ta, thuê hết cần một khoản tiên không nhỏ, ngươi phải chuẩn bị tâm lý. Hơn nữa ta sẽ không vì mối quan hệ đặc biệt giữa ngươi và gia tộc chúng ta mà phá vỡ quy tắc, không thu tiên đặt cọc. Ngược lại, tiền đặt cọc phải gấp đôi. Ta hy vọng ngươi có thể hiểu ý ta"
"Không biết tiên đặt cọc can bao nhiêu?" Thạch Chí Kiên mỉm cười hỏi.
"Một trăm ba mươi chiếc tàu, mỗi chiếc ít nhất một trăm nghìn. Gấp đôi lên chính là 2,6 triệu đô la Hồng Kông." Từ Thế Kiến mỉm cười: "Giá này thực tế đã rất ưu đãi rồi. Cho dù ngươi không chọn Từ thị chúng ta, mà chọn Đổng thị hoặc Bao thị, thậm chí là Triệu thị, giá cũng chỉ có cao hơn chứ không thấp hơn.”
Lời này của Từ Thế Kiến không sai. Trong bốn vua tàu biển, Thạch Chí Kiên có quan hệ tốt nhất với Từ thị. Nếu như ngay cả giá của Từ thị đưa ra mà Thạch Chí Kiên cũng không chấp nhận được, càng khỏi phải nói đến những công ty vận tải biển khác.
Hơn nữa, lý do Từ Thế Kiến muốn gấp đôi tiên đặt cọc, cũng là để có lời giải thích với hội đồng quản trị của công ty. Dù sao cho thuê toàn bộ tàu thuyên, tạm dừng tất cả các nghiệp vụ khác cũng giống như một canh bạc lớn. Thắng cược, mọi người đều vui vẻ. Thua cược, cơ nghiệp trăm năm của Từ gia bọn họ rất có thể sẽ tan thành mây khói.
"Nói thật, hai ba triệu đối với ta mà nói vốn rất dễ dàng giải quyết. Nhưng ngại quá, bây giờ ta đang cần tiền gấp, không thể đưa cho ngươi nhiều tiền đặt cọc như vậy. Nói chính xác, ta phải dùng từng đồng từng xu vào chỗ cân thiết." Thạch Chí Kiên thở dài một hơi, nhìn Từ Thế Kiến giải thích.
Thạch Chí Kiên đã tính toán kỹ, năm mươi triệu tiền mặt hắn rút ra từ thị trường chứng khoán, trừ trả hết nợ nần, hiện tại trong tay còn lại ba mươi triệu. Số tiên này một phần dùng làm vốn khởi động cho việc xây dựng cảng Cửu Long, một phần khác dùng để mua lại công ty thép Hàn Quốc, từng đồng từng xu đều có công dụng. Nếu như một lúc lấy ra hai ba triệu làm tiền đặt cọc cho Từ thị hàng hải, vậy thì sẽ hơi eo hẹp. Đây là điều hắn không muốn nhìn thấy.
Từ Thế Kiến nghe vậy, nhún vai: "A Kiên, ta luôn rất thưởng thức ngươi, nhưng làm ăn là làm ăn. Nếu ngươi không trả nổi số tiền đặt cọc đó, ta sẽ rất khó xử." Từ tam thiếu vừa định mở miệng, Từ Thế Kiến liếc hắn một cái, nói: "Tam đệ, tiền của ngươi cũng là tiền của Từ gia. Giúp đỡ bạn bè có thể, nhưng phải có chừng mực."
Từ tam thiếu im lặng. Vốn dĩ hắn muốn giúp Thạch Chí Kiên, bây giờ lão đại Từ Thế Kiến đã nói như vậy, hắn chỉ có thể lùi một bước. Dù sao quan hệ giữa hai người mới vừa hòa hoãn, hắn cũng không muốn phá hỏng sự ăn ý khó khăn lắm mới xây dựng được này.
Lúc này, tất cả mọi người lại nhìn về phía Thạch Chí Kiên, ánh mắt đầy ẩn ý.
Thạch Chí Kiên rốt cuộc đã hiểu được ý nghĩa của câu "Hết tiên khó làm anh hùng”.
Trong kế hoạch lớn của hắn, chỉ vì chút tiền đặt cọc mà suýt chút nữa đã khiến hắn nghẹn họng.
Vấn đề là bây giờ hắn phải đi đâu để kiếm hai ba triệu đây? Chẳng lẽ gọi điện thoại cho Lôi Lạc? Hay Ngô Thiếu Hào? Hoặc là tìm người bạn cũ Saipan thế chấp vay tiên?
Cho dù Saipan đồng ý cho vay, phỏng chừng cũng phải đợi đến ngày mai. Vấn đề là bây giờ thời gian gấp rút. Hắn phải gấp rút ký hợp đồng với Từ Thế Kiến, gấp rút để tàu chở hàng của Từ thị chạy đến Hàn Quốc, gấp rút mua lại công ty thép bên Hàn Quốc, vận chuyển núi thép kia trở về.
Đây đều là những mắt xích quan trọng trong kế hoạch của hắn, tuyệt đối không thể xảy ra sai sót.
Trên mặt Thạch Chí Kiên vẫn giữ nụ cười, nhưng trong lòng lại đang nhanh chóng tính toán xem phải kiếm tiên ở đâu. Lúc này, có người yếu ớt nói: "Khụ khụ, xin lỗi mọi người, ta có thể nói vài câu được không?”
Mọi người nhìn theo tiếng nói, người lên tiếng chính là "luật sư vô dụng" Hồ Tuấn Tài.
Mọi người đều biết những chuyện "vô dụng" trước kia của Hồ Tuấn Tài. Đối với kẻ đã từng phản bội Thạch Chí Kiên, rồi sa cơ lỡ vận này cũng không có ấn tượng tốt đẹp gì.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ