Chu Độ Văn nói đến đây, lập tức cười khổ: “Nói thật, ngươi gây ra chuyện lớn như vậy thì cũng thôi đi, ta làm bên bộ phận tuyên truyền lại còn phải giúp ngươi thu dọn cục diện rối rắm. Bây giờ, rất nhiều truyền thông bên ngoài đều hỏi thăm tin tức cụ thể liên quan đến bộ phim, ngươi bảo ta nên nói như thế nào đây? Nói lá gan Thiệu thị chúng ta quá nhỏ nên bán bộ phim, làm áo cưới cho người khác? Rồi hơn phân nửa doanh thu phòng bán vé cũng là của người khác?”
Thiệu Nghị Phu thấy Chu Độ Văn nói hơi quá đáng, lập tức hắng giọng một cái.
Chu Độ Văn vội kiềm chế lại: “Đương nhiên, giúp công ty hoàn thành công tác tuyên truyền cũng là trách nhiệm và nghĩa vụ của ta. Ngày mai ta sẽ ra thông cáo báo chí, cố gắng trấn áp chuyện này trước.”
Chuyện Thiệu thị và Thạch Chí Kiên ký kết hợp đồng không có quá nhiều người biết. Lúc trước Thiệu thị cố kỵ mặt mũi cho nên mới không công khai tin tức này.
Bây giờ Độc Tí Đao đang rất hot, thậm chí còn trở thành bộ phim đầu tiên có doanh thu hơn một triệu của Thiệu thị. Nếu người ngoài biết được trước đó Thiệu thị đã bán bộ phim này với giá rẻ, nhất định sẽ trở thành trò cười cho mọi người.
Trâu Văn Hoài biết mình không thể không lên tiếng, nhất định phải tỏ thái độ mới được. Hắn cắn răng nhìn Thiệu Nghị Phu: “Xin lỗi, Thiệu tiên sinh, ta sai rồi.”
Thiệu Nghị Phu lên tiếng: “Việc này không thể trách ngươi được, ta cũng có một phần trách nhiệm. Lúc trước, chính ta cũng không xem trọng bộ phim này, cho nên mới để người ngoài được lợi. Văn Hoài, chúng ta đều phải tiếp thu bài học lần này, có đôi khi làm việc không thể quá cẩn thận. Cẩn thận quá ngược lại gặp nhiều thua thiệt.”
“Thiệu tiên sinh nói rất đúng.” Trâu Văn Hoài thở ra một hơi.
Trong lúc Trâu Văn Hoài cho rằng chuyện đã được giải quyết xong, Thiệu Nghị Phu bỗng nhiên lên tiếng: “Văn Hoài, ngươi đã bao lâu rồi chưa nghỉ phép?”
“Ơ, Thiệu tiên sinh, ý của ngươi là gì?”
Thiệu Nghị Phu đeo cặp mắt kính đã lau sạch: “Ta chỉ quan tâm ngươi mà thôi. Hình như từ lúc ngươi gia nhập Thiệu thị đến giờ chưa từng nghỉ ngơi qua. Chi bằng ngươi nhân dịp lần này mà nghỉ phép dài hạn đi.”
“Thiệu tiên sinh, ta không sao. Ta muốn làm việc để bù đắp khuyết điểm của mình.”
“Có lòng là được rồi.” Thiệu Nghị Phu gật đầu: “Làm người làm việc không thể quá căng được. Phải có sự nghỉ ngơi thì sau này mới có thể phục vụ tốt hơn cho Thiệu thị.”
“Nhưng công việc của ta…”
“Ta tạm thời sẽ để cho Độ Văn tiếp nhận lại mảng sản xuất của ngươi. Còn công việc mua sắm, Phương Nghệ Hoa tiểu thư có thể đảm nhiệm được. Đương nhiên, tất cả đều là tạm thời. Chờ ngươi nghỉ ngơi xong quay lại, ta sẽ giao trách nhiệm lại cho ngươi.”
Trâu Văn Hoài nghe xong, lập tức hiểu được tình thế không thể nghịch chuyển. Lần này một bộ phim doanh thu hơn một triệu của Thiệu thị tuột khỏi tầm tay, mất đi không chỉ mặt mũi của công ty Thiệu thị mà còn có mặt mũi của ông trùm điện ảnh Thiệu Nghị Phu.
Ông trùm Thiệu luôn chuyên quyền độc đoán, thực chất bên trong lại cực kỳ kiêu ngạo, làm sao có chuyện thừa nhận thất bại chứ?
Cho nên, hắn nhất định phải xả giận, tìm dê thế tội để gánh toàn bộ trách nhiệm. Trâu Văn Hoài chính là lựa chọn tốt nhất.
…
Một lúc sau, thức ăn được mang lên.
Thiệu Nghị Phu ăn rất thanh đạm.
Chu Độ Văn ăn một cách say sưa ngon lành, thỉnh thoảng còn khen một câu, thơm quá, đồ ăn làm rất tuyệt.
Chỉ có Trâu Văn Hoài là cảm thấy vô vị.
Lúc này, khoảng cách giữa hắn và Thiệu Nghị Phu chưa đến hai mét nhưng quan hệ giữa hai người đã xuất hiện một vết rách khó mà hàn gắn.
Nếu như nói trong quá trình dùng cơm dài dằng dặc này có chuyện gì đáng đề cập, chính là lần đầu tiên Thiệu Nghị Phu chân thành hỏi tên của Thạch Chí Kiên.
Tung hoành ảnh đàn nhiều năm như vậy, lại thua một cách không thể hiểu nổi trong tay một thanh niên tuổi đôi mươi, sau khi tìm hiểu rõ ràng, trong lòng Thiệu Nghị Phu lại càng cảm thấy đau lòng.
“Văn Hoài, ngươi mời Thạch Chí Kiên đến bữa tiệc ăn mừng Độc Tí Đao luôn đi. Ta cũng muốn xem xem hắn thiếu niên anh hùng đến bậc nào.”
“Sao?” Trâu Văn Hoài ngây ra một lúc, không lên tiếng.
Chu Độ Văn bên cạnh há to miệng, dường như muốn nói cái gì đó, cuối cùng đành ngậm miệng lại.
Lần này, bữa tiệc ăn mừng doanh thu phòng vé của Độc Tí Đao vượt quá một triệu đã được hắn lên kế hoạch và quảng bá. Ngoài các nam, nữ diễn viên và người nổi của Thiệu thị, trên cơ bản còn có các đại nhân vật có mặt mũi của Hồng Kông.
Ví dụ như chủ tịch liên đoàn từ thiện Hồng Kông, cục trưởng cục thủy lợi Hồng Kông, còn có giới chính trị, giới kinh doanh có quan hệ không tệ với Thiệu thị. Nếu Thạch Chí Kiên mạo muội xuất hiện, lại bị người ta biết được hắn mua đứt Độc Tí Đao, vậy thì danh tiếng của bọn hắn sẽ bị ảnh hưởng.